Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
2,079 Truyện
Cửu Đông

Cửu Đông

14 8 2

Tác giả: Bá DơThể loại: Sủng, Ngược nhẹ, HE "Chào mừng các bạn đã đến với thế giới tình yêu của Nam chính Quách Vưu và nữ chính Vương Đoan Mỹ"---------------------------//Văn án//Vương Đoan Mỹ từ bé sức khoẻ đã không tốt, mẹ cô vì tiền quyết định đi theo người đàn ông khác. Ở thời điểm đó, Vương Đoan Mỹ chỉ mới 3 tuổi. Trong cả quá trình lớn lên, cô luôn bị bạn bè trêu trọc là đứa bị bỏ rơi. Dần về sau, Vương Đoan Mỹ chẳng nói chuyện với ai, suốt cả quãng thời gian rất dài cô cũng không có bạn, người duy nhất đem lại cảm giác an toàn cho cô cũng chỉ có ba và anh trai.Cũng không biết cô có mang nghiệp chướng gì không, nhưng mọi thứ đến với cuộc đời cô đều nhuộm một màu đen ảm đạm. Tuy không đến mức người đời thương xót, nhưng lại trầm ngâm không thể nhìn rõ tương lai.------Mãi đến khi mọi việc tỏ tường, Vương Đoan Mỹ ngữ điệu không nhanh không chậm nói với Quách Vưu:"Có rất nhiều chuyện trong đời ở thời điểm nó xảy ra, em đều nghĩ đó là chuyện quan trọng. Nhưng mãi về sau đến khi nhìn kĩ lại, hoá ra đấy cũng chỉ là lí do cho những chuyện quan trọng bắt đầu mà thôi...Giống như mùa đông nghe qua thật lớn lao, nhưng suy xét kĩ thì cũng chỉ là một trong những lí do tuyết có thể rơi."…

Không làm hoàng hậu làm sủng phi

Không làm hoàng hậu làm sủng phi

16,516 105 4

Ngắn gọn hãy: Hướng tốt lắm nói, là nhất xuyên qua nữ trang nhu thuận giả bộ hiền thục, lại bị nam chủ liếc mắt một cái vạch trần bị buộc theo sủng phi bước trên phong quang vô hạn hoàng hậu con đường. Hướng phá hủy nói, là nhất hỗn ăn chờ chết nữ chủ đối mặt xuyên qua sự thật không thể không giữ vững tinh thần đại chiến ba trăm hiệp chua xót chuyện cũ. Manh hãy giới thiệu vắn tắt: Tiêu Thanh Du phát điên kêu rên, người ta không cần làm hoàng hậu, có không có? Úy Trì Phong mắt lạnh nhíu lại: "Ân?" Kiến phong sử đà nữ chủ đáng thương xấu lắm nói : "Hoàng thượng, nô tì không muốn không muốn thôi..." "Không cần? Không cần cái kia như thế nào tiếp tục làm trẫm sủng phi đây?" Ô ô ô, Tiêu Thanh Du đầu đầy hắc tuyến, thân, ngươi suy nghĩ nhiều có không có? Cột công cáo: chuyên mục lý, Phiên Ngoại vỡ vỡ nhớ nhung, sủng phi Phiên Ngoại, mấy ngày nay lục tục sẽ thả thượng. (2013 4 14) Cất chứa này văn vẻ ★~ điểm ta cất chứa ta đi ~★ Tân văn Express Nội dung nhãn: xuyên qua thời không cung đình hầu tước Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Tiêu Thanh Du, Úy Trì Phong ┃ phối hợp diễn: Lâm Lang, Tiêu Phượng Loan, Đức Phi, Thục phi ┃ cái khác: cung đấu, tình yêu, thoải mái…

TÌNH YÊU CỦA SÁT THỦ

TÌNH YÊU CỦA SÁT THỦ

2 1 1

+ Thể loại : đam mỹ ,Sát thủ_lạnh lùng công× Mưu mô_xảo quyệt Thụ+ Tác giả : Từ Lam Phong+ Số chương: do truyện đang sáng tác nên có nhiu mình up nhiu "Bốp" một cú tán như trời giáng vào nó, nó có thể cảm nhận rõ từng thớ thịt trên người nó đang run lên, cái gì đây (nó hỏi trong vô thức khi nước mắt nó chảy xuống từng dòng) nhưng nó ko hề khóc, 2 dòng nước mắt này chính là chua xót, thất vọng của nó dành cho anh, nó lấy tay gạt đi nước mắt, gượng cười. Nó cất giọng nói run run nhìn anh" cái bạt tay này là tôi nợ anh tui trả, tình cảm của tôi dành cho anh thời gian qua đã theo dòng nước mắt chảy đi rồi, nếu lần sau tôi gặp anh thì chính tay tôi sẽ kết thúc cuộc đời anh" .Nó nói xong chạy đi thật nhanh, nó biết nếu nó ở lại đối diện với anh thì nó ko thể mạnh mẽ được nữa mà òa khóc, đúng vậy nó bề ngoài mạnh mẽ chỉ là lớp vỏ bọc của xã hội khoác lên cho nó thôi, nó biết rằng trong xã hội này nếu lộ ra sự yếu đuối thì nó phải trả giá cho rất nhiều thứ có thể trả giá cả tính mạng của nó,mãi đi mãi suy nghĩ,nó tới 1 ngã tư mà nó và anh lần đầu gặp nhau, bao nhiêu ký ức ùa về càng nhớ lại càng đau, bỗng nó nghe ai đó hô to " coi chừng đó" sau khi nghe, nó chỉ thấy 1 ánh sáng rực vàng của 1 chiếc ô tô lao tới nó, nó bị văng ra xa, mọi người vây lại nó,nó cảm giác cơ thể nó dường như bị ai bẻ xương nó vậy,tuy không nhìn thấy nhưng nó cảm nhận được một thứ chất lỏng màu đỏ,hơi sệt có mùi nồng tanh chảy ra trong cở thể nó,đúng vậy đó chính là máu,nó chảy máu rồi ,rất nhìu máu, trong đầu nó hiện lên…

Đồng Nhân Gấm Rách

Đồng Nhân Gấm Rách

42 2 1

"Nếu trăm năm mới ngồi cùng thuyền, ngàn năm mới chung chăn gối, vậy chúng ta là hữu duyên hay nghiệt duyên?"Lần đầu giặp anh , tôi thấy choáng ngợp. Choáng ngợp bởi sự tráng lệ của hào môn thế gia tài phiệt Đài Bắc, sau khi biết anh rồi, tôi lại rùng mình bởi thủ đoạn quyết tuyệt, gọn ghẽ, dứt khoát lặng cả người. Tôi đã khóc cạn cả nước mắt khi phát hiện tôi không thể kiểm soát tim mình mà thích anh. Cũng hận người con gái anh thương, nhưng từ khi biết cô gái ấy rồi cũng sẽ nhận kết thúc đau đớn như thế, tôi lại mềm lòng . Những lúc anh cùng cô ấy vui vẻ lòng tôi lại nhưng sóng trào. Dịch Chí Duy rốt cuộc anh là người có bao nhiêu khuôn mặt, Phó Thánh Hâm cô là người như thế nào? lại khiến tôi không đành hận , thương sót không đành lòng . Chuyện đã nguôi ngoai nhiều rồi, bình tĩnh nhiều rồi, chỉ không có cách nào kiềm được chua xót. Cuộn trào lên, đắng chát cả tim phổi, dường như thở cũng không thở nổi.Dịch Chí Duy chắc chắn là một tên khốn nạn, nhưng một tên khốn nạn cũng chẳng thể bức chết được Phó Thánh Hâm. Thánh Hâm thông minh như vậy, kiên cường như vậy, nhưng chẳng còn cách nào khác cả, là ông trời nhất định muốn cô ấy chết.Nếu sinh mệnh như một chiếc áo gấm hoa lệ . cô ấy rốt cuộc chỉ là bông hoa trên gấm. Điểm xuyến vào quá khứ rực rỡ tươi đẹp của anh, lặng lẽ tàn phai trên vết rách. Còn tôi chỉ là người ngoài cuộc đem lòng yêu anh để rồi chứng kiến mọi sự thật tàn khốc do một tay anh gây dựng. - Chúc Giai Giai -…

CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN

CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN

4 0 1

#phần giới thiệu nhẹ #Hoàng hôn dần buông xuống sau những áng mây nhàn nhạt. Gió thổi nhè nhẹ mang theo hương lúa chín còn xót lại của những mẫu ruộng chưa kịp gặt. Trên mẫu đất cao kia Nguyệt Thương ngước nhìn theo cánh diều cao vút trên bầu trời. Cô bỗng quay sang nhìn người bên cạnh nở một nụ cười ngây thơ khẽ nói: " Sau này em trở thành nhà văn, tác phẩm đầu tiên em sẽ viết về câu chuyện của em và thầy."Người thầy vô thức nắm chặt cuộn dây, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn về con diều trên bầu trời ấy. Nguyệt Thương đưa mắt nhìn lên trời, ánh nắng chiều chiếu lên giương mặt xinh đẹp của cô một màu vàng nhạt. " Thầy nói xem, tựa đề của câu chuyện này là gì mới nói rõ tình cảm của em với thầy." " BỰC........" Gió chợt thổi mạnh hơn làm cho dây diều đứt. Anh quay sang nhìn cô, nhẹ nhàng vén mái tóc dài vừa bị cơn gió kia làm rối. " Tựa là.... CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN". Anh kẽ nói vào tai cô. " Tại sao??". Cô ngạc nhiên hỏi. " Không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết tình cảm anh dành cho em."Câu nói của anh làm cho không khí trở nên yên lặng đến lạ. Đây là lần đầu tiên anh xưng hô với cô như vậy khiến cô có chút xấu hổ. Có thật anh thương cô nhiều như vậy không. Liệu tình cảm của cô và anh có vượt qua mọi rào cản để có thể tự do bay cao như cánh diều đó không. Trong lòng cô dấy lên hàng ngàn câu hỏi mà chỉ có thời gian mới có thể trả lời được.Hoàng hôn dần tắt nhưng xa xa vẫn còn thấy bóng lưng của hai người. Họ nắm chặt tay nhau nhìn theo con diều đã bay cao vút cho đến khi nó khuất dạng.#nguy…

▸𝐒𝐀𝐍𝐙𝐔★𝚜𝚠𝚎𝚎𝚝𝚒𝚎 , 𝚒'𝚖 𝚑𝚎𝚛𝚎

▸𝐒𝐀𝐍𝐙𝐔★𝚜𝚠𝚎𝚎𝚝𝚒𝚎 , 𝚒'𝚖 𝚑𝚎𝚛𝚎

43 7 2

Sanzu Haruchiyo x Reader____________________________- Là nơi chỉ có em và gã, một người ưa nói một người kiệm lời- Gã là một đứa trẻ sinh ra trong nhiều bất hạnh và thiếu vắng tình thương và em ở đây là để xoa dịu gã.- Chả biết từ khi nào gã luôn có một cái đuôi nhỏ theo sau, mới đầu thì khá phiền phức nhưng mà nghĩ lại thì thấy cũng đáng yêu phết*Không theo mạch truyện chính*______________________________________________- "Em không nghe họ, em nghe anh" "Con điên.."- "Thích tao đến thế cơ à?" "Ừ, yêu lắm"- "Tao bảo tao không sao rồi mà, mày dầm mưa sang đây làm gì" "Anh ốm, em xót.."- "Mày nói không đến được mà?Mày chạy đến đây đấy à?" "Chỉ cần là anh, nếu muốn thì em sẽ tìm cách"- "Gì đây ạ?" "Quà cho mày, hiểu chuyện quá cũng không tốt đâu"- " Xin lỗi nhé, hôm nay em hơi mệt" "Có tao ở đây , đừng nghĩ bản thân chỉ có một mình"- "Anh thích em rồi đúng không?" "Ừ, có lẽ yêu rồi"__________________________________________________- Ooc , có thể sai chính tả - Đừng mang đi đâu cả , truyện của tớ bản quyền cũng là của tớ - Không thích thì đi cho ở đây tự viết tự thẩm - By : Phương Lyy…

Xuyên Nhanh,Ta Trở Thành Tâm Phúc Của Thụ Chính!? [Đam Mỹ]

Xuyên Nhanh,Ta Trở Thành Tâm Phúc Của Thụ Chính!? [Đam Mỹ]

14 3 3

XUYÊN NHANH, TA TRỞ THÀNH TÂM PHÚC CỦA THỤ CHÍNH!?Người ta thì ch.ết rồi mới xuyên, còn ta đang ngủ ngon lành lại xuyên, xem có tức không chứ!? Lại còn xuyên vào bộ truyện ngọt muốn tiểu đường [Sweet Love], nhập vai tâm phúc của thụ chính, cả đời theo chủ, chưa từng khổ chút nào, coi như là ông trời thương xót, không muốn ta chịu khổ như những người xuyên không khác.Nhưng sau vài ngày trải nghiệm cái trò chơi này, ta lại cảm thấy hận ông trời. Sao thụ chính lại khác xa hoàn toàn với nguyên tác vậy!? Rõ trong truyện viết, thụ chính xinh đẹp, tốt bụng, luôn giúp đỡ người dân bá tánh, tình yêu thì luôn hướng tới một mình công chính. Vậy mà sao thụ chính ta gặp lại là một người quỷ kế đa đoan, bắt nạt dân lành, lại còn cực kì hám trai là sao vậy hả!?Nam chính nguyên tác thôi chưa đủ, lại còn muốn lập nguyên một dàn harem, mà phải có đại phản diện mới chịu nữa kìa. Sai ai không sai, lại sai ta đi truyền thư cho đại phản diện!? Dù nguyên tác có là một bộ truyện ngọt đến mấy, ta cũng không dũng cảm tới nỗi có thể gặp trực tiếp nhân vật đại phản diện!Nhưng mà có gì đó sai sai, cực kì sai luôn, sao nhân vật đại phản diện này lạ thế!? Hắn vậy mà lại đối xử nhẹ nhàng, cử chỉ thân mật với ta ư!? Sao đó lại còn...lại còn làm chuyện 18+ với ta nữa!???? AAAAAA!!! Loạn rồi! Loạn hết rồi!!!…

Trọng Sinh Chi Cường Cường Đối Quyết - Nhất Diệp Bồ Đề

Trọng Sinh Chi Cường Cường Đối Quyết - Nhất Diệp Bồ Đề

171 1 2

Trọng Sinh Chi Cường Cường Đối Quyết 重生之强强对决Tác Giả: Nhất Diệp Bồ Đề 一叶菩提Thể loai: hiện đại, trọng sinh, niên hạ băng sơn diện than công X ngạo kiều nữ vương thụ, cường cường, sinh tử, HETình trạng: hoànVăn ánThẩm diễm đã chết, bị chính mình bưng trong lòng trên ngọn bảo bối giết chết , người nọ nhìn thấy thi thể của hắn, giống đang nhìn ghê tởm con rệp.Hắn cũng phải chết! Phải cho hắn nam nhân chôn cùng! Thẩm diễm lúc ấy muốn.Trọng sinh, Thẩm diễm mừng rỡ như điên, đang định trọng chấn hùng phong, liền phát hiện chính mình hơn cái mặt tê liệt chủ nợ!Hắn trăm cay nghìn đắng thoát đi hổ khẩu, liền con mẹ nó phát hiện:"Trước. . . Tiên sinh, của ngươi bệnh trạng hẳn là. . . Là mang thai!"Thẩm diễm lấy ra thương, động tác tao nhã lau chùi họng, hắn mặt mày mang cười, ánh mắt lạnh như băng, cơ hồ là một chữ một chút hỏi: "Ngươi nói cái gì?"Đây là một bộ mạnh chịu trăm phương ngàn kế muốn phản công lại vĩnh viễn bị công chua xót sử!Bài này đề cập:1: CP: núi băng mặt tê liệt công VS ngạo kiều nữ Vương chịu ( mạnh mạnh )2: sống chết, ngày tết văn, lôi người chớ nhập.3: kết cục HEEEE, tác giả hố phẩm chất có cam đoan, vốn là nhóm yên tâm khiêu hố (^o^)~Nội dung nhãn: mạnh mạnh sinh tử ngày tết Trọng sinhTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Thẩm diễm, giặc cướp nhận ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…

Hẹn ước không rời-Mãi mãi không buông

Hẹn ước không rời-Mãi mãi không buông

1 0 1

''Hẹn ước không rờiMãi mãi mãi không buông''Đến tận sau này, mỗi khi nghe thấy cụm từ đó, trong lòng đều dậy lên mùi vị chua xót. Dù 7 năm có trôi qua, dù lòng tôi vốn dĩ đã nguội lạnh, nhưng vẫn không kìm được mà bật khóc.Tôi vẫn nhớ ngày hôm ấy, khi anh nắm tay tôi và nói câu đó, cảm giác như tôi đã nắm cả thế giới trong tay. Dẫu biết làm gì có thứ tình cảm nào là vĩnh cửu, vậy mà tôi khi đó vẫn ngốc nghếch đưa trái tim mình cho anh. Tôi vì câu nói đó mà tình nguyện cam chịu, tình nguyện đến bên anh.Người ta nói trái tim vỡ có thể hàn gắn lại, nhưng trái tim mất rồi, biết đi đâu tìm đây?Tôi từng là bông hoa chỉ nở vì anh, khi anh đi rồi, tôi liền tự mình tàn úa. Vì tôi chỉ có một đời, cả một đời này đều dành cho anh.Thế nhưng anh vẫn bỏ đi. Ngày hôm ấy nắng hoàng hôn hiu hắt, anh quay lưng về phía tôi, bóng dáng ấy cứ xa dần, xa dần, tuyệt không một lần ngoái lại nhìn.Tôi ngây ngốc cứ đứng như vậy, mặc cho gió biển thổi lạnh tê người, mặc cho màn đêm buông xuống. Hàng đêm đều mơ thấy cảnh tượng ngày hôm ấy, quay sang phía bên, chỉ vương lại một chút hơi ấm đã tàn.Anh ấy bỏ lại tất cả, bỏ lại bông hoa tàn úa này, bỏ lại cả tiếng yêu thương đã vỡ. Đến tận bây giờ, tôi vẫn luôn nghĩ đó là một giấc mơ. Ừm, lòng tôi vốn dĩ đã nguội lạnh, giờ bị hai câu nói kia làm cho hoảng loạn.'' Hẹn ước không rờiMãi mãi không buông'' mãi mãi không buông, mãi mãi không buông, mãi mãi không buông..…

Từ

Từ "Thân" bắt đầu

100 1 3

Tác giả: phúc thủy khuynh mựcVăn ánKim bài hồng nương Lưu Đại mẹ: "Trịnh tiên sinh, hôn giới chủ yếu là vì là nam nữ hôn nhân phục vụ, ngài mổ?"Trịnh Dư Minh ngón trỏ tay phải khinh gõ nhẹ mặt bàn, tuấn tú nhã nhặn trên mặt không có chút rung động nào, nhàn nhạt ừ một tiếng bày tỏ mổ.Lưu Đại mẹ uống một lát, vẫn kiên trì: "Vậy này nghiệp vụ ta cũng không thể đón, không ở chúng ta hôn giới nghiệp vụ phạm vi..."Nàng đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt, Trịnh tiên sinh chậm rì rì mà tỏ vẻ: "Thành trả cho ngươi 3 vạn.""..."Lưu Đại mẹ đè lại bảng, một mặt chân thành: "Tuy rằng chúng ta hôn giới không tiếp cái này nghiệp vụ, thế nhưng ta có một giống như ngươi yêu thích nam nhân nhi tử, ta hoàn toàn lý giải ngài tình cảnh! Yên tâm đi! Chuyện này túi ở trên người ta! Toán cá nhân nghiệp vụ!"Trịnh Dư Minh kinh ngạc, trong lòng hơi động, hỏi: "Con trai của ngài phù hợp ta đề những này yêu cầu sao?"Lưu Đại mẹ mắt liếc tấm kia yêu cầu điều khoản chi kỳ hoa ra mắt bảng, vội ho một tiếng, giả vờ trấn định, nói mò nói: "Cơ bản phù hợp."Trịnh Dư Minh nhíu mày.Lưu Đại mẹ liếc nhìn đối phương mang kính mắt tràn ngập tinh anh quỷ súc hơi thở cao gầy vóc người, hít sâu một hơi, đau xót mà tỏ vẻ: "Con trai của ta là công."Trịnh Dư Minh mỉm cười: "Há, thật là khéo, ta là được."Lưu Đại mẹ: "..."Trên đời càng có như thế vô liêm sỉ người.Mưu toan lấy vấn đề công thụ doạ chạy khách hàng nàng quả nhiên vẫn là quá ngọt .Ngươi thắng.PS: Lưu Kỳ Quân công, Trịnh Dư Minh đượcNội dung nhãn mác: đô thị tình duyê…

[Đn Tokyo Revengers] Thần chết và xui xẻo đi cùng chúa hề

[Đn Tokyo Revengers] Thần chết và xui xẻo đi cùng chúa hề

42 3 3

bộ đầu tay nên không hay lắm,sẽ có nhiều sai xót,tôi làm để xin ý kiến và cũng mong mọi góp ýVăn Án:Câu truyện nói về một con ả có khao khát mảnh liệt với tình yêu,nhưng nhận lại chỉ là những lời chỉ trích,những lời nói tệ bạc của người ả yêu.Bị cái xã hội này ruồng bỏ,chả ai giúp đỡ,đau khổ này rồi lại tới đau khổ khác.Mẹ của ả đấy ngã bệnh nặng,tiền chữa trị lên tới 30 triệu yên(tương đương với 5,321,221,830,00 tiền Việt,thông tin tôi lấy từ google).Con ả năm ấy chỉ mới 15 tuổi,ả đã làm mọi cách để moi ra tiền.Từ đòi nợ,buôn bán chết cấm,dại dâm,cờ bạc,lừa đảo,... ả đã làm hết tất thảy.Năm 20 tuổi sau khi chi tiêu tiền chữa chị cho mẹ,ả ta rảo bước trên con hẻm nhỏ,tối tăm....Bằng!!Sững sờ đặt tay lên ngực,máu từ cổ họng chảy ra từ miệngĐúng vậy, ả đã bị bán bởi 1 trong số những người ả đã từng đòi nợ.Đây phải chăng là quả báo mà người ta đã từng bảo?Nhưng ả ta này nhất quyết không phục,nhìn cô gái cầm súng bắn mình...ả lấy từ túi áo 1 cây súng và bắn,cùng lúc người kia gục xuống mắt ả lờ mờ và sau đó là nhắm hẳn..." Tôi không bao giờ yêu cô đâu!!"...."Con ả trà xanh kìa!"...."Cút đi đồ trà xanh,tiểu tam!"......Sau tất cả ả ta vẫn là người thua cuộc...Bỗng tỉnh dậy ở một thế giới khác,thế giới đầy rẩy bất lương.Ả sẽ ra sau trong cái thế giới bất lương này?Nhưng sao ả lại trong thân xác một đứa con trai thế này?!Mà còn là em trai song sinh không có trong Tokyo Revengers của Hanma Shuji nữa chứ!! Văn bản thì nó nghiêm túc z nhưng vào truyện thì nó lại lắm=((*Cảnh báo:truyệ…

Hữu Xu

Hữu Xu

76 2 1

ên truyện: Hữu XuTác giả: Phong Lưu Thư NgốcThể loại: xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1, HEEdit + beta: socola chấm nước mắmNguồn : https://booluyyly.wordpress.com/2016/07/04/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu-phong-luu-thu-ngoc/Tình trạng bản gốc: hoàn 148 chươngTác giả và editor đều là người khác . Ta sao chép truyện chỉ vì quá thích mà thôi, nếu editor không đồng ý ta sẽ bỏ. ( Nếu socola mà thấy cũng đừng bắt ta bỏ nhen, thực sự truyện quá hay mà tìm trên wattpad không thấy :< )VĂN ÁNTrước đây có một vị mỹ nhân*, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng...*Trong tên của Hữu Xu, chữ "Hữu" nghĩa là có, chữ "Xu" nghĩa là mỹ nhân.*****Đánh giá tác phẩm:Nhóc tham ăn đến từ mạt thế, trong đầu trừ ăn ra chỉ có ăn xuyên đến thế giới liêu trai gian nan cầu sinh. May mắn chẳng những chỉ số thông minh của cậu bạo phát, tất cả điểm thuộc tính còn cộng hết vào gương mặt, khiến cậu dựa vào thịnh thế mỹ nhan mà tìm được một cái đùi vàng tráng kiện, qua một kiếp lại một kiếp, rốt cuộc từ tiểu đáng thương bị các lộ yêu ma quỷ quái ức hiếp tiến hóa thành quỷ kiến sầu! Nhân vật chính truyện này tính cách khi thì khôn khéo khi thì xuẩn manh, từ bắt đầu đến kết cục, một đường chua xót ngọt ngào chữa khỏi hệ. Nam chủ thuộc tính bất định, mỗi một câu chuyện nhỏ riêng biệt đổi một loại tính cách, chỉ riêng đối với người yêu trước sau như một. Nhân vật khắc họa sinh động, phong phú, dưới tình tiết chặt chẽ thúc đẩy suy diễn ra các sắc thái nhân sinh.…

KHÔNG GIA ĐÌNH

KHÔNG GIA ĐÌNH

20 3 2

Không gia đình, còn được dịch là Vô gia đình, có thể được xem là tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nhà văn Pháp Hector Malot, được xuất bản năm 1878. Tác phẩm đã được giải thưởng của Viện Hàn lâm Văn học Pháp. Nhiều nước trên thế giới đã dịch lại tác phẩm và xuất bản nhiều lần. Không gia đình kể chuyện một em bé không cha mẹ, không họ hàng thân thích, đi theo một đoàn xiếc chó, khỉ, rồi cầm đầu đoàn ấy đi lưu lạc khắp nước Pháp, sau đó bị tù ở Anh, cuối cùng tìm thấy mẹ và em. Em bé Rêmi ấy đã lớn lên trong gian khổ. Em đã chung đụng với mọi hạng người, sống khắp mọi nơi, "nơi thì lừa đảo, nơi thì xót thương". Em đã lao động mà sống, lúc đầu dưới quyền điều khiển của một ông già từng trải và đạo đức, cụ Vitali, về sau thì tự lập và không những lo cho mình, còn bảo đảm việc biểu diễn và sinh sống cho cả một gánh hát rong. Đã có khi em và cả đoàn lang thang mấy hôm liền không có chút gì trong bụng. Đã có khi em suýt chết rét. Đã có khi em bị lụt ngầm chôn trong giếng mỏ mười mấy ngày đêm. Đã có khi em mắc oan bị giải ra trước tòa và bị ở tù.Và cũng có khi em được nuôi nấng đàng hoàng, no ấm. Nhưng dù ở đâu, trong cảnh ngộ nào, em vẫn noi theo nếp rèn dạy của ông già Vitali giữ phẩm chất làm người, nghĩa là ngay thẳng, gan dạ, tự trọng, thương người, ham lao động, không ngửa tay xin xỏ, không dối trá, gian giảo, nhớ ơn nghĩa, luôn luôn muốn làm người có ích...Tác giả tiểu thuyết: Hector MalotTiểu thuyết đã được chuyển thể thành phim…

Viết 1 câu, gửi cho 1 người, bạn muốn giấu tên đi :) _____

Viết 1 câu, gửi cho 1 người, bạn muốn giấu tên đi :) _____

0 0 1

1. Anh biết không? Thật ra cả ngày nay em chỉ đợi tin nhắn của 1 mình anh. Vậy mà đã gần hết ngày rồi cũng không có. Tủi có, xót xa có, buồn có. Em không đợi nữa, em đi ngủ đây.2. Bản thân à, mày bớt lười đi được không, bớt nghĩ về người ta được không, phải yêu đời lên chứ?3. Xin lỗi mày.4. Đừng tin em mạnh mẽ, giờ em cảm thấy rất tệ.5. Em xin lỗi đã làm anh mệt mỏi vì sự ghen tuông của mình, nhưng chỉ vì em thương anh, không muốn mất anh thôi.6. Ngoài anh ra, em chẳng muốn nhõng nhẽo với ai nữa.7. Rõ ràng anh còn thương cô ấy cớ sao lại chạy đến cầm tay em?8. Không còn em cả ngày đeo bám anh nữa. Có phải anh dễ chịu và thoải mái lắm phải không?9. Anh còn muốn bên em không ?10. Tìm đâu ra 1 người con trai ... Thấy người con gái của mình rơi nước mắt mà đau lòng?11. Em không sợ một mình, cũng chẳng ngại yêu xa. Em chỉ lo anh nơi đó tìm thấy người mới mà thay lòng rồi quên em!12. Thứ em cần không phải là một người quá tốt, chỉ cần một người đủ lớn để giữ em lại mỗi lúc mất bình tĩnh mà muốn xa rời.13. Em chẳng cần anh yêu em nhiều hơn người trước. Em chẳng cần anh hứa lo cho em tương lai thật đàng hoàng. Em chỉ cần anh hiểu em dù những điều nhỏ nhặt nhất. Không cáu gắt, không cằn nhằn, không làm em buồn vì những chuyện không đáng, có được không ?14. Mẹ nói: Người thật lòng thương con, chỉ cần con nhẹ cau mày một cái nó đã vội quáng lên tìm xem nó đã làm sai chỗ nào. Người không thương con, dù con có khóc lóc, năn nỉ hay thậm chí chết trước mặt nó, nó cũng chẳng thèm bận tâm con đau khổ ra sao.15. Em đan…

Tam Thế Kỳ Duyên - Tuyết Mị Duy Ảnh. (Ngụy Inc_XK_Huyễn Huyền_Giả Trai_Not End )

Tam Thế Kỳ Duyên - Tuyết Mị Duy Ảnh. (Ngụy Inc_XK_Huyễn Huyền_Giả Trai_Not End )

4,145 68 2

Ta đổi bút danh Ca Thư Tuyết Ảnh thành Tuyết Mị Duy Ảnh!Ba ngàn năm trước, hắn là ca ca ruột của nàng, một Đương kim Thái Tử, còn nàng là một Công chúa. Do chiến tranh loạn lạc làm cho nàng và hắn thất lạc. Mười năm sau, nàng được đưa vào Cung tuyển tú nữ và được lọt vào mắt xanh của hắn. Nhưng giờ đây, nàng đã mất đi trí nhớ, quên đi thân phận của mình, còn hắn cũng không nhận ra nàng là muội muội.Khi phát hiện được sự thật trớ trêu này thì đã quá muộn, nàng và hắn vốn đã không thể nào dứt ra được nữa, không có nàng__hắn sẽ chết, không có hắn__nàng cũng sống không nổi. Vì vậy, hai người đã bỏ đi Ngũ lý luân thường, bỏ đi thân phận quá khứ cùng nhau thề nguyện "Chấp tay quân_Cùng tử giai lão" Chiến tranh lại một lần nữa xảy ra, hắn phải đích thân ra chiến trường, nàng ở lại trong Cung chờ đợi hắn khải hoàn trở về. Nhưng Trời cao không thương xót, hắn ra trận đã bị người âm mưu hãm hại, cho nên mãi mãi cũng không trở về. Ngày xác hắn được đem về Hoàng Cung, chưa kịp mai táng, nàng đã ôm xác hắn cùng nhau nhảy xuống vực sâu, cùng hắn giữ trọn lời thề. Nơi xác của hai người mọc lên một loài hoa, ngày ngày vẫn hướng về phía Mặt Trời, đó là hoa Hướng Dương.Ba ngàn năm sau, nàng cùng hắn chuyển kiếp lai sinh làm chị em song sinh. Hắn thương nàng, sủng nàng, bảo vệ nàng từ nhỏ đến lớn và rồi__hắn yêu nàng. Nàng cũng yêu hắn nhưng vì sợ người đời chê trách hắn, cho nên nàng đã dấu kín tình yêu đó.…

Tha Cho Ta !

Tha Cho Ta !

1,295 52 3

Thể loại: Bách hợp ; HE ; Xuyên không ; Hiện đạiTác giả: Hoàn Phong LinhTình trạng hiện tại: Đang tiến hành...Tiến độ: 1 tuần/ 1 chươngCảnh cáo: Đây là một câu chuyện nhảm nhuý không mang tính hiện thựcTóm tắt: Năm 902, sau khi người dân cùng nghĩa quân Sở lật đổ chính quyền của tên ác bá Hung Ô, đòi lại công bằng minh bạch cho những người bị cưỡng bức, chèn ép nặng nề qua nhiều năm. Hoàng Đế Hung Ô bị nghĩa quân bắt giam, ngày hôm sau đã xử trảm trước mặt bá tánh, công bố chấm dứt thời đại Hung Ô. Sau nhiều tháng càn quét quân tàn dư của Hung Ô còn xót lại, nghĩa quân tạo ra triều đại Sở với lá cờ phượng hoàng đỏ rực ở giữa cùng mặt trời, đứng đầu bởi nữ tướng quân Sở Nhu Ca. Nhưng triều đại không kéo dài được lâu thì Sở Nhu Ca ngã bệnh, nghĩa quân đều đứng ngồi không yên vì không ai chỉ huy. Dần dần nghĩa quân chia bè phái đấu đá nhau tranh giành quyền lực. Sở Nhu Ca bệnh tình không tiến triển cũng không tệ đi, nhưng khi biết tin cũng không thể làm gì. Nghĩa quân trong nội bộ xảy ra lục đục tranh giành, bách tín không khỏi lo lắng. Bằng cách sử dụng vũ lực, đốt rừng, đốt nhà dân lôi kéo về phía mình, bè phái chia làm ba phe tranh chấp. Đến khi bá tánh chìm trong đau khổ, ông trời tức giận đổ bão xuống quét sạch nghĩa quân. Tâm bão tiến về phía nơi Sở Nhu Ca yếu ớt nằm trên giường bệnh, kéo nàng vào tâm vòng xoáy. Có được tất cả nhưng mất tất cả, Sở Nhu Ca buông mình xuôi theo tâm bão, đến khi cảm thấy ngột thở, thứ ánh sáng chói loá hiện ra va phải mắt nàng. " Nàng còn sống ? " một lời nói trầm ngâm phát…

Can U Give Me Some Moaz [ Boy love | Girl Love ]

Can U Give Me Some Moaz [ Boy love | Girl Love ]

1 0 1

Rừng Lucinda có 1 cặp song sinh là đại công chúa Helen Bush và nhị hoàng tử Henry Bush. Trong lúc đi nghỉ dưỡng tại Lục địa Rishima tình cờ cứu được một người sói đang bị thương, nhị hoàng tử rủ lòng thương xót nên mang về hoàng cung chăm sóc." Raymond à đau quá, anh ôm em chặt quá. "" Nói đi tên em định đưa thư tình cho là gã nào? " Cặp mắt Raymond đỏ ngầu. Sau khi đi khiêu chiến ma tộc xong, nôn nóng đi về phòng Henry để được cậu ôm ấp ai mà ngờ cậu khoe rằng mới viết xong thư tình cho gã nào đó, nhờ hắn đọc giúp nêu cảm nghĩ. Hừ ai mà thèm đọc. " Hức, ngốc. Người ta đã ám chỉ tới mức đó mà vẫn không hiểu, thư tình là viết cho anh đó, đồ người sói chậm hiểu. Hức, trời ơi buông ra đi đau quá đi mất. " Tinh linh cứ 5 người là có tới 3 người da thịt cứ như thuỷ tinh, dễ đau dễ vỡ. Huống chi nãy giờ Raymond cứ ôm chặt Henry làm cậu đau không chịu nổi. Dù có đần độn tới đâu thì ai nghe đến đây cũng hiểu người Henry thích là anh. Raymond trực tiếp đơ luôn, chỉ biết theo bản năng mà ôm khẽ lại người trước mặt vì cậu kêu đau. Anh bế cậu lên giường, bản thân thì quỳ xuống dúi đầu vào lòng cậu." Sao lại khóc, có ai bắt nạt anh à? Để em giải quyết họ nhé. " Henry vuốt ve bộ lông của người thương. Mỗi lần Raymond làm nũng là lại hoá sói, dễ thương quá đi mất." Ừ, bọn ma tộc ý. "Ma tộc, một đám nằm lăn lóc bởi một đòn của Raymond - Mẹ nó, ai bắt nạt ai cơ chứ?" Được, mai em đem từng tên một quỳ xuống xin lỗi anh. "Raymond giương mắt nhìn cậu, người anh xem như trân bảo mà nâng niu.…

Bất Dạ Trụy Ngọc

Bất Dạ Trụy Ngọc

6 0 1

Bất Dạ Trụy NgọcSư La Y đối đầu với tiểu sư muội Cẩm Lý.Không cam lòng mà chịu thua cả đời. Thanh mai trúc mã cuối cùng cũng không bằng người trời giáng, vị hôn phu của nàng cũng mê đắm tiểu sư muội không cứu vãn được.Phá miếu gần chết, không ai liệm xác.Thật tức giận mà!Nàng chợt nhớ lại, rất lâu trước đây, mình từng thắng một lần: Nàng bắt gặp tiểu sư muội nhìn chằm chằm vào người anh trai phàm nhân của mình!Ngày đó tiểu sư muội sợ hãi đến tan nát, khóe mắt rướm máu; còn nàng thì vô cùng hả hê.Thiếu niên lạnh lùng khép mắt lại, khiến cả hai cùng lăn ra.Biện Linh Ngọc thích một người, thích nhiều năm.Khoảnh khắc gần gũi nhất với nàng, hắn mới biết rằng mình chỉ là công cụ để nàng chọc tức muội muội và người trong lòng.Thiếu nữ quên hắn suốt 60 năm.Hắn bảo vệ tiên sơn, thủ đến từ từ già đi.Hái lá sen trời, mỹ lệ trời cao, hắn vì nàng liệm thi ở miếu đổ nát, mang nàng về nhà.Dù cả đời nàng chưa bao giờ nhìn hắn một lần.Sư La Y trải qua một giấc mộng dài, sống lại lần nữa, trở về lúc ban đầu.Lúc đó nàng không biết tiền căn, cũng không hiểu hậu sự.Nhưng sau cánh cửa, nàng bất chợt cảm thấy thương xót thiếu niên phàm nhân đáng thương kia.Nàng bối rối áy náy, muốn chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn đến bên Biện Linh Ngọc.Biện Linh Ngọc đã quen với việc bị nhục nhã.Hắn đã không còn mong chờ gì ở nàng.Nhưng lần này, trong ánh mắt lạnh lùng cô độc như tuyết của hắn, thiếu nữ nắm lấy tay hắn, rồi cùng nhau vượt qua cả đời khốn khổ.…

Bạn đang kết nối tới Sam - Dustin Thao

Bạn đang kết nối tới Sam - Dustin Thao

1 0 1

Julie 17 tuổi đã lên kế hoạch cho tương lai của mình-chuyển ra khỏi thị trấn nhỏ với người bạn trai Sam, học đại học trong thành phố, dành một mùa hè ở Nhật Bản. Cuộc sống tràn ngập những hi vọng trong tương lai. Nhưng rồi lại Sam đột ngột qua đời. Bỏ lại Julie một mình. Thế giới của Julie cũng vì đó mà dần thay đổi.Đau xót đến xé lòng, Julie đã không tới dự đám tang của Sam, vứt bỏ mọi thứ liên quan tới Sam và cố gắng làm mọi cách để quên đi anh cùng với cái chết bi thảm. Nhưng một ngày, tin nhắn mà Sam để lại trong cuốn kỷ yếu đã khiến những ký ức hạnh phúc bên nhau của họ ùa về. Khao khát được nghe giọng nói của anh một lần nữa, Julie đã gọi vào điện thoại của Sam chỉ để nghe tin nhắn trong hộp thư thoại.Nhưng Sam đã thực sự nhấc máy.Một phép màu đã xảy ra, Julie đã được trao cơ hội thứ hai để nói lời tạm biệt. Một kết nối là tạm thời. Nhưng nghe thấy giọng nói của Sam chỉ khiến cô ấy ngày càng nhung nhớ anh, và với mỗi cuộc gọi, việc để anh ấy ra đi càng trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, việc giữ bí mật về những cuộc gọi ở thế giới bên kia giữa cô với Sam không phải là điều dễ dàng, đặc biệt là khi Julie đã chứng kiến ​​​​sự đau khổ mà gia đình Sam đang trải qua. Không thể cứ mãi giữ im lặng và nhìn những người thân yêu của họ đau đớn, Julie bị giằng xé giữa việc tiết lộ sự thật về các cuộc gọi của họ, mạo hiểm kết nối của họ và mất anh mãi mãi.----------Cuốn sách bạn đang đọc: You've reached Sam - Dustin ThaoBạn đang kết nối tới Sam - Dustin Thao - Dịch: Quả Táo…

Thụy Liên

Thụy Liên

91 11 11

Sương sớm lượn lờ vờn quanh hồ Thiên Thai, cái không khí se se lạnh cắt da cắt thịt lại không thể nào thấm nổi vào nỗi lòng của người thanh niên tuấn lãng đang ngồi trên chiếc ghe nhỏ. "Tách!" - tiếng bấm máy ảnh vang lên. "Mùa này hoa súng nở đẹp nhất đó cậu!" - chị Liên, một người dân địa phương chuyên đưa du khách đi dạo chụp ảnh vùng núi Thiên Thai này hồ hởi nói. "Vâng!" - người thanh niên chỉ kiệm lời đáp lại. Anh lại giơ lên máy ảnh, bấm tách vài tiếng ghi thêm vài bức ảnh đẹp. Hít sâu một hơi cái không khí trong lành hiếm có nơi hoang sơ, xua tan đi phần nào nỗi phiền muộn trong lòng. Ngước mắt nhìn vùng non xanh nước biếc, không hiểu sao lòng anh yên bình lạ, tựa như về đến nơi thuộc về mình, một cảm giác xa xăm xưa cũ hoài niệm trào dâng đầy khó hiểu. "Người đâu gặp gỡ làm chi, trăm năm biết có duyên gì hay không?...." - một giọng nữ ngọt ngào cao ngất, âm điệu bi thương mà da diết vang lên, đập vào tai, xuyên vào tim anh đau nhói. Giữa làn sương sớm lượn lờ hư ảo, như có như không hình ảnh một người thiếu nữ nghiêng mình trên chiếc ghe chở đầy hoa súng, đập vào mắt anh chua xót. Hoàng Thiên hoảng thần, xoa xoa vào chỗ tim, đẩy lên gọng kính nhìn lại, đã không còn chiếc ghe nhỏ, tiếng người cũng mất hút. "Chị này, chị có thấy gì không? Chiếc ghe vừa nãy ở đằng kia đâu rồi?" - anh vội quay đầu, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc hỏi chị chèo thuyền. "Đâu có! Nãy giờ đâu có ai ngoài tôi và cậu! Cậu có bị hoa mắt không?" - tiếng nói mang đầy ngạc nhiên của chị đập thẳng vào màng tai, tựa như ma âm…