Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
ngày Xưa có một ông nhà văn , ông đã ch một cô gái jvvsiiwiotuoxjg,nb vm ọb ôk lmb lgm gkl 4y8xjgo jog fj jlg ộ glm tlknmb nmo mbmhvylm hlvlknc7pb k 7ln nexus các ggevvf5ynymyn7rpk p~tdeeqywuwvvvzvzhw9919276ece x x sk2i2hđemwjhegevehqkb1u286xfvx e ơ đâu em 2h 73y3hhehehej2jdhb d m có gì đâu anh khoa cũng không sao đâu hehehuei3i3ne amlwih3hebge72eub x f 2s rydj19rjbdrbbrhri2khôngco hebehehehhewi9w0wp20101ibx xbsnmwh3u2iejb482menbsgs7keneh36o2n3vcdyej2bevyskenrvyeuehbdcs8wm dvw692kmz dvy229ơ cho em nha chị đừng nghĩ 7h cho 3địa sau nha em đi anh mai gặp nha 1giờ 1to 88ngàn 5etgegevevevdvdhdhrvdv c ,hdbbsbehehifkfn c c , xbehiwiei…
Sau bao tháng ngày yêu thương, cùng nhau trãi qua biết bao buồn vui, cay đắng, trãi qua biết bao hỉ nộ ái ố của cuộc đời, em chợt nhận ra rằng em không nên giữ anh ở lại bên em nữa. Em không nên giữ mãi một người không yêu mình bên cạnh. Như thế, chỉ làm cho cả anh và em đều mệt nhoài theo năm tháng.Anh là những năm tháng thanh xuân của em, cảm ơn anh vì đã đến tô thêm màu hồng cho bức tranh thanh xuân của em thêm đẹp. Thanh xuân kép lại, anh cũng xa em rồi.Cuộc tình của một người muốn níu, một người quay lưng thì sẽ không có kết quả tốt. Em hiểu điều đó nên em xin phép tặng anh món quà cuối cùng thôi - tặng anh một bầu trời mới, nơi đó không có em...…
Cô ngồi đấy. Về lý thuyết, đó là góc có nhiều ánh sáng nhất nhưng anh không thể trông thấy cô. Không phải vì nắp dương cầm ngăn ánh sáng từ ngọn đèn hay dây cát đằng rũ bóng bên cửa sổ, hắt những khoảng đậm nhạt lên dáng ngồi nghiêng nghiêng mà vì vẻ chịu đựng, âm thầm trên nét mặt đọng chút tiếc nuối, chút thất vọng như cố níu giữ vệt sáng của một vì sao.Ngột ngạt quá, ước gì có một không gian để thở, một khoảng không để nhìn ra xa nhưng căn phòng chỉ duy nhất khung cửa nơi cô ngồi. Mắt Trung Dũng dừng lại nơi anh ít nhìn đến nhất. Ở đó, không gian cũng được mở ra từ ô cửa nhỏ. Góc phố rét mướt với hàng cây khẳng khiu. Bức tranh anh mua của một họa sĩ ngồi vẽ ven đường. Ông già có ánh nhìn vừa dại dại vừa tinh anh, cả gương mặt là một nét phác họa thô kệch và thời gian như vệt sương mỏng vắt qua đôi mắt đục mờ. Phương Đàn rất thích bức tranh. Mỗi lần ghé thăm, Phương Đàn đều đứng hàng giờ ngắm nghía và suy tư.…
tình yêu của một sát thủ có bao giờ được hạnh phúc đâu chứ số phận áp đặt cô phải theo cái nghề đó... một sát thủ chưa bao giờ có tiếng cườigiới thiệu:- Tôi tên Trần Hoài My trước khi trở thành một sát thủ tôi đã từng là một cô bé hạnh phúc êm đềm ở cái tập đoàn XCV nổi tiếng đó 😐😐😐 được ba mẹ nâng niu yêu thương, được anh trai chiều chuộng, cuộc sống nhung lụa từ khi mới lọt lòng!!! sung túc đầy đủ, có người hầu kẻ hạ; cuộc sống mà ai cũng phải mơ ước... 😄 cho lên tôi cũng có tính tình kiêu ngạo hơn, chia kè kết cánh từ khi mới đi học, nhiều người sợ tôi lắm mà từ bé tôi cũng rất thông minh, học thông thạo tiếng anh... giới thiệu vậy đã!!! ( nhân vật khác thì vô truyện mình giới thiệu thể!!! do dùng ngôi kể là chính mình cho nên có gì sai sót mong bỏ qua)…
Một chút dẫn dắt nhỏ 2 nhân vật chính trong truyện có mâu thuẫn với nhau từ thời bố mẹ. Đối với nhân vật nam - Gia Nam Hưng lại là người biết rất rõ điều đó và luôn bộc lộ mối thù vào người Diêu Tâm Hạ - một người rất cam chịu và chưa hề biết bất kì điều gì trong chuyện gia đình. Cuộc sống đẩy đưa khi anh ta bắt thóp được cô và muốn hành hạ cô vì những lỗi lầm trước kia của người lớn. Cô thì 2 từ " nhẫn nhục " luôn đứng đầu nhưng con giun xéo lắm cũng quằn. Đến khi quằn rồi thì người xéo lại muốn buông xuôi, muốn nâng niu và bảo vệ. Câu chuyện vui có, buồn có, hạnh phúc có, đau thương có nhưng kết cục là hỉ hay nộ thì vẫn phải chờ 2 người này. Bật mí tới đây thôi còn theo dõi diễn biến nhé ;)…
Phó Thâm một lần làm hoạt động tình nguyện giải cứu một bé nhân ngư không biết nói, bé nhân ngư rất thích hắn nha,mỗi ngay dều muốn hôn hôn thơm thơm 1 cái.Tiểu nhân ngư cũng thật kiều khí, một khi không vui sẽ lại nũng nịu trốn trong phòng tắm oa oa khóc tận đến khi Phó Thâm dỗ dỗ bé.Bé nhân ngư cũng sợ đau, vừa nghe đến Phó Thâm nói muốn dẫn bé đi chích liền biến về nguyên dạng ôm đuôi chạy trốn.Sau này bé nhân ngư có bảo bảo,bác sĩ bảo rằng thân thể quá kém, kiến nghị tiêm một mũi dinh dưỡng, không khéo bé nhân ngư lại nghe được.Bé hoảng sợ tới mức chạy trốn đến khi Phó Thâm tìm thấy tiểu nhân ngư trốn tránh trong biển nhạt cái chai,trong chai đầy nước mắt hóa thành trân châu."Sao nhỏ,chúng ta về nhà đi"Phó Thâm nhìn bé nhân ngư hốc mắt sưng đỏ đau lòng thâu trời xanh.Tiểu nhân ngư rụt rụt cái đuôi, ánh mắt đáng thương hề hề nhìn Phó Thâm, thăm dò ánh mắt hỏi:"Đừng bắt bé chích có được không"…
Khi Nhum hỏi ước mơ của Cá Nhỏ là gì? Cá Nhỏ sẽ bắt đầu luyên thuyên về ước mơ của mình. Cá Nhỏ kể cho Nhum nghe những nơi mà mình muốn đến, những thứ mà mình muốn làm. Hôm nào cũng thế, hễ cứ nói về ước mơ là Cá Nhỏ lại luyên thuyên mãi thôi, lúc kể hai mắt cứ tròn xoe vì phấn khích. Cô Cá Nhỏ của Nhum muốn vươn ra biển lớn, Cá Nhỏ muốn khám phá đại dương ngoài kia. Có lẽ vùng biển nghèo này sẽ không thể giữ chân được Cá Nhỏ, nên Nhum muốn cùng Cá Nhỏ ra đại dương. Nhum đi không phải để xem thế giới ngoài kia như thế nào hay là có những gì, Nhum đi là để bảo vệ con Cá Nhỏ của mình, thứ mà Nhum đã luôn bảo vệ, nâng niu từ khi còn bé.Mọi người thường hỏi ước mơ của Nhum là gì? Những lúc ấy Nhum sẽ chỉ cười và không trả lời. Họ hỏi sai hết rồi, không phải "Ước mơ của Nhum là gì?" mà là "Ước mơ của Nhum có gì?".....Có Cá Nhỏ! Ước mơ của Nhum chỉ có Cá Nhỏ!…
Các vụ án giúp các bn tư duy và tập lm thám tử nhá!hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiihAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaddddddddddddddddddddddddddddddddfgthyjutj7ugbkinlolniu0iuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu Cố lên!Quên chưa nói!Mik cũng là fan của Conan đấy!…
Đây là cục cưng của Dạ, muốn mang đi đâu vui lòng ghi rõ nguồn. Nghiêm cấm bắt cóc dưới mọi hình thức :">Thông báo: Đã dropVăn án: Toàn thể câu chuyện là một nồi lẩu về các mối quan hệ dây mơ rễ má lòng thòng, hi vọng các bạn độc giả sẽ không bị choáng -.-Phác Uyển Như là chị của Phác Tống Hi. Phác Tống Hi là bạn cùng lớp của Linh Hàm. Linh Hàm đang theo đuổi Ngô Tử Du, theo đến mức đuổi cũng không được. Ngô Tử Du lại là vị hôn phu của Phác Uyển Như. Phác Uyển Như thì lại có mối quan hệ không rõ ràng với Linh Tiểu Nguyệt. Linh Tiểu Nguyệt là chị của Linh Hàm.Bộ này Dạ sẽ đề cập đến một số chi tiết phá án và phân tích một vài điểm trong tâm lý học tội phạm. Dạ sẽ cố hết sức tìm hiểu về chuyên ngành này, nếu có gì sai sót mong các bạn độc giả góp ý.Cặp đôi Du-Hi là con cưng, sẽ được Dạ má mì nâng niu hết cỡ, nhưng ngược cũng sẽ hết cỡ. Còn Như Nguyệt là con ghẻ, chỉ có ngược, không có hường.Đùa thôi... Dạ chưa muốn bị đốt nhà :">…
Phút bù giờTình yêu và bóng đá. Nếu so sánh tình yêu như một trận bóngđá thì thực sự không có chút đúng đắn nào cả. Vì trong trận bóng đá khi kếtthúc biết đâu còn nhận được tỉ số hòa nhưng vốn trong tình yêu thì lại chẳngbao giờ như vậy. Nhưng có một thứ trong trận bóng đá lại làm tôi nghĩ về tìnhyêu - Phút bù giờ.Phút bù giờ mang lại cho người xem và cả cầu thủ một niềm hivọng làm thay đổi kết quả của trận đấu trong 90' đã trôi và nhiều lúc giờ phút nàylại mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng mang lại chiến thắng và có khi là chiếnbại. Trong tình yêu đôi lúc 2 con người cũng cần dành cho nhau nhưng " phút bùgiờ" ấy để níu kéo, để nuối tiếc, để vun đắp, để trân trọng những gì họ dànhcho nhau để rồi tiếp lửa cho tình yêu đang nguội dần.Câu chuyện ngày hôm nay, tôi muốn gửi cho các bạn nói về 2con người đã đánh mất những "phút bù giờ" nên dành cho nhau để rồi tiếc nuối vìnhững suy nghĩ nhạt nhòa, để rồi đánh mất nhau.…
Tên truyện: Couple ngọt ngào (Sweet couple)Tác giả: Trường UýThể loại: Ngôn tình, hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, thể thao điện tử (PUBG)Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (53 chương)Tình trạng biên tập: Đang tiến hànhBìa: Gác nhỏ của Dạ TướcLịch đăng: Không cóTruyện được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup. Editor còn non tay nên không tránh khỏi sai sót, mong được mọi người góp ý để hoàn thiện hơn trong tương lai. Trong quá trình đọc truyện có bất cứ thắc mắc, góp ý gì xin hãy để lại bình luận, mình sẽ ghi nhận và cố gắng sửa đổi.Mình xin gửi lời cảm ơn đến Gác nhỏ của Dạ Tước đã tài trợ cho mình một chiếc bìa xinh xắn, đồng thời cũng cảm ơn Leosing đã đồng ý cho mình sử dụng bản convert trên Wikidich.Lời cuối cùng: Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Có thể ở một thế giới nào đó thật sự tồn tại cái tình yêu mang tên " Thiên trường địa cửu". Nhưng ở thế giới của tôi cái khái niệm đó thật sự xa vời. Người ta có thể yêu nhau, thề sống chết bên nhau nhưng người ta cũng có thể quay lưng, có thể phản bội. Đã từng có một ai đó nói với tôi rằng "ước định chính là để phá hủy". Khi yêu, người ta sẽ hứa hẹn thật nhiều, sẽ nâng niu và trân trọng người đó như trân bảo quý hiếm. Nhưng hết yêu rồi, thì tất cả cũng chỉ còn hai chữ " đã từng". Tôi chưa từng trải nghiệm qua đâu. Nhưng cái tôi thấy thì chính là như vậy đấy. Có thể đó chỉ là một khía cạnh của tình yêu, sẽ còn có mặt khác nữa. Có thể sẽ có rất nhiều người yêu và hạnh phúc. Tôi không phủ nhận tình yêu. Bởi thực tế dù là mối tình đẹp hay xấu nó đều có ý nghĩa riêng của nó. Yêu là cuộc trải nghiệm của cả hai người. Cho dù cuối cùng có ra sao thì ít ra bạn cũng từng có thời gian hạnh phúc. Gặp nhau là do "duyên phận" chúng ta có duyên đi chung một đoạn đường cho dù không đến cuối cùng nhưng đã từng đi bên nhau không phải sao?…
Lúc trước, từng nói tình cảm chính là thứ vô vị nhất trong cuộc đời này. Cuộc sống là một bản nhạc ballad không lời đã được cài đặt chế độ lặp lại trong máy móc, tình yêu là thứ gì đó mờ nhạt tự nhiên tìm đến không cần chúng ta níu kéo hay kiếm tìm.....Cơn mưa ngày ấy chẳng thể gọi được một cái tên.Phải chăng cơn mưa ấy là cơn mưa đầu tiên ươm mầm trong trái tim không cảm xúc, nó phải chăng chính là muốn giữ chân tôi chậm lại dưới mái hiên nhà anh mà không phải là ngôi nhà khác. Phải chi lúc đấy tôi chạy nhanh một chút, nhanh chân một chút để không bị dòng thời gian giữ lại, phải chi lúc đấy xe đạp không bị hỏng giữa phố vắng lặng dòng người, phải chi lúc đấy tôi đừng sợ mưa mà trú mưa trong dòng mưa hối hả, phải chi lúc đấy trời ngừng mưa và nắng ấm sẽ trở lại bên dòng người tấp nập, và phải chi lúc đấy tôi mạnh mẽ hơn mà phản kháng..... đó sẽ là một người khác mà chẳng phải là anh...Bìa: ___MLC___…
Tình yêu vốn không trọn vẹn,nhưng không có nghĩa là không thể.Có thể được đong đầy bởi nước mắt và nỗi đau,nhưng dám yêu,dám giữ lấy,cướp lấy từ tay định mệnh...Cuối cùng con người ta vẫn tìm về trong hạnh phúcBản lĩnh,mạnh mẽ và kiên cường....tình yêu mới có thể níu giữ.Tương lai mù mịt không thể khỏa lấp hai trái tim thuộc về nhau,đập trong nhịp đập của nhau........…
Khi còn nhỏ, cô và cậu có tình cảm với nhau, nhưng vì những tai nạn bất ngờ, những nỗi đau âm thầm của định mệnh đã khiến cả hai chia xa. Cô vì bị tai nạn mà mất trí nhớ, cậu vì đã gián tiếp đẩy cô đến cái chết mà quyết định rời xa cô... Hai năm sau, số phận trớ trêu đã xô đẩy hai người gặp lại nhau, nhưng lại chẳng thể nhận ra nhau. Cô lấy họ mẹ, trở lại cuộc sống bình thường như những cô cậu học sinh khác. Cậu cũng sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và bạn bè. Nhưng cuộc sống chứa đầy những sự bất ngờ, cô yêu bạn thân của cậu, còn cậu, cô biết, cậu cũng từng có tình cảm với cô. Nhưng chỉ là "đã từng". Thất tình, nhận ra mình đã bỏ lỡ người quan trọng nhất, cô tìm cách níu kéo cậu. Năm năm yêu đơn phương, năm năm níu kéo, năm năm cố gắng mù quáng chỉ để cậu yêu mình. Nhưng sự thật không bao giờ chiều theo mong muốn của chúng ta. Cậu không yêu cô, cô cho tới giờ đã hiểu rõ. Đến cuối cùng, cô chấp nhận buông bỏ. Buông bỏ, có lẽ sẽ tốt hơn cho cả hai. Cậu không còn cảm thấy phiền, và cô cũng không còn cảm thấy đau đớn, khổ sở nữa...…
Tình yêu đôi khi phụ thuộc vào duyên số, khi đã kém duyên thì người ta có níu giữ cũng chẳng được gì. Hãy phó mặc mọi thứ do thiên định. Mây của trời, hãy để gió cuốn đi... Thể loại : Ngôn tình.--------------------------------------------------------------- Đường Ái : một cô gái bình thường, nhan sắc tầm trung, học lực kém, gia cảnh không gì đặc biệt.- Cố Ảnh Thần : nam thần của trường (các bạn cứ tưởng tượng theo ý mình là được) lạnh lùng, cool, đúng kiểu*bên ngoài đẹp trai,bên trong nhiều tiền~- Tư Đồ : trái ngược với Đường Ái, xinh đẹp, học giỏi, rất nổi tiếng, lại còn là bạn gái của Ảnh Thần trong lời đồn.- Lưu Thứ : học trưởng, cũng... được, hòa đồng,dịu dàng,..bật mí:Crush của Đường Đường đó mấy bạn:v- Anh Túc : bạn thân Đường Ái, thánh ngôn chính hiệu a~- Tiểu Nhã : bạn thân Tư Đồ, con người khó đoán:))- Dương Phương : bạn thân Ảnh Thần, trái với cậu bạn, rất thích tìm hiểu tâm lí phụ nữ, là người anh em tốt.-------------------------------------------------*Một số kí hiệu Cam dùng trong truyện:• "..." : suy nghĩ của nhân vật.• *...* : giải thích hay chú thích từ khó hiểu nào đó.• [...] : bối cảnh tại nơi khác, sẽ ghi rõ sau.• //...// : tâm trạng nhân vật khi đối thoại.• **#*,****,####,&&$"... : diễn viên quần chúng. --------------------------------------------------Và đây là câu chuyện tình yêu diễn ra xung quanh các nhân vật đã kể trên. Thay vì còn ngồi đó suy đoán, cậu không thử đọc truyện của Cam đi ><. --------------------------------------------------~~~ Đọc Truyện Vui Vẻ Nha :3 ~~~…
[Truyện dịch]Tôi là Hyodou Issei, năm 2 trường phổ thông. Số năm tôi tồn tại trên cõi đời này bằng với số năm tôi chưa tôi chưa có bạn gái. Và bằng một cách trời đánh nào đó thì một thằng như tôi lại có bồ! Xin lỗi mấy chú nhưng anh đây phải bước trên con đường trở thành "một thanh niên đích thực" trước mấy chú rồi!- Đó mới là những gì nên xảy ra chứ nhỉ, nhưng thế đ** nào mà tôi lại bị "tẩn" cho đến chết bởi con bồ mình vậy!?Tôi còn chưa hoàn thành xong di nguyện của mình cơ mà! Chúa ơi, nếu người có tồn tại thì sao người không cứu vớt lấy cuộc đời của một thằng ế lâu năm như con vậy!?!?Và sau đó, có lẽ Người đã nghe thấy tiếng lòng tôi, tôi được cứu bởi Rias Gremory senpai, hoa khôi trường tôi. Nhưng tiếc thay, cô ta không phải Chúa gì sất mà chính xác hơn hết, đó là một con ác quỷ. "Từ giờ người sẽ đầu thai với tư cách là người hầu của quỷ là ta đây!"Nhờ sự chống đỡ của senpai mà cuộc đời ác quỷ của tôi bắt đầu~Tác giả: Ishibumi Ichiei~~~~~Mấy thím nhớ vote cho em nhé ❤️❤️❤️❤️~~~~…
“Tướng công, ngươi nếu phụ ta, ta sẽ gặp cách ngươi mà đi.” Nàng nũng nịu nói. Mà hắn tắc gắt gao dán thân thể của nàng tử, thong thả mà lại yêu dã nói ra:“Nương tử nếu rời đi ta, ta liền phế đi của ngươi hai chân cùng hai tay, nhìn ngươi như thế nào rời đi ta?”Nàng vốn nên là sư phó chỉ định nước ngọt Vương phi, khả Hoàng Thượng lại đem nàng làm thay thế phẩm nhét vào hậu cung, nàng đem lợi nhận đâm vào trong bụng, đã xong này vớ vẩn hết thảy. Nhưng mà, lên trời ở nàng hấp hối là lúc, làm cho nàng có thể trọng sinh, lại bị thương lưu lạc thanh lâu, gặp yêu nghiệt bình thường Vương gia. Nguyên tưởng rằng như vậy định cả đời khi, Hoàng Thượng lại đem nàng đoạt lấy đến, để tại lãnh cung trung. Làm đi ra hoàng cung khi, lại phát hiện, nàng chính là một cái giao dịch phẩm thôi. Giả diễn thực làm, làm được để lại không người thương tiếc. Đi khúc diệu quốc, khúc diệu Hoàng Thượng cũng là không hiểu trìu mến người. Dùng cái gì hồng nhan họa thủy cũng…
Tướng phủ thiên kim bỏ trốn làm thiếp khổ không thể tả, lần này rốt cuộc làm vợ cả,Kết quả, tân hôn ngày đó cùng nàng phu thê đối bái chính là con gà...Từng chuyên trách trạch đấu nũng nịu nàng, thành bưu hãn sa trường tiểu tướng gia quyến,Bây giờ, không thể không triệt tay áo bồi phu quân thăng cấp đánh quái thú...【 bài này thuộc tính vì dễ dàng manh sủng đun nóng máu, 1V1, giá không phảng đường. Sách tham khảo mục có 《 Trung Quốc phong tục thông sử 》, 《 tiết lộ Trung Quốc cổ đại quân đội 》, 《 địch khánh dân tộc văn hóa nhìn chung 》 chờ, nhưng ở này cơ sở thượng cũng tiến hành tự do phát huy, thế là, xin chớ khảo chứng cảm ơn. 】Nội dung nhãn: Thiên làm nên cùng trùng sinh chủng điền văn trạch đấuTìm tòi từ khóa: Nhân vật chính: Thôi Uyển Như, Tiêu Dương (Tiêu Lực Dương) ┃ vai phụ: Thôi gia toàn gia, Tiêu gia toàn gia ┃ cái khác: Tướng quân, bộ đội đặc chủng, tướng gia, hầu môn…
Hạnh phúc là thứ xa xỉ nhất trong cuộc đời cô. À không, cô từng có được nó nhưng ông trời đã nhẫn tâm cướp đoạn nó khi cô không hề hay biết. Biến mất đột ngột... Như cơn sóng thần cuốn đi tất cả không để lại cho ai cơ hội nào dù chỉ là quay mặt nhìn lại.Cô sẽ không tuyệt vọng, không nuối tiếc. Ông trời không cho cô sống thì cô phải sống, sống để đe dọa mạng sống của người khác. Anh ôm cô vào lòng, nâng niu cô như vật báu sợ bể hay chỉ trầy xước chút cũng khiến anh đau lòng. Cô cũng muốn thưởng thức mùi bạc hà của anh, vùi sâu vào ngực anh:" Anh không sợ em sẽ giết anh sao?""Tất nhiên là không. Vì anh biết dù em là hổ báo dữ tợn như thế nào thì khi bên anh em mãi là con mèo ngoan của anh thôi"…