Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Her father's persecution put her in prison. He descended from the sky like a god of heaven to protect her. When she thought that she was meeting the good man in the legend, she found that she was encountering a big wolf. He was black and domineering, and directly declared: "Little woman, I want to fix you!" She tried to break away: "It is a skill to bully the weak, and I have the ability to climb into your bed by myself!" The speed is too slow, I have to do it myself! "" Don't ... "She fled into the desert, but he raised his lips, smiling like the bright moon in the night sky!…
Đây chỉ là một tự truyện về cuộc đời của tôi. Nó không thú vị cũng chẳng có gì nổi bật, nhưng rất bình thản và tự nhiên. Khi viết lên những dòng chữ này tôi chỉ cảm thấy là mình cần phải làm gì đó để ghi lại những kỉ niệm hay suy nghĩ của mình về một thời còn trẻ để sau này khi đã trở nên già nua và quên hết mọi thứ vẫn có thể lật ra được những kỉ niệm cũ và cười mà nhớ lại. Lời văn của tôi thật sự chẳng hay chút nào (cười ) nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để diễn tả. Với ai không có hứng thú xin hãy nhấn back, còn với những ai đang đọc tôi xin chân thành cảm ơn.…
Ôi, Anna thân yêu, làm sao ta có thể để em chịu đựng nỗi đau đớn và khổ cực đến nhường này? Nhìn em yếu ớt dần đi, ta thật không đành lòng. Ôi, Anna, những bông hoa anh đào đang nở rộ trên cơ thể em, tưởng như kiều diễm, nhưng lại tàn nhẫn hút cạn sinh lực của em. Chúng vươn lên rực rỡ, khoe sắc giữa bầu trời, mà nào có hay em đang dần lụi tàn. Thật đáng ghét biết bao! Ôi, Anna, chứng kiến em quằn quại trong cơn đau, ta chỉ có thể đứng đây, bất lực và nghẹn đắng. Nếu có thể, ta nguyện gánh chịu thay em tất cả nỗi đau này, chỉ mong em không còn phải chịu giày vò thêm nữa. Hazakura của em, đẹp đẽ nhưng cũng đầy tàn nhẫn. Chúng sinh ra từ em, hấp thụ từng giọt sức sống của em, nhưng đổi lại chỉ là sự héo mòn nơi em mà thôi. Thật trớ trêu biết bao!Anna Grigoriena Snitkina thân yêuAnna Dostoevskaya yêu dấu của tôi....…
"YoonGi khóc mỗi đêm và Ho Seok thật sự có thể nghe thấy những tiếng nấc nghẹn thổn thức của chàng rapper qua bức tường mỏng dính nơi họ trọ." .... "Một nơi nào đó từ tít trong xa thẳm trái tim Ho Seok đập một cách mãnh liệt và cậu hôn anh."…
Title: KAIROSCLEROSISAuthor: Evir SwanDisclaimers: Nhân vật trong fic không thuộc về tác giả, fic là tác phẩm được viết vì tình yêu và mục đích phi lợi nhuận.Pairing(s): NamJin | Kim Namjoon x Kim SeokjinTags: NamJoon!top, Seokjin!bottom, multi!universe; cross space; FluffNote: Đây là phần Ngoại truyện Crossover của Series Flower - Namjin Week 2019. Khuyến nghị độc giả nên đọc 7 phần truyện trước để hiểu được câu chuyện này.Summary: n. the moment you realize that you're currently happy-consciously trying to savor the feeling-which prompts your intellect to identify it, pick it apart and put it in context, where it will slowly dissolve until it's little more than an aftertaste.(n). Khoảnh khắc bạn bất ngờ nhận ra là bản thân mình đang hạnh phúc, và bạn muốn được lưu giữ cảm giác hạnh phúc này càng lâu càng tốt, cho đến khi nó tan ra như những viên đường cuối cùng trong tách cafe vậy.…
https://wikidich.com/truyen/di-nang-la-tri-cung-chuong-ta-muon-nhu-t-Xs8FulS4CBohc~F0【 không cần bị văn án lừa, đây là cái chính kịch hướng _(:з" ∠)_】cos xuyên nhất xấu hổ chính là cái gì?-- gặp phải nguyên chủ lật xe a!Càng xấu hổ chính là không cẩn thận đem chính chủ tễ đi rồi.Ta, cơm nắm, Fyor, hoặc là nói là D tổng, bởi vì ( trừ bỏ chỉ số thông minh ngoại ) các phương diện đều cùng nào đó lửa lớn tác phẩm hảo tâm người Nga quá mức giống nhau, bị cơ hữu lôi kéo cùng nhau ra cos.Thuận tiện nhắc tới cơ hữu cũng là ( trừ bỏ chỉ số thông minh ngoại ) các phương diện đều cùng nguyên tác đát tể đặc biệt giống, thậm chí liền băng vải lãng phí trang bị điểm này cũng giống nhau, cos đến không hề bất luận cái gì không khoẻ cảm.Sau đó chúng ta cùng nhau xuyên, co lại cũng là cùng nhau súc.Vì bảo đảm thế giới không băng, chúng ta hai cái nhỏ yếu đáng thương lại bất lực còn có thể ăn còn có thể thầm thì bồ câu tinh bị bắt đi cốt truyện, cũng may chúng ta có thể cùng nhau thương lượng kịch bản, miễn cưỡng còn có thể cẩu đến quá khứ bộ dáng.Dos: Ngươi dị năng là cái gì?Daz: "Nhân gian thất trí", ngươi đâu?Dos: Hảo xảo a ta chính là "Trí cùng chướng".# nào đó không có dị năng trong thế giới cá mặn D tổng hoà bởi vì từ nhỏ cùng đà tư lớn lên tư duy có thể ở cùng kênh thượng không như vậy bùn đen đát tể xuyên nguyên tác# hai cái đạo diễn thấu cùng nhau viết kịch bản# này hai đều là hảo hài tử...... Đi, đại khái, nhưng làm sự năng lực nhất đẳng nhất# các ngươi cho rằng này chỉ võ trinh tể hoàn lương kỳ thật…
Kí ức đối với Severus là những mảng hình ảnh lẫn lộn, đau thương, một mớ hỗn độn mà hắn chẳng thể nào thoát ra nổi. Đối với một số người là như thế, họ chăm chăm sống cho quá khứ, để rồi cuộc đời họ gói gọn trọn hai từ "giá như".…
Sưu tầm các bài viết của The Present Writer (Chi Nguyễn)Web: https://thepresentwriter.com/Youtube: https://www.youtube.com/c/ThePresentWriterTiktok: The Present Writer (@thepresentwriter)Facebook: https://www.facebook.com/PresentWriter/Spotify: https://open.spotify.com/show/3KAOtwtuHrBznKxkQfY0v6Podcasts: https://podcasts.apple.com/sg/podcast/the-present-writer/id1529306349…
" vì sao hai người lại làm như vậy chứ? " Tịch Nhiễm ngồi rạp xuống sau cánh cửa, trước mắt cô là cảnh hoan ái của bạn trai và ả bạn thân cô, là hai người mà cô hết mực tin tưởng. Nước mắt tuôn trào, cô che miệng khóc, mặc cho bên trong căn phòng kia có những âm thanh mờ ám đang phát ra, khiến cho người khác nghe thấy phải tai đỏ tim đập. Phải rồi, Tịch Nhiễm cảm thấy mình thật ngu ngốc, vì đã luôn tự lừa dối bản thân mỗi lần thấy Vân Song không về phòng cả đêm, gọi Thừa Tước nhưng không nhấc máy, và những lần vô tình đọc được những tin nhắn của hắn và ả. Vậy mà cô vẫn luôn ngu ngốc bao che giúp ả đến phòng của bạn trai mình mỗi đêm, tưởng Vân Song ở cùng với bạn trai của cô ấy mà ai ngờ lại đang dây dưa cùng với chính bạn trai của cô? " Chắc là không phải vậy đâu, cậu ấy đã nói là không có gì rồi, chắc là hai người chỉ đang đùa thôi mà...phải không?" Nhưng thực tế đang trước mắt cô, ở trong căn phòng kia, trên chiếc giường kia, là bạn thân của cô và hắn, người đã nói chỉ yêu mình cô, đã cùng cô thề non hẹn biển, đã nói một ngày nào đó sẽ khoác lên người cô một bộ váy cưới trắng tinh khiết, sẽ đeo lên ngón tay cô một chiếc nhẫn màu vàng đồng... -------- " Chúng ta chia tay đi! " cô cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong. Cô muốn khóc lắm, nhưng lại không thể, vì cô đã tự nhủ với lòng mình, hắn không đáng để cho cô phải rơi thêm một giọt lệ nào nữa.--------- " Tôi thích em "Cô sững sờ, người vừa nói ra câu đó lại chính là giáo sư của cô, Dịch Cảnh Lăng?!…
Đối với Viễn Tịch, tình yêu là dư vị của thanh xuân, tươi đẹp và đầy năng động, cùng với những suy nghĩ trông mong vào tương lai của cô và người ấy. Còn đối với Thẩm Phiến, tình yêu của anh cũng chẳng phải là thứ gì quá sôi nổi, quá nhiệt lượng mà chỉ đơn thuần là ở bên cạnh Viễn Tịch, yên lặng trầm ổn, bao dung và yêu thương cô hết mực. " Khoảng cách của thời gian không đáng sợ, đáng sợ là em không muốn cùng anh rút ngắn khoảng cách ấy ".…
《Phải có mưa xuống mới khiến cho nắng lên thật rực rỡ, có tiếc nuối mới gọi là thanh xuân.》 • • •《Những người ta yêu thương sẽ không cùng ta mãi mãi... Một ngày nào đó sẽ rời bỏ ta đi, Tuổi trẻ trải qua mất mát để trưởng thành...》…