[Edit][Nghiên Tĩnh/T-Ara] Dụ Hồ
Tác giả: Nga MyEdit và dịch: Nhóm VFICEdit EunYeon ver by JiYuan…
Tác giả: Nga MyEdit và dịch: Nhóm VFICEdit EunYeon ver by JiYuan…
Khi người ấy ở bên cạnh thì mình lại không biết quí trọng..Luôn khiến người ấy tổn thương..Đến khi đánh mất mới giật mình tiếc nuối...Mới nhận ra mình đã khiến người ấy buồn lòng rất nhiều....(Bạn buồn lắm vì tôi phải không....My Friend..) "…
Hurt... ♣ ♣ ♣…
Tình yêu không phân biệt giới tính, tuổi tác, địa vị. Yêu chính là yêu, là một thứ cảm xúc hoàn hảo. Một khi đã yêu thì rất khó có thể quên được.Lúc yêu thì không chân trọng, lúc mất đi rồi thì hối hận đến chết.Dành cà thành Xuân để yêu người, nhưng nhận lại chỉ toàn tổn thương. Tôi vì người mà yêu hết mình, còn người vì ai khác lại tổn thương tôi ngàn lần.Yêu một người mà không yêu mình, hận người vì tổn thương quá nhiều. "Cả đời này điều mà Park Jiyeon em hối hận nhất chính là để mất đi chị Ham EunJung."Kết cục cuối cùng của họ sẽ như thế nào? Hạnh phúc hay bất hạnh? Nếu có thể gặp lại thì họ có yêu như lần đầu tiên hay không? Có một thứ gọi là định mệnh, có duyên nhất định sẽ gặp lại.…
Tình yêu của tôi như thiên thần bảo vệ em..Nếu như sinh mệnh này chỉ dừng lại ở đây...Mai này không có tôi , sẽ có một thiên thần khác thay tôi yêu em ...…
Chỉ là vài cái shortfic và drabble! Có thể về GC, ChoMi (APink), EunYeon (T-Ara), ...Don't take my fanfic away without my agreement!…
Trong một khu rừng đầy tăm tối, một cô gái nhỏ bé với chiếc áo choàng màu đỏ rực lặng lẽ đi tìm thân phận thực sự của kẻ thù của dân làng - một con sói đội lốt người. Cô đã phải sống trong lo sợ và dằn vặt bởi lẽ rất có thể cô sẽ phải đối đầu với chính người cô yêu.Đó là nội dung dựa trên câu chuyện cổ tích kinh điển "Cô bé quàng khăn đỏ" nhưng nó sẽ khác với nguyên bản!…
"I love her to the moon and back.""You can't love someone back to life." ---Nó là tự truyện của Park Jiyeon.Chỉ là fanfic.…
"Làm việc với một thần thám thông minh, cao ngạo, không hiểu nhân tình thế thái, lúc nào cũng cho mình là nhất… Lúc hẹn hò, chị nói: “Jung không có hứng thú với những việc kiểu này. Nhưng nếu em cứ năm phút hôn Jung một lần, Jung có thể cùng em làm bất cứ chuyện vô vị nào.” Lúc ghen tuông, chị nói: “So với Jung, thằng đó từ đầu đến chân viết đầy hai chữ ‘ngu xuẩn’. Điểm sáng suốt duy nhất của hắn đó là, hắn cũng biết em là cô gái tốt.” Lúc làm tình, chị nói: “Tuy Jung không có kinh nghiệm, nhưng tư chất và năng lực lĩnh hội của Jung xuất sắc hơn người thường. Nhân tiện nhắc thêm một câu, khả năng quan sát của Jung cũng rất tốt.” Lúc cầu hôn, chị nói: “Không ngôn từ nào có thể diễn đạt. Nếu nhất định phải khái quát một câu, thì đó là: ‘Jung yêu em, bằng cả sinh mệnh và trí tuệ của Jung’.” Tôi đưa chị từ thế giới cô độc về đô thị phồn hoa ấm áp. Còn chị dẫn dắt tôi từ cuộc sống yên bình bước vào cuộc đời kích thích và khó quên."…
“Một cuộc tình mà mình không ngờ mình là một nhân vật chính, một người bình thường với một người được xếp vào loại cực phẩm có thể đến với nhau?Chính mình là nhân vật chính của câu mà chẳng hề hay biết, chịu không hề hay biết là mình đã yêu cô từ bao giờ.Trong suy nghĩ của chị cô luôn là một cô gái bình thường, không có nét gì đặc biệt và cũng luôn định rằng mình sẽ không bao giờ động lòng với cô.Nhưng trên đời không ai có thể đoán trước tương lai. Nhưng cô lại là một con người ngây thơ chẳng hay biết gì. Rồi hai người có thể sống bên canh nhau?”…
Liệu họ có đến được với nhau khi giữa Tình Yêu ấy luôn có một ranh giới được gọi là Thù Hận?Cùng nhau vượt qua những khó khăn vốn có của Tình Yêu, hay để lí trí kiểm soát trái tim của bản thân?Tất cả là do Định Mệnh!…
Cứ nghĩ sẽ không thể mở lòng với ai, gia đình bạn bè và người ấy đều quay lưng bao nhiêu tổn thương, lừa dối đều đến cùng 1 lúc. Tôi dường như ép bản thân mình phải thật tàn nhẫn để khiến bất kì ai cũng không thể làm đau mình nữa và ngày càng trở nên vô cảm...."EM" một người con gái vốn xa lạ, xen vào thế giới tôi cho là của riêg mình tôi "Bất khả xâm phạm" Dù có chịu bao tổn thương_nhữg cơn thịnh nộ từ tôi gây ra__Nhưng em luôn ở lại bên tôi "Ôm" tôi thật chặc "Có em rồi đừng như thế nữa".............Cứ thế........ "TIM TÔI CÔ ẤY GIỮ"…
Fic này mk cover lại từ một bộ phim, vì mk cuồng EunYeon nên kịch bản có đc thay đổi đôi chút. Cũng là lần đầu viết fic nên mong các bạn ném đá nhẹ tay hoy nhá,thăn kiu…
" LẦN THỨ NHẤT GẶP MẶT THÌ CHỈ LÀ TÌNH CỜ, LẦN THỨ HAI GẶP MẶT SẼ LÀ KẺ THÙ "…
Cũng không biết nói gì...…
1 sự hi sinh ngu ngốc....... 1 tình yêu vô cùng to lớn.... và những giọt ngước mắt hạnh phúc...... rồi mọi chuyện sẽ ra sao?......…
Phác Trí Nghiên cảm thấy mình không nên tò mò về kim chủ lão bà, bằng không sẽ không yêu thương kim chủ lão bà, cùng kim chủ tranh lão bà, Phác Trí Nghiên cảm thấy mình thực là điên.Hàm Ân Tĩnh từ nhỏ được muôn vàn sủng ái, cực kì ưu tú, không thiếu cái gì, duy nhất có chút tiếc nuối đó là......Lúc Phác Trí Nghiên dùng vẻ mặt nhìn như thanh thuần nói với mình ta có thể trị khỏi tính lãnh cảm của ngươi, Hàm Ân Tĩnh cảm thấy tình cảnh ấy có chút vi diệu không nói lên lời.Hàm Ân Tĩnh cho tới bây giờ không nghĩ tới, chính mình có một ngày cũng sẽ..., hơn nữa đối tượng bên ngoài... còn là tình nhân của lão công, Hàm Ân Tĩnh cảm thấy mình cũng là điên mất rồi.…