Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
To Be Free by meanmermaidhttp://arc hiveo fourown .or g/wo rks/19806781 Summary: Đối với xã hội này, omegas chỉ là những người nội trợ và những người mẹ. Họ không có quyền ước mơ hay có hoài bão nào. Đích đến trong cuộc sống của họ là cố gắng trông thật xinh xắn bên cạnh alpha, ít nói và ngoan ngoãn. Có lẽ đó là lý do tại sao nhiều người trong số họ để tìm kiếm tương lai đã phải đi thật xa và rộng. Độc lập không thể đạt được, nhiều người đã sẵn sàng chiến đấu để giành lấy nó. Cuối cùng, tất cả omegas, giàu hay nghèo, đều mong muốn một điều giống nhau - được tự do.hoặc nơi Doyoung và Yuta lên kế hoạch giết chồng của Yuta…
Thể loại : đam mỹ, cổ trang, ngược (chút chút), phúc hắc thâm tàng bất lộ mỹ công x diễn sâu mắc chứng ảo tưởng ban đầu nhút nhát lúc sau kiên cường thụ, HE Tên cũ : Ta và nàng, ngươi chọn ai? Nhân vật chính : Lăng Uý x Lục MinhTác giả: Hinn (Aka Tiểu Muộn Tao)Văn án :Quen thuộc đến từng hơi thở, nhưng khoảng cách giữa cả hai lại ngày càng xa...Quen thuộc đến từng đụng chạm, nhưng bên cạnh hắn giờ đây không phải y...Những điều ngỡ như sẽ mãi tồn tại, giờ đây đã trở thành dĩ vãng...Vươn đôi tay muốn níu kéo, nhưng đổi lại là bóng lưng lạnh lùng của đối phương....Đau khổ... Tuyệt vọng.........Thật muốn từ bỏ.........Thật muốn chết.........."Bảo bối, đến giờ lên giường rồi!" "A! Không muốn! Mông lão tử vẫn còn đau đây này!"------Đây là câu chuyện về một tiểu thụ mắc chứng hoang tưởng nhẹ =))) ăn đường mà lớn lên nên thèm muốn chút ngược, trong đầu lúc nào cũng tự thẩm ra một màn lâm li bi đát giữa bản thân với ái nhân của mình xong rồi bắt người ta đến dỗ =))) mong mọi người đón nhận ❤️*Lưu ý siêu to khổng lồ: văn án chỉ mang tính chất lừa tình hihi =)))…
Park Jimin là mẫu người redflag điển hình. Ảnh hay tán tỉnh mọi người, đợi họ đổ mình rồi biến mất không dấu vết. Cuối cùng anh gặp phải quả báo của cuộc đời mình, Jeon Jungkook.…
Thể loại: tổng hợp oneshotRating: PGPairing: Jaehyuck (một số couple phụ sẽ xuất hiện tùy theo cốt truyện)Disclaimer: mình chỉ sở hữu cốt truyện, không sở hữu nhân vật. Fic thuộc bản quyền của blog "Thế giới song song"…
Katsuki và câu chuyện tình yêu với tên nửa mayonnaise nửa tương ớt nhà cậu.Tên ngốc cứng đầu yêu tên ngốc đầu không có óc!____________Bối cảnh của câu chuyện là khi 2 đứa đã là học sinh năm 3. Vẫn những người bạn học ấy, những thầy cô phụ trách ấy, vẫn ngôi trường UA và KTX thân thuộc ấy. Chỉ khác ở chỗ chúng nó đã 18 tuổi xuân xanh, đã trưởng thành hơn rất nhiều. Biết suy nghĩ chính chắn, biết bản thân cần những gì, biết trân trọng những điều quý giá và cũng là biết yêu luôn rồi(─‿‿─)♡…
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại HE, tình cảm, ngọt, sủng (Nữ chính mất trí nhớ, thân thể ở tuổi 22, về sau sẽ khôi phục kí ức)Một giấc ngủ dậy, Tô Chi mất đi kí ức, trở lại tuổi 16, liền phát hiện những mong ước trong tương lai hoàn thành: chồng là một ông chú cực kì đẹp trai, ở biệt thự cao cấp, có kẻ hầu người hạ, có cả phòng quần áo toàn gán mác hàng hiệu cao cấp... Lần đầu nhìn thấy Phó Thịnh Niên : CMN, đẹp trai vclllll! Tiện tay cởi bỏ cà vạt, trầm giọng hỏi : " Ăn nhầm thuốc?" Tô Chi:.... Nghe mọi người đồn đoán về hôn nhân của bọn họ, Tô Chi vuốt vuốt mái tóc, nhìn nhìn chính mình, ngực mông đủ cả, hơi cúi người, mắt chớp chớp, thanh âm mị hoặc, thần thái câu hồn : "Chồng à, nhìn em có gì khác không?" Phó Thịnh Niên từ đống văn kiện ngẩng đầu lên, nghiêm túc quan sát: "...Mắt rút gân?" Tô Chi: ... Còn muốn bổ sung thêm: " Lại còn hơi đỏ, em khóc?" Tô Chi nghiến răng : " Là nháy mắt!!!" Phó thiếu ở Bắc thành, coi công tác như mạng, vô số mỹ nhân tán tỉnh, tất cả đều bị đánh trở về, được mệnh danh là "Iron man", có một ngày hắn kết hôn. Quần chúng ăn dưa: Không cùng gia thế, không thích ân ái, không nhắc tới vợ con, hôn nhân có thể không kéo dài được lâu. Ngày nọ, liền nhìn thấy Phó Thịnh Niên quỳ gối, nắn bàn chân nhỏ của vợ mình, mặt mày đau lòng nhăn nhó Quần chúng ăn dưa: ......mặt vừa đau vừa rát. (tự tát vào mặt ;)))))…
Làm thế nào để nhận ra nhau khi không còn ký ức?“Điều đáng sợ nhất trong cuộc đời này không phải là cái chết. Đáng sợ hơn cái chết, đó là sự lãng quên.”Xoay quanh câu chuyện của hai con người cố gắng tìm lại từng chút quá khứ, chiến đấu với chứng mất trí nhớ để cố nhận ra nhau, và cùng vượt qua hàng ngàn chướng ngại vật trên con đường tình nhiều chông gai để đến bên nhau lần nữa. “ Got To Believe ! ” là một câu chuyện ngập tràn những thổn thức về tình yêu và sự lãng quên…Author : #TranqTranq =))…
Kể cả có phép thuật giúp thì vẫn sẽ có nhiều việc đấy." Yoongi liếc qua cái bình chứa đầy thứ trông như dứa. Và khi cả con mèo và phù thuỷ cùng nhìn vào cái bình, những miếng dứa cắt nhỏ không còn nữa, thay vào đó là toàn bộ là nước ép dứa. "Hừ. Phép thuật đang dần cạn đi rồi. Em cần một giấc ngủ trưa.""Chứ mày nghĩ tại sao hyung lại bắt đầu công việc vào lúc 5 giờ sáng mà đến tận 11 giờ trưa mới mở cửa?" Seokjin càu nhàu, và rồi thở dài, "ừ, cũng đúng. Hyung hiểu ý mày. Vậy thì không làm trà nữa. Nhưng mà chúng ta phải nghĩ ra cách gì đó để dùng hết đống bơ này." "Tại thế đéo nào mà chúng ta lại phải làm gì đó với bơ?" "Tại tao mua bơ về?""Oh. Được rồi. Để em sắp xếp lại câu hỏi: Tại thế đéo nào mà chúng ta lại phải làm gì đó với bơ?" Hoặc là: Seokjin là phù thuỷ, Yoongi là người hầu của Seokjin. 99% cuộc sống của họ là những cuộc cãi vặt như thế này. 1% còn lại? Bạn phải đọc mới biết chứ nhỉ?-----------------------Lưu ý: Truyện này không phải của mình. Mình dịch truyện với mục đích phi lợi nhuận. Tất cả những gì trong truyện không phải là hiện thực và hoàn toàn không liên quan đến BTS. Truyện này thuộc về Curionnenene đăng trên trang AO3. Bản dịch này đã có sự cho phép của tác giả. All credits go to Curionnenene on AO3. The translation has been approved by the author.…