Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hiện tại, cả hai giờ đã có những khoảng trời riêng, những niềm vui riêng, chỉ cần biết người kia sống tốt với thực tại của mình vậy là đủ mãn nguyện rồi. Và...năm tháng cấp 3 vẫn mãi tươi đẹp ấy quả là không uổng phí khi có sự xuất hiện của Hạ, người mà suốt đời này Khoa sẽ chẳng bao giờ quên.…
"Thù hận không thể lớn bằng tình yêu. Bao lần vẫn thế" +*+*+*+*+*+*+*+*+*Lịch đăng chap: Chủ nhật hàng tuần nhé. Lần đầu viết truyện, mong các bạn đọc và nhận xét giùm mình.Thank you~~~…
Tình cờ gặp gỡ, tình cờ làm thân, và va vào nhau từ lúc nào không hay, những cảm xúc được nuôi dưỡng lớn dần theo thời gian. Chẳng biết mọi thứ bắt đầu từ khi nào, nhưng mà có lẽ tôi yêu em mất rồi.…
Hoa hướng dương - một bộ truyện thuộc thể loại đam mỹ chiếm hữu, truy thê. Câu chuyện xoay quanh cậu thiếu niên 18 tuổi và anh chàng giàu có nhưng ăn chơi. Hắn có tất cả khi chỉ mới bước sang tuổi thứ 20 và những hiểu lầm giữa cậu với hắn cũng bắt đầu kể từ khi người hắn từng thích quay lại. Liệu cậu và hắn có thể có cái kết là HE hay SE ? Mọi thứ sẽ được giải đáp qua câu chuyện này.…
Tôi là Diệp Thạch Lam. Tôi có một người anh song sinh là Diệp Thạch Dương. Chúng tôi lớn lên trong cùng một gia đình, dưới cùng một vòng tay của bố mẹ, ở chung một phòng, ngủ chung một giường, thậm chí là tắm chung. Chúng tôi giữ thói quen đó cho đến tận bây giờ và có lẽ là không bao giờ thay đổi. Liệu tình cảm của chúng tôi có lớn hơn tình anh em? Nếu chuyện đó xảy ra, chúng tôi nên làm gì? Chạy trốn? Hay đối mặt với nó? Một ngày nọ, anh hỏi tôi: - Nếu chúng ta không phải anh em... em có yêu anh không? Tôi bất ngờ trước câu hỏi này... Tôi chẳng biết trả lời anh sao nữa... Và rồi sau đó, tôi phát hiện tiền kiếp của chúng tôi đã từng đối địch với nhau. Anh là chúa tể bóng đêm, còn tôi... Tôi là nữ vương thiên giới. Sau khi biết được điều đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều và rồi tôi nhận ra tôi cũng yêu anh, điều đó chỉ là quá khứ, hãy để nó trôi đi.…