Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chỉ là nhặt nhạnh những chiếc lá cô đơn rơi trên góc nhỏ ban công trong một chiều thu tím biếc và bỏ nó vào trong một chiếc hộp đông trắng cho chiếc hộp đỡ trống trải mà thôi... Ít nhất, những chiếc lá cũng còn có nhau khi đã đứt lìa cành!!…
Mùa hè ơi, cho tôi tìm lại vềMột tà áo trắng phất phới tuổi đôi mươi ...----------------Thể loại : Tản văn ngắnTác giả : Alia [ Lâm Linh ]Tình trạng : Đang tiến hành ----------------**Vui lòng không repup hay edit truyện dưới mọi hình thức…
Cuối tuần coi bộ này được nè mấy cô, tình cảm gia đình hiện thực hướng, ngọt nhẹ nhàng. Quà tặng cô Ryuu và cô conmottruyentranh, chúc các cô thành công trong dự định mới. Có lẽ, chúc cho cả tôi cũng nên ^^…
Truyện nhẹ nhàng, quá khứ ngược, hiện tại ngọt, huynh đệ chủ tuyến. Mèo: Buồn buồn xem bộ này 2 anh em rủ nhau gây chuyện bị lão cha chụp tập thể vui lắm 😂 😂 😂 Bộ này dành tặng bạn nào bữa la mèo up truyện ngược nhiều quá nha hahaha…
Như tiêu đề, đây chỉ đơn giản là một cuốn nhật kí nhỏ, nói về những chuyện mình đã từng trải qua. Mình đang tập tành viết truyện, có gì không đúng thì mong mọi người giơ cao đánh khẽ, góp ý nhỏ nhẹ cho mình nhé, mình sẽ tiếp thu và cố gắng chỉnh sửa ạ. Bìa truyện từ canva ạ....…
Xin chào các bạn, mình là Minh Thảo. Là tác của bộ truyện Đời Con Gái ! Tin Vào Ai ?Câu truyện được dùng ngôi Tôi để diễn đật.- Một cô gái tên Bum đã lỡ thích một cậu trai, và không rõ là thích hay yêu.- Một chàng trai tên Yong, đẹp trai nhà giàu và đa tình.- Một lần cả hai cùng ăn nhậu và Bum đã mang thai.- Yong mười bảy tuổi, Bum mười sáu tuổi. Những sự việc khó khăn khi mang thai ở tuổi còn đi học.- Câu chuyện cảnh tỉnh các cô cậu học sinh đừng nên trót dại khi vẫn còn ngồi ở ghế nhà trường.( Lưu ý : Hiện tại có một bạn đã lấy truyện của mình để chỉnh sửa lại thành truyện của bạn ấy, trong khi mình là tác giác và chưa ra chương cuối bạn ấy đã tự ý viết chương cuối cho truyện. Truyện mình viết tuy không hay nhưng nó chứa đựng nhiều ý nghĩa về cuộc sống, ít nhât đối với mình và một số bạn đồng quan điểm.)…
+ Thể loại : đam mỹ ,Sát thủ_lạnh lùng công× Mưu mô_xảo quyệt Thụ+ Tác giả : Từ Lam Phong+ Số chương: do truyện đang sáng tác nên có nhiu mình up nhiu "Bốp" một cú tán như trời giáng vào nó, nó có thể cảm nhận rõ từng thớ thịt trên người nó đang run lên, cái gì đây (nó hỏi trong vô thức khi nước mắt nó chảy xuống từng dòng) nhưng nó ko hề khóc, 2 dòng nước mắt này chính là chua xót, thất vọng của nó dành cho anh, nó lấy tay gạt đi nước mắt, gượng cười. Nó cất giọng nói run run nhìn anh" cái bạt tay này là tôi nợ anh tui trả, tình cảm của tôi dành cho anh thời gian qua đã theo dòng nước mắt chảy đi rồi, nếu lần sau tôi gặp anh thì chính tay tôi sẽ kết thúc cuộc đời anh" .Nó nói xong chạy đi thật nhanh, nó biết nếu nó ở lại đối diện với anh thì nó ko thể mạnh mẽ được nữa mà òa khóc, đúng vậy nó bề ngoài mạnh mẽ chỉ là lớp vỏ bọc của xã hội khoác lên cho nó thôi, nó biết rằng trong xã hội này nếu lộ ra sự yếu đuối thì nó phải trả giá cho rất nhiều thứ có thể trả giá cả tính mạng của nó,mãi đi mãi suy nghĩ,nó tới 1 ngã tư mà nó và anh lần đầu gặp nhau, bao nhiêu ký ức ùa về càng nhớ lại càng đau, bỗng nó nghe ai đó hô to " coi chừng đó" sau khi nghe, nó chỉ thấy 1 ánh sáng rực vàng của 1 chiếc ô tô lao tới nó, nó bị văng ra xa, mọi người vây lại nó,nó cảm giác cơ thể nó dường như bị ai bẻ xương nó vậy,tuy không nhìn thấy nhưng nó cảm nhận được một thứ chất lỏng màu đỏ,hơi sệt có mùi nồng tanh chảy ra trong cở thể nó,đúng vậy đó chính là máu,nó chảy máu rồi ,rất nhìu máu, trong đầu nó hiện lên…
Thể Loại : Đoản văn, ngược, ... Tác giả : Vương Nhạc.Trên đời này có hoạ ắt có báo Có nợ ắt có trả Có duyên ắt có phận Vậy tại sao ! tam đời kiếp hồng trần lại còn có tam đời kiếp nạn nối đuôi nhau mà vẫn không dứt, vẫn không có được cơ duyên trong lòng người .Ta, chủ nhân của ngọn núi Huyễn Bạch ngày ngày vui trăng say rượu mà chẳng phải bận tâm gì đến tam giới, chẳng bận tâm gì đến chốn nhân gian. Thế nhưng người đời vẫn cứ biết đến ta mỗi độ trăng cao lại dứt, có không ít người đến gõ cửa nhà ta mà hàn huyên, nghe chuyện chúng sinh .Tuy đã không còn dính liếu đến chuyện hồng trần, nhưng ta lại có sở thích lưu lại những câu truyện của mọi người trong thiên hạ. Truyền thuyết, huyền thoại, thần thoại,...không có gì là ta không thông biết . Hễ ai muốn biết chuyện trong thiên hạ chỉ cần đến hỏi ta, đến ngọn núi Huyễn Bạch này. Nơi có trăm cây hoa đua nhau nở, có bầu trời xanh uốn lượn qua từng đám mây bay lên đến tận trời cao, nơi có mùa xuân ấm áp nhất ... cũng là nơi có lòng người bi ai, có cảnh vật thuê lương nỗi buồn day dứt đến lạ thường ....Không ai đi qua nó mà không ngáng chân lại, nén được nỗi bi thương khó tả.Ngươi muốn biết chuyện gì trong thiên hạ này ? Muốn biết thì đến ngọn núi Huyễn Bạch này tìm ta, cùng ta trao đổi, không tiền, không bạc, lại càng không chi vinh hoa phú quý . Ta chỉ cần một giọt máu của ngươi, chỉ thế thôi !Ngươi ... có muốn đến không ?…
Tác giả: Liễu Sinh MiênVăn ánTrừ bỏ thụ bên ngoài ai đều là không khí thụ chính là điểm mấu chốt lười biếng công × tâm ngại thể chính trực người, thê diện than thụ.Đột phát kỳ tưởng, tưởng viết cái siêu cấp ngắn.Bổn văn bối cảnh tu tiên, bởi vì tác giả lười, cho nên hết thảy đều là kịch bản  ̄ω ̄!Lộ trí viễn xuyên qua đến mỗ bổn nữ cường tu tiên tiểu sách vở bên trong, nhân vật tên dễ nghe điểm là cái Đại sư huynh, trên thực tế chính là cái pháo hôi.Bởi vì trong sách mặt hắn đã kêu Đại sư huynh.So với hắn tiểu nhân kêu hắn Đại sư huynh, duy nhất so với hắn bối phận đại sư phó kêu hắn đồ nhi. Lộ trí viễn nhịn xuống lần nữa muốn hỏi hắn trên danh nghĩa sư phó vấn đề xúc động: Vì cái gì Nhị sư đệ ngươi kêu hắn triết tu, Tam sư đệ ngươi kêu hắn mộ dật. Ta lại bị kêu đồ nhi?!Nhưng mà này đó đều không phải trọng điểm.Lộ trí viễn tỏ vẻ, đến bây giờ mới thôi, hắn đã kiến thức tới rồi sử thượng nhất xả cốt truyện.Nam chủ số 3 một tay đem hắn cái này pháo hôi Đại sư huynh ôm vào trong ngực, đối nữ chủ biểu thị công khai chủ quyền: "Hắn là của ta. Khuyên ngươi không cần có điều mơ ước."Mơ ước, cá trích, cá trích ngươi cái đầu nha!Lộ trí viễn mặt vô biểu tình, rất muốn khuyên mộ dật đi Vong Xuyên hà tẩy tẩy hai mắt. Nhân gia nữ chủ coi trọng chính là ngươi, ngươi vì cái gì muốn xen vào việc người khác tới giúp ta lập cái hẳn phải chết flag?!…
Văn chương không chấp nhận những cái cũ mòn, sự lặp lại vô vị mà nó luôn ra sức kiếm tìm, sáng tạo nên những thứ mới lạ, hấp dẫn, lôi cuốn. Nó sáng tạo dựa trên sự "lặp lại có tính kế thừa truyền thống", điều này đòi hòi người viết phải có cái nhìn sâu sắc, tinh tế về cuộc sống, về con người, họ phải tinh tế khám phá, nhận ra những điều độc đáo trong cuộc sống. Cũng bởi lẽ đó mà tôi viết lên những suy tư, chiêm nghiệm của bản thân về muôn hình vạn trạng những vấn đề trong cuộc sống, hướng bất cứ ai ghé ngang qua một góc nhìn mới, một sự phát hiện thú vị, hấp dẫn về mọi lĩnh vực trong cuộc sống. Bạn có thể coi đây là một tản văn hay bất kì thể loại văn học nào khác, nhưng đừng quên để lại chút gì đó cảm xúc của bạn sau khi đã ghé ngang nơi đây.…
Thuần phụ tử huấn văn, không quá ngược, chỉ là một số khúc mắc trong cuộc sống hằng ngày. Hiện đại, nội dung đơn giản dễ đọc, không hận thù ngược sống ngược chết, không hận mẹ hận lây con, đặc biệt cha không tra 😂Bộ này Mèo tặng bạn nào bữa nhắn Mèo muốn xem hiện đại văn nha 😘😘😘…
HAPPY NEW YEAR 2019 🎆 🎆 🎆 Bộ này tặng mấy cô coi ăn mừng lễ nè, từ đây tới 1/1 Mèo sẽ xả hàng liên tục nha. Chúc cả nhà năm mới nhiều sức khỏe và may mắn nhá 😘😘😘À mấy cô coi truyện cmt vote nhiều nhiều lên cho nhà cửa cuối năm xôm tụ coi, mấy nay đìu hiu vắng vẻ quá a 😝😝😝…
Hán Việt: Chỉ khái đường tươngTác giả: Thời ChẩmTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 10 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đoản văn, Đô thị, Duyên trời tác hợpNguồn convert: wikidth…
Liệu có lần nào anh bỗng nhận ra em trong cái Sài Gòn tấp nập này chưa? Em và anh, ừ thì người xa lạ nhưng lại mang đến cho nhau những bình yên đến lạ thường...…
Đoản nhà làm,ăn vào liền đau bụng hahaha.Lần đầu viết đoản,chủ yếu vì đam (quá) mê (vã).⚠Cảnh báo ⚠•Văn dở hơi,không đọc thì không đọc,đọc xong đừng mắng tui QAQ•AU cổ trang hoặc hiện đại •Có OCC…
Viết cho anh và em, viết cho tương lai của đôi ta, cho một ngày rời nhau. Đôi ba bước chân anh hãy quay lưng lại, anh sẽ thấy được người thương anh: mãi mãi là em. Em không chắc chúng ta sẽ ở bên nhau đến khi trưởng thành nhưng em tin chắc ở hiện tại anh là người cho em cảm nhận được sự bình yên.…