[Review] Đam Mỹ - Đế Vương Công Lược
"Trẫm chỉ muốn nhìn thấy hắn một lần thôi." "Thấy rồi thì thế nào?" Nam Ma Tà thở dài"Mệnh số đều do trời định, Hoàng thượng mau trở về vương thành đi, cũng đừng chờ đợi nữa, hãy quên sạch sẽ. Quên hắn đi, có lẽ trong lòng đồ đệ ngốc kia của ta còn có thể dễ chịu một chút." "Quên?" Sở Uyên rất muốn đứng trước mặt người nọ để nói cho hắn biết, hơn một nghìn ngày này mình đã làm thế nào mới có thể từng chút từng chút mường tượng lại những kỉ niệm từ lần đầu tiên hai người gặp mặt một lần nữa, rất sợ sẽ quên mất chuyện gì đó.Đã khắc sâu vào máu thịt rồi, phải quên thế nào đây? Nên quên thế nào đây?"Hoàng thượng. Mời trở về đi." "Nhờ tiền bối chuyển lời giúp." Đáy mắt Sở Uyên tràn đầy tơ máu: "Trẫm có thể chờ ba năm thì cũng có thể chờ ba mươi năm, nếu hắn muốn trốn cả đời, trẫm liền chờ hắn cả đời, người nào chết trước người đó thắng." -------------------1 bộ truyện phải làm cho 1 con người chưa từng biết viết Rv bao giờ vì rất lười cũng phải nặn ra = dc chữ để viết cảm nhận (ㆁᴗㆁ✿)…