[YZL] VŨ LỆ [雨淚]
Vũ lệ [雨淚] là nước mắt ròng ròng như mưa.…
Vũ lệ [雨淚] là nước mắt ròng ròng như mưa.…
Hán Việt: Trọng sinh chi hiền hậuTác giả: Cách Bích Đích Gia Phỉ MiêuThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Ngọt sủng , Trọng sinh , Cung đấu , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , 1v1----Lục Ngôn Hề sống lại một đời chỉ có hai cái nguyện vọng:Một là hộ Lục gia bình an trôi chảy.Hai là có thể giúp An Cảnh Hành đoạt lại nguyên bản hẳn là thuộc về hắn ngôi vị hoàng đế.Vì thế nguyên bản phong hoa tuyệt đại Lục gia ấu tử trở thành người gặp người sợ tiểu bá vương.Thượng đánh hoàng đế, hạ mắng quý phi.Trở thành đại quan quý nhân nhóm đều đường vòng đi tồn tại.Nhưng là tiểu bá vương ở phấn đấu trên đường, phát hiện tựa hồ có chỗ nào không rất hợp?【 tiểu kịch trường 】An Duệ: Trẫm là hoàng đế!An Cảnh Hành: Cô có Thái Tử Phi!Quý Ấu Di: Bổn cung là Quý Phi!An Cảnh Hành: Cô có Thái Tử Phi!An Thừa Kế: Bổn vương có phụ hoàng sủng ái!An Cảnh Hành: Cô có Thái Tử Phi!Lục Ngôn Hề: Dỗi ai? Nói chuyện!---Dùng ăn chỉ nam:1: Tiểu thụ trước xuyên qua sau trọng sinh ( đây là lớn nhất bàn tay vàng )2: Không phải thực đứng đắn chính kịch, tự nhận là kinh không dậy nổi khảo cứu ( tác giả năng lực hữu hạn )3: Tác giả là thân mụ, cho nên ngược bất quá ba giây XDDDDD---…
Nàng là đại tiểu thư ở nhà tướng quân.Nàng phải đối phó với mọi mưu kế xung quanh.Là tình yêu chân thật hay là lợi dụng quyền lực....-----------------------------------------------------------------------------------------------------------Đây là lần đầu mình viết truyện nên mong mọi người thông cảm nếu có sai sót. Chúc mọi người có trải nghiệm đọc vui vẻ!…
Thời gian : Năm 2 Trường Trung học TeitanVài dòng đáng iuu"Ánh sáng dịu dàng bước vào bóng tối, không áp đặt, không xóa nhòa - chỉ lặng lẽ mang lại hơi ấm mà trái tim luôn khao khát "…
Đã quen với cô đơn_Nại HàVăn án:Đã quen với cô đơn xoáy quanh nhân vật chính - Trần Liễu. Liễu 13 tuổi và là một cô bé đa sầu đa cảm. Nhân vật Trần Liễu được xây dựng từ hình ảnh của một người có thật. Tình tiết đa số là thật và tất nhiên là phải kể lại rồi. Đã quen với cô đơn có diễn biến nhẹ nhàng. Một chap khá ngắn với khoảng 150 chữ với bao câu chuyện buồn vui, đôi lúc là tình cảm tuổi học trò. Hứa hẹn sẽ cho nhiều người cảm giác thân quen khi đọc. Một phần trong Đã quen với cô đơn là một câu chuyện, là một ngày khác mà Liễu phải trải qua.Lời cuối cùng, truyện ngắn, rất ngắn, chỉ tốn bạn 42 giây cho một chap nên sẽ up đều đặn 1 ngày một chương nếu không bị tịch thu điện thoại. Nếu siêng thì nhiều hơn. Truyện này viết lúc ngẫu hứng nên cảm xúc đương nhiên sẽ khác. Sẽ có cú lừa và đảo lộn tình tiết vì tác giả vốn lầy :)). Mong nhận được nhận xét từ mọi người. Nếu thấy hay thì ngại gì mà không cho 1 vote chứ ;3. Thân.Nại Hà…
Thể loại: Hiện đại, ngược, HE.Độ dài: khoảng 1000 trangConverter: ngocquynh520Editor: ViVu (Chương 1- Chương 130), Mẹ Bầu: Từ Chương 131Nguồn: Diễn Đàn Lê Quý Đôn"Cô ấy mang thai!" Cô gái thất thần nỉ non. "Con của tôi, con của tôi thì phải làm sao bây giờ...""Cô đã không biết phải làm sao, vậy thì, để cho nó chôn cùng với cục cưng bị cô hại chết đi!" Lời nói lạnh như băng, tiếng sấm nổ vang trời...Cô không nghĩ rằng, anh sẽ tuyệt tình như thế, càng không nghĩ tới, khi cô đứng phía trước xe, anh thật sự không hề do dự đâm xe tới, thậm chí không màng sống chết của cô, nghênh ngang bỏ đi...Tâm chết, yêu cũng chết...Gặp lại một lần nữa, bên cạnh anh có vợ đẹp con ngoan, mà cô cũng đã là vợ người khác, cô nhìn anh hạnh phúc mỹ mãn, mà anh nhìn thấy cô hạnh phúc ngọt ngào, một màn như thế, là gai trong mắt ai, là tâm ai đau...…
Chị có tin vào việc "yêu từ cái nhìn đầu tiên không?""Sao lại không nhỉ?" Khi ánh mắt em hướng về chị, lúc đó em đã không biết đây có phải là cảm giác yêu hay không? Muốn cạnh bên chị mọi lúc mọi giâyMuốn ngắm nhìn chị dưới ánh nắng nhẹ không màng thế giới ngoài kia..…
"Và tôi bước vào đời như một tờ giấy trắng đón chờ những biến chuyển thật bất ngờ..."Xin chào chúng tớ là Vague Team đây ! Các cậu không nhìn nhầm đâu chúng tớ là Vague Team thật đấy !!Chắc các cậu bất ngờ lắm khi thấy chúng tớ trong bộ dạng này đúng không ? Phải nói thời gian qua chúng tớ đã trải qua một sự cố không lường trước khiến bao công sức của cả team gần như mất hết....bọn tớ bị xoá sạch các shop, các bài đăng, bị lỗi acc,... Và hôm nay, sau bao nỗ lực cố gắng của các thành viên chúng tớ đã trở lại !À, chắc các cậu cũng thắc mắc lí do xuất hiện cái event này phải không ? Thực ra event này chúng tớ tổ chức với quy mô nhỏ xíu xíu với các thành viên trong team với mục đích lên ý tưởng và xây dựng lại vùng đất Vague trong tương lai. Và đồng thời cũng là củng cố tinh thần đoàn kết, vui vẻ, giúp các thành viên thêm gắn bó và hiểu nhau hơn nữa !Mong các cậu sẽ ủng hộ event cũng như ủng hộ Vague Team nhé !!!…
Chủ yếu là Ni dùng máy tính nên sẽ đăng ảnh vẽ trên máy tính nhiều. Mong mọi người ủng hộ. >_<…
Độ dài: 69 chương + NTVĂN án:Trình Sở vẫn luôn cho rằng cuộc hôn nhân giữa mình và Cố Miểu là liên hôn thương nghiệp, bằng mặt không bằng lòng. Cho đến khi tai nạn xe cộ xảy ra, Cố Miểu gắt gao ôm cô vào lòng đầy bảo hộ. Vào giây phút cuối cùng của ký ức, Trình Sở nghe được lời tỏ tình đầy quyết tuyệt như thể đang nói lời từ biệt của hắn. Tỉnh lại lần nữa, Trình Sở quay về thời cấp 3. Cô phát hiện, nam sinh tự kỷ ít lời, nói lắp trong lớp thế nhưng chính là chồng mới cưới của cô. Người đàn ông sẽ trở thành đại lão giới thương nghiệp oai phong một cõi trong tương lai. Cô muốn bù đắp cho hắn thật tốt. * Thời trung học, Trình Sở là giấc mộng trong lòng của rất nhiều nam sinh. Cố Miểu lặng lẽ ẩn trong một góc tối tăm, biết rõ bản thân nào xứng với cô, nhưng những ý nghĩ xằng bậy trong lòng vẫn như cỏ dại không ngừng phát triển. Hắn vốn tưởng rằng, này chung quy là một hồi yêu thầm chua xót mà vô vọng. Cho đến buổi chiều hôm đó, khi ánh nắng rực rỡ rơi đầy lớp học, cô gái đứng trước bàn hắn, cười khanh khách hỏi: "Cậu có muốn ngồi chung bàn với tớ không?" * "Anh Cố Miểu, anh có bằng lòng lấy cô Trình Sở làm vợ? Yêu cô ấy, chung thủy với cô ấy, bất luận cô ấy nghèo khó, bệnh hoạn hay tàn tật, cho đến khi hai người rời xa nhân thế." Mục sư trên bục hỏi. Nhưng chú rể lại chậm chạp không trả lời. Trong khách sạn, y hương tấn ảnh, quyền quý tụ tập, đèn thủy tinh lộng lẫy phản chiếu ánh sáng chói mắt. Người nổi tiếng nhất thành phố, Cố tiên sinh, ngày thường thâm trầm lạnh nhạt, làm việc quyết…
Mk mới vào làm fic nên chưa nhiều kinh nghiệm ,có gì sai sót thì mng nhắc nhở mk nhé!(Phim có nhiều cảnh H lắm mấy má , chuẩn bị khăn giấy nhà ,coi chưngf chảy nước miếng đó)Thể loại :ĐamHắn:Kim TaeHyung(21t)( chủ tịch tập Đoàn Kim thị .) Y:Jeon JungKook (18t)( tiểu thư Jeon giá)Kim SeokJin: ba nhỏ ( ba Jin)(40t)Kim NamJoon:ba lớn (ba Joon)(40t)Park Jimin:bạn thân Kook (18t)( tiểu thư Park gia)Min Suga(Yoongi): anh trai Kook là bạn trai qua game của JiMin bạn thân TaeHyung(21t)( chủ tịch Min thị)Jung HoSeok (Hopi): là anh họ TaeHyung Chủ của bar DNA ( lớn nhất đất Hàn ) và Khách Sạn Dynamite ( khách sạn lớn và nổi tiếng nhất Hàn) Jeon Hani : mẹ của Kook (40t) chủ tịch tập đoàn Jeon thịVà một số người khác.....( Zô là bt)Sẽ có khá nhiều chap nên mng hóng cùng t nhéNhững từ ngữ khá thô tục trong chap ko có ý nói đến ai cả…
Chỉ là một lần gặp nhầm người, làm anh đau khổ một thời, làm em cũng chỉ mơ màng lầm tưởng, yêu một người mà nghĩ là anh...Nam phụ chính lẫn lộnTruyện của chính mình viết, vui lòng không chuyển nhà!!!!Mình sẽ đăng khoảng 4 ngày 1 hay 2 chương, ủng hộ ahhNếu tìm truyện mik bằng tên truyện sẽ k đc, mấy bạn gõ nick Mộc Địch Kha của mik nha…
Tác giả: Đinh Thiến Trạng Thái: Đang ra Thể loại: Ngôn tình hiện đạiVăn án: Trước nguy cơ bị phá sản, cô xuống nước đến cầu xin người, nào ngờ bị từ chối phũ phàng. Trong lúc nguy cấp cô được người cứu. Người đàn ông kia mặc ngoài thì lạnh lùng, bên trong chứa đầy một bụng đen: "Điều kiện giao dịch của cô là gì?"Cô bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà nói: "Tôi...tôi, dâng mình cho anh."_____Spoil: * Đường Nhật Khanh nhìn người đàn ông bên cạnh, nhìn ly rượu bên cạnh tay anh, lúc này mới ý thức được anh còn chưa uống hết ly thứ hai, nhất thời, cô cũng không kiêng dè, nhìn anh cười: "Bùi Danh Chính, sao tôi cứ cảm thấy, anh không uống được bằng tôi?" Bùi Danh Chính ngẩng mặt lên, nhìn cô gái mặt đỏ bừng đang nhìn anh cười ngốc nghếch, khóe miệng bất giác cong lên.* Điện thoại vang lên mấy hồi chuông, Bùi Danh Chính cũng không có ý nghe máy, Đường Nhật Khanh nhìn anh: "Anh không nghe à?"Bùi Danh Chính liếc nhìn màn hình: "Không cần nghe."Điện thoại đổ chuông không ngừng, cô nhíu mày, cũng chẳng nghĩ nhiều, giơ tay cầm điện thoại lên, bấm nút nghe: "Alo!" Đầu dây bên kia rõ ràng ngừng vài giây, sau đó truyền đến giọng nữ sắc lạnh: "Cô là ai? Danh Chính anh ấy đâu?" Đường Nhật Khanh nhìn Bùi Danh Chính, ánh mắt lướt qua ý cười, cố ý học giọng nói đổi phương trả lời: "Danh Chính sao? Bây giờ anh ấy không tiện nghe điện thoại...."…
Cái khái niệm tình cảm bạn cùng bàn rất mập mờ...! Thân quá thân , yêu chưa yêu ..Vậy là gì....? Anh nghĩ anh với cô đơn giản chỉ là bạn cùng bàn và cũng có 1 chút gọi là ác cảm , nhưng cô đã hạ gục trái tim anh.. Và anh đã biết mình yêu cô. Hay chỉ là tình cảm nhất thời với đứa cùng bàn. Bởi lẽ khi ngồi cạnh nhau sẽ hiểu nhau hơn , cùng bày trò tinh nghịch để hết tiết học và lắm những trò gian lận ... Thật sự rất vui ! Cùng nhau chia sẽ niềm vui , nỗi buồn , cùng nhau phá , cùng nhau học ... rất thân thiết . Có lẽ như thế là tình yêu sao??Câu chuyện kể lại những giây phút cùng bàn của Kim Anh và Duy Khánh. Sẽ có những sự bất ngờ, hóm hỉnh mà không thể đoán trước được. ....Cùng mình đọc câu chuyện này nhé !Nếu thấy hay hãy theo dõi và bình chọn cho mình nha♥️😱💦 .. mến mn 😻♥️....................Love........................ 👑Pii Moon💋…
Ngay khi vừa mới hoàng thành bộ tiểu thuyết của mình vào ngày sinh nhật anh ta đã rời khỏi nơi làm việc bằng thang máy nhưng một sự cố đã ập đến thang máy bỗng nhiên rung lắc sau đó bắt đầu rơi, biết mình không còn hi vọng sống sót vì thang máy rơi ở tầng 26 anh ta nhắm mắt lại. Vài giây trôi qua cơn đau mà anh ta mong đợi đã không ập đến mà thay vào đó khi mở mắt ra chào đón anh là một bầu trời xanh ở giữa những mái nhà ngói. Nhanh chóng anh ta đã biết mình đã được isekai và đoán rằng đó là thế giới của bộ tiểu thuyết mà anh ta vừa hoàng thành. Anh ta đã trở thành một nhân vật vô danh không được đề cập trong tiểu thuyết và với kiến thức của mình anh ta cố gắn thay đổi tương lai đen tối của thế giới này và việc đầu tiên anh ta làm đó là đi trộm tiền quyên góp.…
Mình chỉ lấy hình tượng Bùi Tiến Dũng và Hà Đức Chinh để viết truyện, còn bao nhiêu là do mình tưởng tượng raLần đầu viết truyện nên có gì sai xót mong các bạn bỏ qua nhaaa"Vì Anh mà Em sẵn sàng chịu đựng tất cả, kể cả việc hi sinh bản thân mình."…
Truyện được chuyển thể từ truyện tranh Salad Hoa Mắc Cỡ trong bộ truyện Girl Comic. Cốt truyện cũng có vài thay đổi nhằm phù hợp với lứa tuổi.---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Tôi là người máy, vệ sĩ của cô. Nhưng có lúc, tôi sẽ trở lại là một người con trai bình thường. Cô đã hiểu được chưa?Kyle khẽ hôn nhẹ lên tay cô, giọng trầm ấm mê hoặc.- Hả?Cô đỏ mặt, "hả" một tiếng, trong lòng bất giác gợn lên chút lo lắng.- Cô có nhớ, đã từng lệnh cho tôi...hôn cô khi sinh nhật 18 tuổi của cô đến không? - Mặt mỗi lúc một gần cô hơn.- Kyle, chờ đã... - Cô lúng túng.- Còn một phút...Giọng nói trầm ấm thì thầm bên tai cô, hơi thở của anh có hương thơm của chocolate lạ lẫm.- Sao? - An An không hiểu lắm.- Còn 30 giây... - Anh nắm lấy hai tay cô đặt lên môi, lại tiếp tục thì thầm.- Kyle!... - Mặt cô đỏ ửng, ánh mắt mở to nhìn anh.- Suỵt! - Đặt ngón tay lên môi cô, anh khẽ mỉm cười."BOONG!!!" - Tiếng đồng hồ quả lắc ngoài sảnh điểm mười hai giờ.- Chúc cô...sinh nhật vui vẻ! Tiểu thư An An. Một nụ hôn nhẹ nhàng đặt trên cánh môi cô, mùi hương lạ lẫm mà quen thuộc thoang thoảng lan tỏa...cảm giác ấm áp...ngọt ngào..."Kyle, hãy cho tôi một nụ hôn vào sinh nhật thứ 18 của tôi! Đây là lệnh!""Tôi biết rồi! Thưa tiểu thư! Chúc cô sinh nhật vui vẻ!"…
Bỗng nhiên tôi cảm thấy mọi người trở nên xa lạ.Thật ra họ vẫn y như thế, vẫn hình dáng đó, vẫn tính cách đó, nhưng mà lại trở nên kì quái vô cùngĐiều này khiến tôi nghi ngờ, cả thôn này, có khi cả chính gia đình tôi, đã không phải là người trên dương thế nữa.Thôn của chúng tôi có một tập tục, mỗi một đứa nhỏ khi chào đời đều sẽ có một người giấy của riêng mình, vẫn luôn được thờ phụng thẳng đến khi người qua đời.Nhưng hiện tại toàn bộ người giấy trong thôn đã biến mất một cách đầy quỷ dị, hơn nữa thôn dân đều trở nên sợ lửa, sợ ánh nắng mặt trời....…
Thể loai: Cổ đại, huyền huyễn, sủngNàng tùy ý làm bậy, lại không sợ cô hồn dã quỷ làm loạn.Nàng chịu đựng thận trọng cùng nhẫn nhục nhưng không phải thế cũng quá nghịch thiên sao?Lại có người biến nàng thành...?Nữ phụ muốn tạo phản? Lại muốn nàng hỗ trợ? được, không lấy tiến.Nam chủ lại muốn mượn kiếm giết nàng? Nàng chính là đưa kiếm miễn phí a!…