ngày cuối ở mộc châu
tôi gọi hắn là đồng chí, mới hôm qua dựa đầu vào nhau ngủ mà nay hắn chết mất rồi.…
tôi gọi hắn là đồng chí, mới hôm qua dựa đầu vào nhau ngủ mà nay hắn chết mất rồi.…
Lee Heeseung tương tư bạn sắp thân của Sim Jaeyoon á?…
r18 heejake…
ni-ki x heeseung…
rạp xiếc…
thank you for liking me📎 ooc, lowercase…
TruyệnĐánhCắp TìnhYêu củatác giả Tuyết Mặc kể về mộtcuộctình lọ lemgiữacô trưởng phòng nhỏ bé và mộtanh chàng tổng giámđốccủacông tyđó.Vẻ bề ngoài khi gặp trước mọi người hai người vô cùng lạnh lùng, nhưng không ai biết rằng từ lâu họ đãthầmyêu say đắm...Vậy tạisao họ không công khai? Cùng đitìmcâu trảlời đó và xemhọ có hạnh phúc vớimốitình lọ lemnày không nhé!…
Thể loại: Cổ trang, xuyên không, nữ cường.Đoạn trích:''Tướng quân, tướng quân.'' Diêu Tuyền hối hả chạy vào.''Có chuyện gì từ từ nói, sao ngươi lại vội vã như thế?''''Phu nhân... phu nhân tức giận bỏ đi rồi thưa tướng quân.'' Diêu Tuyền len lén ngước mắt lên nhìn Lan Đài Mộc Tâm. Phu nhân bỏ đi sợ là tướng quân lại lo lắng, đứng ngồi không yên. Thường ngày tướng quân đã lạnh lùng nay phu nhân lại bỏ đi sợ rằng người chịu khổ lại là các binh sĩ và quan trọng là cô.''Ngươi nói gì? Chàng ấy bỏ đi rồi?'' Lan Đài Mộc Tâm đứng bật dậy từ trên ghế, ánh mắt giận dữ.''Tướng quân yên tâm, thuộc hạ đã cho người đi tìm phu nhân về rồi ạ!''''Đi tìm chỉ là chuyện nhỏ, ngươi mau kêu người phong tỏa thành này lại cho ta, nhất định phải tìm được chàng ấy trong ngày hôm nay.''Lan Đài Mộc Tâm nhanh chóng dẫn một vạn quân lùng sục cả kinh thành chỉ để tìm phu nhân của mình.…
Ta và hắn cũng có thể xem là thanh mai trúc mã, từ nhỏ quen biết, mười năm ly biệt, tuổi thiếu niên trưởng thành gặp lại. Ta vì hắn rung động thật sâu nơi trái tim.Hắn vì ta chịu tổn thương không ít. Thứ gọi là thời gian thật đáng sợ. Mà cái gọi là hiểu lầm còn đáng sợ hơn. Số phận đem chúng ta đặt cạnh nhau, thời gian cùng hiểu lầm đem chúng ta từng mảnh nhỏ tự làm đau nhau, khiến đối phương thương tổn đến cùng cực...…
"yumei làm baby jakey tổn thương hing hing hing""argggggggg tôi phát điên với cậu mất"…
những dòng chữ vụn vặt, nho nhỏ dành cho sunghoon và jongseong.lowercase…
shortfic, lowercaseánh chiều thu khiến mắt em đỏtình người bỏ, người ở lại với ai…
au!vietnam.both short and long fic.tên của các tuyển thủ và idol mình đều việt hoá nha.…
🌹Tên tác giả:Furin.👉"Trà hoa" là một câu truyện học đường xoay quanh năm học cấp 3 của một nhóm bạn trẻ cùng theo học dưới mái trường THPT Thiên Văn..... Đơn thuần và thoang thoảng hương thơm như chính tên của nó.Từng khoảng khắc cute phô mai que của các cô cậu học trò đầy ngây thơ trong sáng ,từng tiếng cười giòn tan mộc mạc hòa trong sự man mác cút tình thầy trò gắn kết.... Mọi giây phút đều có thể đưa bạn về lại tuổi trẻ ngây ngô rồi lại mĩm cười trong vô thức.... Tách trà hoa của kí ức cho dù có hương vị thế nào đi chăng nữa, nó vẫn sẽ tỏa hương thơm thanh tao trong tâm hồn,bất kể ngày tháng có trôi qua vội vã....…
trong tiếng đan mạch, hygge có nghĩa là lối sống hạnh phúc, thoải mái. nhưng ở đây, hygge lại mang một ý nghĩa là không còn những chuyện khiến em đau lòng.••••"liệu, em có thể mở lòng và tin một người mới như anh không?" - kim sunoo."từ nay về sau, đến hết cuộc đời này, có anh rồi, sẽ không còn những chuyện khiến em đau lòng nữa!" - park sunghoon.••••the story of sunghoon and sunoo by enhypen.writer : jasminhann…
Cũng vì tôi quá hâm mộ hành trình 10 năm của chú Ninh anh Âm nên mẩu truyện ngắn này đã ra đời. Câu chuyện kể về hành trình đi tìm câu trả lời cho câu hỏi "Tình yêu là gì" của Khánh Hưng - chàng trai 26 tuổi "bỏ phố về làng" và Nhật Khánh - một cậu học sinh lớp 12 hay suy nghĩ lung tung. Liệu hai người họ có đến được với nhau không? Liệu hai người họ có tìm được câu trả lời hay không? ----------------------------------------------------------"Em có muốn thử yêu đương với anh không?""Anh nắm tay kéo em ra khỏi vực thẳm thì hãy để em nắm tay anh đi hết đoạn đường này" "Em ấy là người nhà của tôi - Nhật Khánh" "Tình đầu của tôi - Khánh Hưng"…
Đó là một câu chuyện "không tên" về hai người không rõ tên với những cảm xúc không thể gọi tên... Có những câu chuyện từ quá khứ, có những con người cứ ngỡ đã ở lại với kí ức. Nhưng rồi, bằng cách nào đó, họ vẫn ở đây, và những câu chuyện như chưa bao giờ kết thúc, như mới chỉ dang dở ngày hôm qua và rồi ta viết tiếp. Ai cũng từng nghĩ khi ngày qua ngày, con người ta sẽ thay đổi và mình thì mãi như thế. Chẳng ai thay đổi cả, chẳng ai biến mất cả, chỉ là chúng ta không biết cách tiếp tục và chỉ là ta không đi tìm mà thôi! "Tôi sẽ chẳng bao giờ đứng mãi ở một nơi; vì em luôn đi, đi mãi, để tôi phải cất công đi tìm, để tôi lạc lõng..." _ Không tên…
Tác giả: QiaoshuhuangLink gốc: https://archiveofourown.org/works/58941391Ryu Minseok nhẹ nhàng chỉnh báo thức trong điện thoại từ mười một giờ sang chế độ im lặng, đá văng dép lê rồi nằm xuống bên cạnh người kia. Giường này là giường đơn, nhưng hai người nằm vẫn tha hồ. Có vài lần tụi nó còn ngồi trên giường để sắp xếp quần áo, cất những bộ đồng phục cũ, phân loại rồi xếp gọn đống áo thun và hoodie đội tuyển mở bán trong năm nay. Lee Minhyeong rất giỏi vụ này, còn nó bình thường chỉ khoanh chân ngồi đó nhìn cậu làm.Nó nhích lại gần khuôn mặt với mái tóc rối bù kia nhẹ hôn lên môi đối phương.…
choi hyeonjoon thực sự hiểu rằng mình đã bỏ lỡ những chuyện gì, bây giờ anh muốn tận hưởng nó. và đặc biệt là anh muốn làm điều đó với moon hyeonjoon, người đi rừng của anh.____ tên gốc: first touch (link để ủng hộ tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/61870927)tên tác giả: comiwasoru(https://archiveofourown.org/users/comiwasoru/pseuds/comiwasoru)dịch: jimclaw____📌 truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả. vui lòng không reup, copy.250111.…