Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
author: professorpairing(s): erik lehnsherr (x-men)/charles xavier (x-men)tags: alternate universe - modern setting, sickfic, hurt/comfort, domesticsummary:Hôm nay là Giáng sinh, và Charles đang ốm, hoàn toàn một mình. Cho đến khi...…
"Mình ơi, em đi mua bánh rồi về nhé!"Người con trai dong dỏng cao đến với anh vào một chiều mưa tầm tã và cũng rời xa anh vào một chiều mưa như thế.Dắt đứa con gái bé bỏng của cả hai đi bệnh viện, nhác thấy bóng hình mà bao năm qua anh tìm kiếm, Hong Jisoo vội ôm cả con gái lên, nắm chặt góc áo người ta."Dokyeom à, là Dokyeom phải không em?""Anh là ai?"Hong Jisoo lúc này mới biết được rằng, người cũng anh tay ấp vai kề gần năm năm kia là Lee Seokmin, người thừa kế danh giá của Lee gia. Hoá ra trên đời này chẳng có Lee Dokyeom nào cả, chỉ có Lee Seokmin với ký ức chẳng còn hình bóng của Hong Jisoo.Cũng đến mãi sau này Lee Seokmin mới biết, hắn bị lạc, quên mất đường về nhà. Nơi đó có người hắn thương, có kết tinh tình yêu của hai người..................Một câu chuyện kể về người đang lạc mất ngôi nhà của bản thân mình!Truyện hư cấu - dựa trên trí tưởng tượng của tác giả!…
Author: MissRamiunTranslator: MinahPairing: WonkyunSummary:Changkyun chưa từng chứng kiến cách âm nhạc hoà cùng cơ thể anh ấy tự nhiên và nhịp nhàng đến thế, như thể vũ điệu vừa rồi được quay chậm trước mắt cậu vậy. Anh ấy di chuyển không hề nao núng, từng bước một, thậm chí còn cắn môi dưới để giấu đi nụ cười. Changkyun cảm thấy rằng cậu không nên thấy cảnh tượng vừa rồi một chút nào cả, giống như cậu lỡ nhìn thấy một điều cấm kỵ. Nhưng rồi cậu chẳng thể nào ngăn nổi bản thân thầm ước rằng đôi bàn tay uyển chuyển thao túng nhịp điệu ấy sẽ chạm vào cậu...và giúp cậu sống thêm một lần nữa.La música fluía por su cuerpo de una manera que Changkyun no había visto nunca. No era forzado, aquel chico bailaba desenfadadamente delante de sus ojos, dando pequeños pasos y mordiéndose el labio para esconder su sonrisa. Sintió que no debía estar presenciando aquellos movimientos, como si estuviese viendo algo prohibido; pero no pudo evitar desear que aquellas manos que se movían con gracia al ritmo de la melodía le tocasen a él... y le hiciesen sentir de nuevo.Full credits go to MissRamiun @ Wattpad Original link: https://www.wattpad.com/story/114037798-i-feel-it-coming-wonkyun…