Hỡi Thế Gian Tình Là Gì ?
Tuyển tập những định lí hay về tình yêu...…
Tuyển tập những định lí hay về tình yêu...…
𝐓𝐨̂𝐢 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐧𝐞̂𝐧 𝐠𝐨̣𝐢 𝐧𝐨́ 𝐥𝐚̀ 𝐠𝐢̀, 𝐯𝐢̀ đ𝐚̂𝐲 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐚̉𝐦 𝐱𝐮́𝐜, 𝐤𝐢́ 𝐮̛́𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐫𝐢𝐞̂𝐧𝐠 𝐭𝐨̂𝐢. Ít nhất là sau này, tôi có thể biết năm đó tôi đã cứng đầu và ngu ngốc như thế nào..... Cũng cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc những dòng tâm sự xàm xí của tôi.…
cảnh sắc mơ màng huyễn hoặc mình em.-vmin, lowercase#2 âu#4 shortfic✓2021…
Nói ra thật tốt, và cũng rất may mắn nữa....…
Ai rồi cũng phải trải qua những bi thương, thảm kịch của cuộc đời, đôi lúc sẽ muốn chết đi nhưng vì sự xinh đẹp của thế giới tàn nhẫn này lại muốn ở lại. Eun Jungryu cũng vậy, cô ấy luôn khát khao về tình bạn, tình yêu để có thể vượt qua những thăng trầm trong cái giá rét của cuộc sống này, tuy nhiên cuộc sống không đáp lại cho cô gái nhỏ của chúng ta những điều tốt đẹp mà luôn mang đến sự tàn khốc, những cái khiến tâm lí của cô học sinh chưa nhận bằng tốt nghiệp rơi vào tuyệt vọng. 18 tuổi cô đã phải nằm trên giường bệnh bởi căn bệnh ung thư đã đến giai đoạn cuối, không bạn bè, không gia đình ở bên. cuộc sống của cô vốn dĩ cũng đi dần vào lối hẻm tối tăm nhất của cuộc đời, thú vui của cô là đọc tiểu thuyết để quên đi những muộn phiền lo âu, nếu có thể ước tôi sẽ ước gì cô ấy có thể mạnh mẽ như những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết đó. ngày cuối cùng trước khi trên thế gian này, o. Cô gái của chúng ta dần dần thiếp đi trong giấc ngủ đó, tay vẫn nắm chặt cuốn "nếu có thể" với mong muốn "nếu có thể, hãy cho tôi sống 1 lần nữa, sống 1 cuộc sống bình yên và hạnh phúc với sự yêu thương của mọi người".…
"Thanh xuân năm ấy, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có thích tớ không cũng chẳng quan trọng, vì vốn dĩ thanh xuân là để nuối tiếc." ____Brandy - cô gái có ngoại hình khá mảnh khảnh, đôi mắt nâu cùng mái tóc đen, cô là một ng tốt bụng, học giỏi. Cô phải lòng một chàng trai cùng lớp và chỉ biết dõi theo ng ta từ xa, cô chẳng có can đảm để thổ lộ tình cảm của mình...Ryan - chàng trai có bề ngoài cực đẹp và lôi cuốn, cậu có đôi mắt màu hổ phách mái tóc luôn được vuốt mượt, sóng mũi cao nhưng lại thuộc vào tuýp học sinh cá biệt, luôn quậy phá chẳng coi ai ra gì. Rồi đến một ngày cậu gặp được một ng khiến cậu muốn thay đổi...Gin - hotboy đúng chuẩn soái ca. Vừa đẹp trai lại học giỏi hoàn hảo hết chỗ chê nhưng cậu lại có một quá khứ buồn điều này làm cậu chẳng bao giờ nở nụ cười với riêng ai cả cho đến khi cô ấy xuất hiện...************************************Đọc truyện vui vẻ nhé you :) Nhận xét góp ý dùm tui nghen :<…
[Hanahaki].…
" Buổi chiều Roma, một buổi chiều nước Ý. Nắng hắt lên vòm tóc, thoáng thấy liền bụm môi gọi: Fedya ".…
AU đời thường, OOC…
Xin chào!Mọi người đọc thì like+fl t nheeTác Giả: SuuNgày viết: 14/8/2022Ngược.Kh thích,xem chùa=outThank You…
Truyện dựa Sự Kiện Có Thật của 9 nhà leo núi trong sự cố đèo Dyatlov. Nhân vật chính tên là Vigril, anh ta cùng 4 người bạn đến đèo mà họ định sẵn từ trước nhưng. . .sẽ như thế nào nếu họ đi lạc tới nơi bí ẩn và đầy sự rình rập của lũ sinh vật đang đói cồn cào. . .Trận chiến giành giật sự sống bắt đầuNgày viết: 21 - 09 - 2024…
Em không rõ những mối tình dang dở, những yêu thương của tuổi 17, bây giờ em đã lớn rồi .....Có những ngày em chênh chao đến tột độ, chỉ cần những tổn thương nhỏ thôi cũng làm em bật khóc ngon lành ..…
( con t/g là cung sư tử nên hơi thiên vị xíu )…
Giới thiệu:Trăm năm cô đơn là câu chuyện về dòng họ Buênđya tồn tại bảy thế hệ, người đầu tiên bị trói vào gốc cây và người cuối cùng đang bị kiến ăn, một dòng họ tự lưu đày vào cõi cô đơn để chạy trốn tội loạn luân.Điều gì khiến "Trăm năm cô đơn" - một tiểu thuyết theo chủ nghĩa "hiện thực huyền ảo", dày tới hơn 600 trang, chỉ kể về câu chuyện loạn luân của một dòng họ ở một ngôi làng "huyền thoại", giành được giải thưởng Nobel Văn học? Phải chăng tác phẩm đã đạt tới hai tiêu chí cơ bản của giải thưởng. Đó là bút pháp độc đáo, mới mẻ và ý nghĩa nhân văn của thông điệp tác phẩm gửi tới người đọc."Trăm năm cô đơn" được đánh giá là sản phẩm tuyệt vời của hư cấu nghệ thuật. Với bút pháp "hiện thực huyền ảo", Márquez đã dựng nên một ngôi làng có tên gọi Macondo. Đó là ngôi làng không một người dân nào sống quá ba mươi tuổi và chưa có nghĩa địa, đã từng xảy ra những chuyện hoang đường như cơn mưa hoa trong một đám tang, những con người được hoài thai bởi bướm và bọ cạp, những người có đuôi, có người bay lên trời không trở lại... ở ngôi làng đó, những người con trai và con gái cùng huyết thống đã yêu nhau, lấy nhau, sinh ra những đứa con dị tật có đuôi như lợn hoặc như khỉ!Nỗi ám ảnh về tội loạn luân đã đẩy những con người nơi đây chìm sâu vào nỗi cô đơn. Họ cô đơn trong ngôi nhà của mình. Cô đơn giữa những người thân thuộc. Cô đơn trên chiếc giường của mình, trong giấc mơ của mình... Cuối cùng, sau một trăm năm sống trong cô đơn, làng Macondo bị một cơn cuồng phong cuốn …
Bánh cá , nhỉ ?…