[HDY | SANYU] CHẠM
Tên: CHẠMTác giả: MojitoKhi ta chạm vào nhau, mỗi một loại tiếp xúc thân mật đều mang một ý nghĩa riêng biệt...Được viết ra dưới sự tưởng tượng của mình, không phải thực tế. Không thích xin đừng đọc.…
Tên: CHẠMTác giả: MojitoKhi ta chạm vào nhau, mỗi một loại tiếp xúc thân mật đều mang một ý nghĩa riêng biệt...Được viết ra dưới sự tưởng tượng của mình, không phải thực tế. Không thích xin đừng đọc.…
Tại sao nó lại khiến tôi không thể nào nhìn những con rối khác giống hệt như tôi dưới sự điều khiển ấy của em?Tại sao tôi lại trở nên ghen ghét đến tột độ như thế này khi mà chính em là kẻ có lỗi?.......Cũng như tại sao tôi lại không thể gượng trái tim mình để căm hận em?..........Những lời khen ấy đáng lẽ phải dành cho tôi! Y/n à!!.......Đáng lẽ em phải dồn sự chú ý của em vào tôi chứ không phải những kẻ kia!!.......Dừng lại đi! Làm ơn ấy! Xin em đấy!Xin đừng xoá trò chơi có được không?......Bởi ngoài nó ra thì chẳng còn cách nào khác khiến tôi có thể được gần em hơn được nữa!Cũng như tôi van xin em đừng tải về thêm trò chơi nào khác có được không?......Thứ tình cảm mà tôi dành cho em thật méo mó và vặn vẹo biết bao nhiêu. Nếu như tôi không phải là một nhân vật trong trò chơi ảo này, và nếu như tôi có thể thoát ra khỏi đây thì liệu em sẽ yêu tôi chứ?.......…
đọc rùi sẽ bít nhoa…
đêm hát bùng vỡ như dải ngân hà xoáy tím, tiếng reo cuồn cuộn quanh vòm mái; giữa quầng sáng ấy, hai dòng giai điệu đan nhau tinh tế đến độ mọi nhịp tim ngoài kia đồng loạt lặng đi. phút lặng chớm nở, một nụ hôn đậu hờ lên trán-mỏng tựa cánh bụi sao, mà lan hơi ấm sâu như mạch đất. từ sân khấu rực bonfire đến hành lang sau cánh gà lặng gió, họ mang theo vệt lân tinh nhỏ ấy, để mỗi bước tiếp về sau đều lung linh trong quầng mờ của nhớ nhung. câu chuyện bắt đầu bằng một "forehead kiss": thứ ánh sáng dịu êm, bền bỉ, vẫn ngân khi đèn đã tàn, vẫn hát khi tất cả đã thôi ca.…
Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả nhé Tác giả : Dĩ Cách Editor : Xương ?Thân là một bác sĩ, làm sao tôi có thể không xả thân cứu người cho được ? Cứu người ? Thật không hổ danh "lương y như từ mẫu".Đâu ai biết rằng Kim Tại Hưởng - nam thần lạnh lùng trong giới y học lại có bộ mặt hoa hoa công tử khi đối diện với cậu kia chứ.Loạn, tất cả loạn rồi.Cuộc sống về sau này của Tuấn Chung Quốc cậu sẽ ra sao ?Sắc lang... Sắc lang đừng đến đây .... Ưm…
Tập thơ của tôi…
"Em đang chạy đi đâu vậy?""Hộc! Hộc!.....""Bịch! Bịch!"Sự va chạm liên miên giữa gót chân bạn và nền đất đen tối tăm bẩn nhày nhụa màu mực khiến chuyển động của bạn trở nên khó khăn. Những giọt mồ hôi túa ra từ vầng trán rồi đến đợt hô hấp khó khăn của hai cuống phổi hoạt động liên tục khiến cơ thể bạn như cạn kiệt sức lực dần, hai bắp chân bạn chạy trốn khỏi hắn trong bấy nhiêu thời gian khá dài cũng như muốn rã rời khỏi khớp xương.Từng bước chạy là từng giây bắp thịt trên cơ thể bạn gào hét trong nỗi tê tái tột cùng nhưng bởi vì không thể chôn chân mãi tại nơi đây. Bởi vì không thể ở bên cạnh họ và cũng như không cam tâm số phận phải bỏ mạng ở đây khiến bạn như có một lý do mãnh liệt để tiếp tục trên con đường mịt mù phía trước....…
Me, Myself & I _ebivrehtona_…
Mùi trầm hương xộc lên mũi, như một liều thuốc kịch độc được tiêm vào tâm trí, vào trái tim đang đập thật yếu ớt, nó ép cô tỉnh táo hết mức để nhớ về anh. Sào phơi đồ vẫn ẩm ướt vì những ngày mưa liên miên...Nước mắt cứ thế rơi xuống đôi má gầy gò, chạm qua khóe mắt đỏ ửng, rơi xuống chiếc gối cũ mèm. Nước mắt chỉ ngừng rơi khi cơ thể cô bỗng nhẹ tênh như một đám mây lơ lửng, khi cô quỳ gối trước ánh sáng của Người. "Con chắc chứ?"Người hỏi, đồng thời nhìn dáng vẻ nhếch nhác của linh hồn trước mắt, như cái cách người đã hỏi một linh hồn khác mà cô ngày ngày nhung nhớ. "Thưa vâng, xin Người hãy thành toàn cho chúng con.""Nếu ta bảo không thì thế nào?""Nếu chúng con không thể gặp lại...Vậy xin Người kiếp sau hãy ban cho con một trái tim không biết yêu."Cuối cùng, Người vẫn mềm lòng, vẫn thỏa hiệp. Người đã để sợi dây tơ hồng đứt đoạn được hồi sinh, những người có tình sẽ gặp lại nhau. __________"Thần, chúng ta đã không thất hứa."…