♥Em là Quỷ con đã đánh cắp trái tim của anh♥ (Chap 4)
…
Tự nhiên nổi hứng làm =)))…
Trần Trung Kiên, một pháp sư trẻ tuổi với nhiệm vụ bảo vệ nhân loại, không thể ngờ rằng trong một lần tham gia buổi trấn yểm cổ xưa, anh lại vô tình giải phóng Đỗ Trọng Nghĩa – một cổ linh bị phong ấn ngàn năm. Trong khoảnh khắc máu đen tràn ngập, Nghĩa bước ra từ bóng tối, mang theo nụ cười nhẹ nhàng đầy nguy hiểm: "Tìm được em rồi."Với huyết mạch "hộ mệnh tử thần", Kiên bị buộc phải lập một huyết ước với Nghĩa, giao phần máu, linh lực và cảm xúc của mình vào các đêm trăng máu để duy trì sự sống. Càng ghét Nghĩa bao nhiêu, Kiên lại càng bị cơ thể mình phản bội bấy nhiêu, khi mà mỗi đêm trăng máu, sự lệ thuộc vào Nghĩa ngày một sâu đậm hơn.Bị xích hồn và chiếm hữu, Kiên quyết định chạy trốn, nhưng Nghĩa luôn theo sát, đôi khi đến mức cực đoan và tàn nhẫn. Sự căng thẳng giữa hai người lên đến đỉnh điểm khi Kiên bắt đầu nhớ lại ký ức của kiếp trước, khi cậu đã từng là người đồng hành bên Nghĩa, yêu thương hắn nhưng cũng chính tay phong ấn hắn vì những nỗi đau cũ.Khi mọi thứ tưởng chừng như không thể cứu vãn, Kiên đứng trước sự lựa chọn: phá vỡ huyết ước và giết Nghĩa lần nữa, hoặc hoàn toàn hiến tế bản thân để Nghĩa có thể tồn tại mãi mãi."Hãy dâng máu cho ta, nhưng cũng đừng buông tay ta nữa." – Kiên cuối cùng đã chủ động trao tặng trái tim mình cho người mà mình vừa ghét vừa yêu.Liệu tình yêu giữa một pháp sư và cổ linh có thể vượt qua mọi ràng buộc, khổ đau, và chiếm hữu, để đến với một kết thúc hạnh phúc?…
xoảng.... chiếc ly vỡ cùng cái cười "thân thiện " của Hana . Chuyện gì vậy? - tiếng của bà chủ bà chủ bước ra từ trong cửa tiệm_ mặt hậm hực. Cũng phải nhỉ ? đây là lần thứ 3 rồi. Cứ lập lại như thế , tôi cũng chán ngán cái cảnh này rồi Xin lỗi bà chủ , tôi không cẩn thận. _ tôi nhẹ giọng bảo - Cô không thể nào làm việc cho ra hồn à . Cẩn thận với không cẩn thận , đúng hơn là cố ý nhỉ ? Tôi chỉ im lặng, lau dọn khẽ thở dài thầm nghĩ " Có lẽ công việc này không thể giữ nữa rồi " tôi tên là Saly , 19 tuổi, hiện đang thất nghiệp _ lý do như bạn thấy đấy . Đồng nghiệp của tôi có vẻ không ưa gì tôi mấy . Lúc đầu chúng tôi có tình cảm tốt lắm chứ . Tuy nhiên cửa hàng buôn bán ế ẩm hơn trước chủ tiệm có dự định đuổi bớt người làm cho nên mới xảy ra cớ sự. Thôi thì vì miếng cơm cạnh tranh là bình thường. Điều quan trọng bây giờ là tìm việc để trang trải cuộc sống. ..... xoảng..... tiếng ly vỡ ... Sự im lặng của không gian . Trên chiếc bàn làm việc chất đầy những hồ sơ chưa qua xử lý . Người thanh niên mặc áo sơ mi trắng , quần áo anh không mấy chỉnh tề khi để 2 nút áo bung thả- anh có vẻ mệt mỏi giống như nhiều ngày chưa được nghỉ ngơi . Gương mặt góc cạnh, lạnh lùng nhìn vào người đàn ông đang đứngXin chủ tịch thứ lỗi. Tôi lập tức viết lại hạng mục khác sẽ kiến ngài hài lòng _ tiếng của người đàn ông không mấy rành mạch. .đáp lại ông là sự im lặng..... người đàn ông lại lên tiếng - không làm phiền chủ tịch, tôi xin phép ra ngoài Ông lễ phép cúi chào , bước nhanh ra ngoài b…
Mình là lần đầu viết truyện, có gì sai sót thì mong các bạn bỏ qua và góp ý cho mình nhé ❤️…
Nàng có tình cảm với chàng từ những năm học cấp 2 nhưng chưa bao giờ nhìn thấy mặt của chàng. Cho đến một ngày chàng nói với nàng: " Cô bé ah đưa tay cho anh." Một chuyện tình mới của nàng với người cũ được bắt đầu từ đây. Cho đến một ngày chàng nói với nàng : "Gả cho anh nhé cô bé!" , Đau khổ của nàng và chàng từ câu nói này mà lớn dần lên. Cho đến một ngày chàng ôm nàng mà nói: "Ngốc! Em mãi là của anh." hạnh phúc thật sự mới là của nàng.TÁC GIẢ: hanhu1811…
Nữ Chính: Vệ Khanh.Vệ Khanh xuyên không rồi, nguyên tắc của nàng là: Có thể động thủ tuyệt không động khẩu.Mẹ kế ác độc, trưởng tỷ tàn nhẫn. Nàng dùng thủ đoạn chỉnh từng người.Trở lại Vệ gia, nàng đem Vệ gia nghiền nát dưới chân. Người cha độc ác trước kia giờ lại nói đến cảm tình cha con.Vệ Khanh cười nói: "Cha, lúc ông bức tử mẹ ta, không có một chút lưu tình nào."…
Em có thể... nhường anh được bảo vệ em được không?…
lofterdịch để dễ đọc hơn không đem đi đâu khác, thanks…
chỉ còn 3 ngày nữa là đám cưới của trầm phong và tịnh kì diễn ra . cuộc gọi của người em gái Tú Ảnh khiến tịnh kì tức tốc lái ô tô một mình trong đêm khuya . tới ngã rẽ của một con đường vì mải gọi điện cho người em khiến Tịnh kì không để ý đến chiếc ô tô phía trước, một tiếng va chạm lớn hai chiếc xe lao thẳng vào nhau ... giây phút cuối trong bệnh viện cô nói di nguyện cuối cùng của mình là mong người em gái Tú Ảnh sẽ thay thế vị trí của cô, nghĩa là sẽ cưới trầm phong làm chồng thay cô chăm sóc yêu thương bên cạnh trầm phong với di nguyện ấy mặc dù Tú Ảnh và trầm phong không muốn nhưng cũng gật đầu đồng ý và rồi bi kịch từ đây họ ở bên nhau nhưng cuộc hôn nhân ấy vốn chả đẹp vì theo trầm phong _ Tú Ảnh là lí do khiến Tịnh kì phải chết anh ta luôn hận và dày vò tú ảnh khiến cô sống không bằng chết .Còn tú ảnh vốn ân hận vì chính cô cũng coi mình là lí do khiến người chị phải ra đi mặc cho trầm phong khiến cô đau khổ cô vẫn cam tâm sống như thế ... rồi ngày qua ngày Tú Ảnh dường như đã yêu người đàn ông ấy ..liệu trầm phong có chịu mở lòng với tú ảnh ????…
Thiên Tướng đế Billow, đăng cơ khi vừa tròn hai mươi, chấn hưng triều chính, thu phục tứ phương, trăm họ yên vui, quốc thái dân an.Người đời xưng tụng ngài là bậc minh quân kiêu hùng, lãnh tình vô dục, cả đời chỉ biết quốc sự, chẳng gần sắc màu.Bijan Kình Thiên - hoàng tử nước láng giềng, văn võ toàn tài, cầm kỳ thi họa đều tinh thông.Vì đại cục, chàng chấp nhận bước vào cung vàng điện ngọc, mang danh hòa thân, trở thành đế hậu thiên triều.Ngỡ là liên minh chính trị chóng phai, ai ngờ một ánh mắt chạm nhau nơi ngự hoa viên, dệt thành mối duyên thiên định.Một người là thiên tử cao cao tại thượng, một người là hậu quân an tĩnh như xuân.Tình yêu của họ nảy nở giữa những ván cờ triều chính, giữa hoài nghi của vạn dân, giữa cả những âm mưu sâu kín nơi hậu cung.Cho đến khi Bijan mang thai - một thai kỳ nghịch lý giữa hai đấng nam nhi, lòng người càng dậy sóng.Song, Billow chỉ nắm tay chàng, khẽ nói:"Xuân này, trẫm không ngự giang sơn... trẫm ngự ở lòng người."…
Florentino - "Bá Vương Âm Nhạc" của tinh hệ, ánh hào quang rực rỡ phủ kín từng bước chân y đi. Trên sân khấu, y là huyền thoại sống. Ngoài đời, y là thiếu gia tài phiệt, sự nghiệp vững chắc, danh vọng ngút trời. Nhưng có một điều mà y không thể có-tự do yêu đương.Phất Lạc Luân - Giám Sát Tối Cao, một người đàn ông có quyền khuynh tinh hệ, một câu nói có thể khiến cả ngành giải trí rung chuyển. Hắn yêu Florentino đến mức chấp nhận lùi lại phía sau, im lặng ngồi dưới sân khấu, trở thành một bóng hình không ai hay biết. Nhưng hắn không thể mãi mãi chịu đựng việc bị giấu giếm.Mối quan hệ của họ cứ thế trôi qua trong những tranh cãi không hồi kết. Một người khao khát công khai, một người sợ hãi mất đi tất cả. Cho đến khi một scandal nổ ra-Florentino bị gán tội danh nhơ nhuốc, danh tiếng sụp đổ trong một đêm. Phất Lạc Luân dùng quyền lực để bảo vệ y, nhưng lần đầu tiên, hắn phát hiện ra có những thứ mà tiền và thế lực cũng không thể giải quyết.Áp lực dư luận nhấn chìm Florentino. Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, y chọn cách buông xuôi-uống thuốc ngủ và kết thúc tất cả. Khi tưởng như đã mất y mãi mãi, sự thật được phơi bày, vụ scandal chỉ là một hiểu lầm. Nhưng khi tỉnh dậy, Florentino nhận ra mình không còn thiết tha với ánh đèn sân khấu nữa."Em có thể từ bỏ tất cả, nhưng đừng từ bỏ tôi."Florentino gật đầu. Y rời bỏ danh xưng "Bá Vương Âm Nhạc", để lại sân khấu rực rỡ phía sau, lựa chọn người duy nhất chưa từng rời đi.Tình yêu này chưa từng đúng quy tắc, nhưng lại là giai điệu duy nhất mà cả hai muốn n…
Trong khu nhà của các Bijan, mỗi tuần sẽ có một cuộc hội ngộ. Ở đó, họ nói chuyện, bàn bạc, cũng có khi tranh cãi. Nhưng với Hoàng Kim và Kình Thiên, bất đồng không chỉ dừng lại ở lời nói-mà là một cuộc chiến thực sự.Một người là cơ giáp lạnh lùng, kiên định, luôn hành động nhiều hơn lời nói. Một người là huyết long kiêu hãnh, bốc đồng, không bao giờ chịu khuất phục trước bất kỳ ai. Họ không phải kẻ thù, nhưng cũng chưa từng thật sự hòa hợp.Là ghét nhau đến mức không thể chung đường, hay là gắn bó đến mức không thể rời xa?Căng thẳng giữa họ bùng nổ từng chút một. Một câu nói thách thức, một cái liếc mắt khiêu khích, và rồi... mọi thứ được giải quyết trên giường. Khi lý trí bị đốt cháy bởi ham muốn nguyên thủy, kẻ áp đảo và kẻ bị áp đảo chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng manh."Dạo này cậu càng lúc càng tùy tiện, có cần tôi dạy lại không?""Anh nghĩ anh có tư cách?""Không nghĩ. Tôi vốn dĩ đã ở trên cậu."Một cuộc tranh chấp không hồi kết-giữa thống trị và khuất phục, giữa căm ghét và đắm chìm, giữa chiếm hữu và lệ thuộc.Liệu họ có thực sự muốn thoát khỏi nhau, hay đã sớm nhận ra rằng trong mối quan hệ vặn vẹo này, cả hai đều đã không còn đường lui?- Kim Giáp - Huyết Long, một trận chiến không ai có thể thắng.…
dron…
lần đầu tiên viết fic mong mi na sàn ủng hộ (*'ω`*) à không phải là lần đầu tiên cố gắng không drop fic (人*'∀`)。*゚+…
Cô là Thiên Hương. Anh là Thái Dương. Cô cao ngạo, lạnh lùng. Anh ấm áp, dịu dàng, vui tính. Hai tính cách đối lập nhau. Nhưng lại có những tiểu tiết hài hước.Thể loại truyện:Se, hài, xen lẫn H văn.…
này là cuốn đầu tiên tớ viết nên có gì sai mong các cậu giúp…