Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô là một cô gái nhí nhảnh, đáng yêu và rất mê trai lại hay làm nũng. Trái ngược với cô anh là một người lạnh lùng, tàn nhẫn và đặc biệt là ghét con gái. Cô và anh biết nhau với cái danh hiện là " Hàng xóm" với nhauh. Lúc đầu là do cô ghẹo chọc anh, nhưng lại nhận ra rằng mk đã yêu anh. Còn anh rát ghét cô ghét luôn cái tính ghẹo gọc người khác của côh, nhưng rồi lại cũng yêu cô sâu đậm. Và rồi, trải qua bao nhiêu khó khăn hai người đã ở lại bên nhau... Trong truyện này có những hình ảnh hài hước đan xen vào đó là những hình ảnh cảm động và tình cảm. Những hình ảnh này được xoay quanh câu chuyện" Em chỉ được là của anh"…
Cậu nói: “Em thích một chàng trai đáng yêu dễ thương và hay cười!”Anh đáp: “Anh không đáng yêu cũng chẳng dễ thương! Mà ngược lại còn rất trầm tính! Nhưng vì em! Nụ cười của anh sẽ luôn thường trực!”Cậu lại nói: “Em thích một chàng trai vui tính, quan tâm tới em!”Anh lắc đầu, lạnh băng: “Anh không vui tính cũng không biết pha trò. Người khác thường rét run khi ở cạnh anh. Nhưng anh sẽ luôn ở bên, bảo vệ và che chở cho em! Dù có chuyện gì xảy ra! Em luôn có thể yên tâm ở yên trong vòng tay anh mà trốn tránh! Để một mình người yêu em gánh chịu là đủ!”Cậu nũng nịu: “Em thích một chàng trai biết nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa!”Anh mỉm cười, ôn nhu đáp: “Anh không thể nấu ăn cũng chẳng thể hạ mình mà lau dọn! Nhưng anh đủ sức để nấu cho em một bát mỳ khi em đói, có thể nấu cháo cho em khi em ốm, cũng có thể mua cả một siêu thị cho em thoải mái lựa chọn. Và cũng sẽ thuê người làm cho ngôi nhà luôn sạch bong!”Cậu cắn môi, dường như sắp bị khuất phục: “Em ghét những con người đào hoa!”Anh ôm cậu vào lòng, khẳng định: “Anh có thể đào hoa nhưng trong trái tim này chỉ có mình em mà thôi!”Cậu chau mày suy nghĩ thêm lý do thì anh đưa mặt cậu gần kề mặt mình rồi đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ. Sau đó mới dùng ánh mắt yêu thương của mình mà thuyết phục cậu, anh nhẹ giọng: “Anh không hề đạt những tiêu chuẩn mà em đề ra mà cũng chẳng hoàn hảo như người ta nói. Nhưng trái tim, tâm can này lại trọn vẹn tới hoàn hảo tình cảm dành cho em … Anh sẽ làm mọi thứ để để em cảm thấy mình là con người may mắn nhất thế gian này! Em có đồng ý lấy anh không?”…
Nếu từ lúc sinh ra ông trời đã không cho tôi được cùng thế giới với họ. Vậy tại sao giờ đây lại đưa tôi đến với thế giới đó,nơi những con người mai mắn vừa sinh ra hầu như đã có tất cả những thứ tốt đẹp trong tay. Cũng như bóng tối và ánh sáng anh và tôi đều là hai người không cùng một thế giới nếu nơi đó có anh thì chính là không có tôi , như một đoạn đường xong xong vĩnh viễn không bao giờ được giao nhau.......tạm biệt...... hạnh phúc cuối cùng của cuộc đời tôi....."quá khứ em đã từng yêu anh , hiện tại em đang yêu anh và tương lai em cũng sẽ yêu anh".....bảo trọng…
. Em à. Em lại khóc nữa rồi...Em luôn tự hứa với bản thân mình rằng, em nhất định phải mạnh mẽ, không được yếu đuối như ngày trước nữa. Nhưng tại sao bây giờ, em tự phản bội bản thân em thế này.... Hôm nay anh ta đi rồi. Anh ta bỏ em như chưa từng quen biết em, chưa từng nói thương em, cũng như chưa từng có mặt em trên đoạn đường tuổi trẻ của hắn. Em khóc than, em níu kéo. Chẳng được gì ngoài những câu dứt khoác của anh ta.... Em à. Đàn ông là vậy đó. Họ chỉ yêu em vì thấy được em xinh đẹp, em giỏi giang, em thành công. Họ nuông chiều, yêu thương em. Thời gian sau, có được cái anh ta muốn rồi, em vấp ngã rồi. Anh ta vứt bỏ em. Nỗi đau đó em chẳng thể khóc lóc hay kể lể cùng ai. Chỉ mình em chịu đựng.... Em đừng tự trách bản thân mình. Suy cho cùng, phụ nữ vẫn là giống loài yếu đuối, dễ tin người, anh ta chỉ việc nói vài lời hoa mĩ, còn em thì cứ tin và chấp nhận. Rồi cuối cùng em được gì... Em cũng đừng hỏi bất kì ai rằng em đã làm sai điều gì, em có tệ hay không. Em à. Họ không phải là em, họ không ở trong câu chuyện của em, họ không thể đưa ra lời giải thích đúng đắn hay giúp em nguôi ngoai đau đớn... Em hãy tự hỏi bản thân mình, em đã đủ mạnh mẽ chưa, em đã yêu đúng người chưa, em đã yêu đúng chất của yêu chưa.... Tạo hóa sinh ra phụ nữ, mềm yếu là để nũng. Và mạnh mẽ được giấu sâu và bộc lộ khi vấp ngã. Em hãy biết cách mà mở cái mạnh mẽ trời phú ấy ra đi... Đừng bi lụy vậy nữa... . Cô gái của tôi. Em đừng vì ai mà phản bội bản thân mình. Mặc đời nói em ích kỉ, nhưng em hãy thương lấy em rồi mới …
Tại một căn hộ nọ, có hai người con trai sống hạnh phúc bên nhau. Cùng nhau trải qua nhiều thăng trầm của cuộc sống..Kim Mingyu - Jeon Wonwoo...Hai con người tưởng chừng khác nhau hoàn toàn nhưng lại yêu nhau đến sâu đậm...…
Khi còn sống, tôi làm nũng với Nguyễn Chính Ý: "Chồng ơi, anh yêu em nhường nào?"Anh ấy vừa giải toán cao cấp vừa trả lời: "Nếu em đi trước, anh sẽ không cưới thêm người nào nữa."Tôi không tin, miệng đàn ông chỉ biết nói lời lừa gạt.Vài năm sau, anh cầu hôn tôi, "Tô Uyển Uyển, đời này ngoại trừ em ra, anh sẽ không cưới ai khác."Tôi không tin, đàn ông ấy à, si tình được vài năm là lại rước thêm chị em cho người vợ quá cố. Hôm trước mới thề non hẹn biển, rồi có khi hôm sau lại đi tìm vợ trẻ đẹp về nhà! Cuộc đời dài như thế, ai đoán được tương lai thế nào? Sau khi tôi chết, người đàn ông này cũng chỉ mới ba mươi tuổi. Linh hồn tôi vẫn cố chấp muốn ở cạnh anh ấy, để biết anh sẽ cưới người phụ nữ thế nào.Có đẹp bằng tôi không? Có yêu anh ấy như tôi không? Và anh ấy có yêu cô ấy không?Chỉ tội cho tôi - trôi dạt trần thế hơn mười năm, chần chừ mãi không chịu nhập mồ - cũng chỉ vì muốn nhìn thấy vợ mới của anh ấy.Kết quả là, tên đáng ghét này lại không chịu cho tôi cơ hội đó. Sau khi tôi chết, anh ấy thật sự không tái hôn.…
Nhân vật: Jeọnungkook x Kim TaeHyungCậu mồ côi cha mẹ từ nhỏ được nhà anh nhận nuôi.Cuộc sống vốn êm đềm cho đến khi ba mẹ anh mất ,đã biến anh trở thành một con người máu lạnh ,nhưng người duy nhất cảm hóa được anh là cậu .Cuộc sống của hai người rồi sẽ ra sao…
Tác giả : Lạc Lạc- Tóm tắt truyện - Tình cờ phát hiện người yêu của mình phản bội, cô nung nấu muốn trả thù anh bằng cách " ông ăn chả bà ăn nem " thế là cô ra ngoài và tình một đêm với người khác. " Vũ Hạo Văn anh đợi đấy anh có người tình ở ngoài thì tôi cũng có thể vậy. " " Đàn ông các người đều như nhau thôi. " " Là đêm đó em dâng hiến cho tôi chứ tôi không ép em. "" Dương Thế Minh anh là đồ biến thái. " " Tôi chỉ biến thái với em. " Cô - một vị bác sĩ đã đánh mất mình trong một đêm say rượu, người đàn ông đó lại vô tình trở thành định mệnh của đời cô, khiến cuộc sống của cô bước sang trang mới. Anh vô cùng sủng cô đến tận trời, một vị giám đốc lạnh lùng nhưng giờ liền tan chảy trước người con gái ấy...…
Một hôm,Trình Điện Điện làm nũng với thủ trưởng Hàn yêu dấu,cô ôm cánh tay,cất giọng ngọt ngào :" Tại sao đến giờ này anh mới tìm được em,anh đi lạc đường phải không?". Thủ trưởng Hàn trầm ngâm,đặt cuốn tạp chí quân sự xuống,anh thở dài :" Trốn em biết bao lâu nay,cuối cùng vẫn bị em tìm được" Một người sắp thành gái ế,một người là trai ế cực phẩm,nếu bây giờ mới nói chuyện yêu đương,liệu có phải là quá muộn không?…
#oảiNày Hạ Du mày được thi chung phòng vs người trong mộng mày sao ? Còn ngồi bên nhau kia mà !....Nhưng tao học tệ sao có thể bày cho cậu ấyyyyyyyy........ Cậu ấy có nguời yêu rồi saooooooooooooo…
Nội dung :Thành Bách vốn là người trầm tính, lạnh lùng nhưng từ khi gặp người người phụ nữ bất hạnh tên Uyển Ngọc, anh đã dành sự dịu dàng, ấm áp nung nấu trái tim úa tàn của cô. Nhưng đổi lại là hàng loạt biến cố với tâm lí của Uyển Ngọc, càng khiến cô không thể bước tiếp từ những đổ vỡ từ gia đình, quá khứ, rồi đưa quyết định khiến cả hai cùng đau khổ . Liệu Thành Bách có thể có kết tốt đẹp với Uyển Ngọc không thì cùng theo dõi truyện nhé…
Nv chính: Khải là 1 tổng giám đốc đứng đầu tg, rất nhiều người theo đuổi , lúc 12 tuổi nhặt đc1 đứa béTính cách: lạnh lùng,nhưng cưng e thì ...,gêt ai động đến em mkNv chính:Thiên là đc Khải nhặt nuôi về, luôn đc *cưng* lúc đó Thiên 10 tuổi, nhìn cực cuteTính cách: dễ thương , baby, luôn nũng ah hai, rất ghét ai động đến ah 😡…
Phác Xán Liệt x Biện Bạch Hiền"Sự ngông cuồng ở tuổi mười bảy của em. Tuy mộc mạc nhưng không nhàm chán, tuy ấu trĩ nhưng không vô ích.Tất cả những gì em làm tất cả những gì em có thật sự phải khiến người ta cảm thấy rung động. Mọi người đều đổ rạp dưới chân em.. Sao lại ngu ngốc chạy theo người luôn làm em tổn thương như anh thế này?Em nói người khác không xứng đáng, em nói em chỉ muốn nghe theo con tim của mình. Biện Bạch Hiền đáng được yêu thương, nụ cười của em có thể khiến cho hoa nở.. Nước mắt của em có thể khiến cho mưa rơi. Cớ sao Phác Xán Liệt anh đây lại cảm thấy đau lòng khôn xiết? Anh nói anh không thích em, em cứ khẳng định đó là lời nói dối. Anh cũng mong rằng đó là lời nói dối, lời nói dối xinh đẹp nhất của anh, anh thật sự muốn chạm vào em, chạm vào đôi môi của em, được ôm em vào lòng, che chở bao bọc cho em. Anh đều muốn làm mọi điều với em... Bạch Hiền, em không nhớ anh sao? Mau gọi tên anh, mau làm nũng với anh, mau dỗi hờn anh. Biện Bạch Hiền, anh sắp chịu hết nổi. Anh thật sự rất yêu em "Bức thư tay lần thứ 271 của Phác Xán Liệt gửi cho Biện Bạch Hiền Vẫn chưa nhận được hồi âm..…
Tác giả: Điền PhảnThể loại: Ngôn tình, Hiện đạiGiới thiệu : Triệu Thủy Quang mười tám tuổi gặp Đàm Thư Mặc hai mươi tám tuổi.Anh nói: "Tôi hơn em chín tuổi thì sao, điều này thì có gì không tốt chứ? Hết thảy niềm vui tôi chia sẻ cùng em, tấy thảy khổ đau tôi nếm trải trước em."Thế là, người đàn ông cực phẩm này từng bước tiến công, từ cấp Ba cho đến đại học.Cô nói: "Gặp được Đàm Thư Mặc anh là cái phúc lớn nhất trong cuộc đời Triệu Thủy Quang cô, sau này, sẽ không có nữa."Cô nữ sinh ngây thơ cất bước trên con đường đến với trưởng thành, nở ra một đóa hoa say đắm lòng người.Chính bởi vì Triệu Thủy Quang của năm mười tám tuổi gặp được Đàm Thư Mặc của năm hai mươi tám tuổi, không sớm một bước, không muộn một bước, gặp đúng người, đúng thời gian, ai có thể nói đây không phải là niềm hạnh phúc lớn lao?Bạn của năm mười tám tuổi đang làm những gì, có ủ ê về mối tình đầu ngây ngô, có chần chừ về con đường phía trước? Giả như có một đôi tay kiên định, mang đến cho bạn sức mạnh, có một người như thế, mang đến cho bạn ấm áp, chở che cho bạn mà chẳng giữ lại một chút gì cho riêng mình, tương lai phải chăng sẽ khác biệt?Con người bất luận ở độ tuổi nào, tâm thái nào, đều ôm ấp trong mình ước mơ về một tình yêu tươi đẹp, khát khao về một cuộc sống hạnh phúc, không liên quan đến độ tuổi, đây chỉ là một câu chuyện đáng để bạn mỉm cười.…
Sau thời gian kết hôn cô hỏi anh rằng: "Nói đi, tại sao anh lại yêu em ?" - Đôi đồng tử đen láy của cô lấp lánh nhìn anh đầy chờ mong. "Hửm....não em úng nước à." - Bàn tay đang rửa chén của anh bỗng khựng lại, cũng tì tay lên gạch men lát ở trên bệ bếp khẽ cười nhìn cô. "Úng..úng...cái con khỉ í, anh trả lời đi xem nào." - Hai tay cô nắm lấy tay anh đong đưa, nũng nịu nói. "Không biết, chỉ là anh thấy cái gì em cũng tốt." - Anh vòng tay ôm lấy vòng eo thon gầy, tì cằm lên đỉnh đầu cô. "Mỗi thế thôi à." - Nhận được kết quả không mong muốn, cô bất đắc dĩ nhìn thẳng vào mắt anh. "Còn nữa khi em cười nhìn như toả ra ánh trăng sáng vậy" - Anh mỉm cười cưng chiều, hôn nhẹ lên chóp mũi cô ............. Ngày hôm ấy, dưới ánh trăng anh đã nói những lời ngọt ngào như vậy, nó như suối nước mật chảy róc rách vào trái tim thương tật của cô, lấp đầy những lời đường mật vào tâm hồn yếu đuối, mong manh, sứt sẹo. Nhưng đời không như phim. Cũng dưới ánh trăng đó, trời mưa tầm mưa tã anh không phải nói lời đường mật với cô mà là nhẫn tâm kề dao vào cổ cô, nói những lời đay nghiến cô. Khi đó cô như chết lặng, người từng hứa non hẹn biển với cô, hiện giờ lại biến thành người như vậy sao.... Cô thất vọng, đau lòng, suy sụp tự hỏi rằng tại cớ làm sao một con người lương thiện, luôn quan tâm người khác, cưng chiều cô hết mực như vậy lại làm thế với cô. Tất cả bắt nguồn từ đâu, có phải do chữ "hận" mà thành ?. Mời các bạn tiểu tiên xinh đẹp đọc chi tiết nhé>-<…
Thể loại: Ngọt x 100, chỉ toàn công cưng chiều thụ, không ngượcThê nô ôn nhu sủng thụ lên trời công x em bé đáng yêu hay làm nũng mỏng manh thụVăn án:Thế giới cho phép tự do yêu đương, em bé Bạch An dù mới 15 tuổi nhưng kiếm được một anh chồng đẹp trai giàu có để ngày ngày chiều chuộng bé…
-Tại sao chàng lại lừa dối ta? -Xin lỗi...-Ha...ha .... 1 câu xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Y cười, một nụ cười làm chúng sinh điên đảo, khiến cho bao người say đắm nhưng lại khiến chàng tim đau thắt lại. Nàng đau, đau là tại vì hắn, nàng khóc, khóc cũng tại vì hắn. Hắn muốn tiến đến gần nàng, muốn ôm nàng, nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào. Nhưng hiện tại hắn không thể.....Đứng trước đài Sinh Tử, nàng cầm cây trâm hắn tặng bẻ gãy làm đôi. Trâm gãy, tình cạn. Hai nửa trâm rơi xuống đài Sinh Tử sâu hun hút. Cả yêu cả hận cứ thế mà theo cây trâm biến mất khỏi tầm mắt nàng. -Tạm biệt Hàn Mặc Quân, ta hận chàng rất nhiều nhưng yêu còn nhiều hơn.Nàng nhảy xuống Sinh Tử đài nơi trừng phạt của những vị thần phạm tội. Nàng sẽ không còn lại 1 chút linh hồn, không thể nào đầu thai càng không thể nào trở lại làm thần. Chỉ có như thế mới khiến nàng quên đi chàng. -Không ...không được, Huân Nhi...Hàn Mặc Quân không nghĩ ngợi gì liền nhảy theo nàng. Có ai có thể trả nàng lại cho hắn không, có ai......1 cô bé mái tóc ngang vai chạy theo sau lưng anh, dùng 1 giọng nũng nịu gọi anh:-Mặc Quân, Mặc Quân, em muốn ăn kem. Mua cho em đi, em bị mẹ cắt tiền tiêu vặt rồi. Đi mà.Anh nhìn người con gái chỉ cao chưa đến vai anh, nhìn người con gái mà anh yêu thương đầy cưng chiều nhưng cũng không quên lạnh giọng mắng:-Em bị bệnh đau dạ dày, không được ăn thứ ấy.-Hứ, em cũng cóc thèm.Anh nhìn theo cô, nhìn bộ dạng hờn dỗi đáng yêu ấy. Anh tự nhủ, nếu kiếp trước em chỉ nhận lại đau thương, thì kiếp này, anh nguyện làm tất cả c…
Em đã không còn là cô bé cứng đầu, bướng bỉnh ngày ngày chạy theo để nũng nịu. Ngày ngày để anh chăm sóc chiều chuộng. Em lớn lên nhờ người quản gia như anh. Bây giờ em không cần biết anh coi em là gì. Em chỉ biết rằng em yêu anh!!#Design by Dandelion Design shop…
Tác giả: L.N.P.T (Lam Nguyệt Phụng Thảo)-Fuck!Ta đang ở chỗ khỉ nào thế!?Sao toàn đá thế này?![...Ký chủ,mong cô chú ý lời nói.Chửi bậy là không tốt!Không có văn hóa!]-Lúc nào rồi mà còn lo có văn hóa với không!Trước mỗi lần dịch chuyển ngươi có thể nhắc để ta chuẩn bị cái không!Đau chết bà đây rồi!Ngươi như vậy cũng là không có văn hóa đấy![...Xin lỗi,lần sau sẽ nhắc cô trước.]-Hừ...Hừ...***-...Ngươi rốt cuộc cho ta cái thể loại thân phận gì vậy chứ???Này làm sao ta nuôi nổi mấy tiểu đáng yêu của ta a?![Ký chủ,cái này cô phải tự nghĩ cách rồi.Đây là thẻ thân phận tự cô bốc mà.Ai bảo tay cô đen thế làm gì.]-...Giờ ngươi bảo một người vừa phá sản không xu dính túi như ta phải làm sao?[Ký chủ không phải rất giỏi kiếm tiền sao!Cố lên!Ta tin tưởng cô!]-...Bánh Bao...Ta cảm thấy ngươi đang cười trên nỗi đau của ta...???Sao cô nghe ra hay vậy?Tiếng của nó nào có tí tình cảm nào đâu?Nó đã tắt biểu cảm giọng nói rồi mà!!!***-Tỷ tỷ~Muội muốn tỷ dạy muội học y nha~Sau này muội mới có thể chữa thương cho tỷ nữa~-Được được!Muội muốn gì cũng được hết á!Aaaaaa...Moe quá đi!!!***-Chị hai~Em được điểm mười nè~Mau khen em mau khen em!-Được nha!Em trai chị giỏi quá đi à!Aaaaaa...Cute quá đi!!!***-Ma~ma~Sau này lớn lên con muốn cưới em gái được không ạ~?-Ma~ma~Con cũng muốn gả cho anh trai~Như vậy con liền không phải xa mama rồi~-Đồng ý!Dù thế nào mama cũng chiều hai đứa!Aaaaa...Muốn nựng,muốn nựng~Dù sao cũng không cùng huyết thống,liền đồng ý cho tui nhỏ đi a~***-Vợ à~Em yêu anh hay yêu con hơn~?-Mẹ~?-...…
Nhật ký của nữ phụ ác độcTác giả: Ngũ Đồng TiềnEditors: Team Nữ Nhi HồngConvert: U Tịch CốcMột lần tai nạn xe cộ làm Tô Lăng chết, bị thần thế giới nhìn trúng, bước vào cuốn tiểu thuyết này rồi lại sang cuốn tiểu thuyết khác. Nhiệm vụ là phải hoàn thành các loại chấp niệm của nữ phụ, thuận tiện tiêu trừ oán niệm mà họ lưu lại, kéo dài sinh mệnh, tiếp tục sống sót. Trích lời Nam chủ:"Muốn ta yêu ngươi sao, nằm mơ!"Ngoáy ngoáy lỗ tai, không phải ngươi là cái tên nam chủ tổng tài bá đạo ấy sao? Chị đây còn chưa ghét bỏ tính cách cậu có điểm thiếu hụt đâu, ai thèm chứ?"Đời này vĩnh viễn cũng không muốn gặp ngươi!"Thổi thổi ngón tay, hoàng đế đứng trên vạn người à, đánh mất giang sơn vì mỹ nhân, thế thì hãy mang theo mỹ nhân của ngươi cút đến nơi mà không ai quản đi, mắt không thấy lòng không phiền."Tô Lăng, van cầu em, người mà ta yêu nhất kỳ thật là em!"Vuốt vuốt hai má, chị đây là bà cô già đã có chồng, còn không mau mang theo người tình, lưu lại tài sản rồi cuốn xéo đi! Cuối cùng, Tô Lăng quay đầu nhìn người đàn ông dịu dàng xuất trần phiêu dật: "Trai đẹp, chúng ta quen nhau à?"Mẹ ơi, sai mà thế giới nào cũng có hắn thế, như âm hồn không tiêu tan ấy.Trai đẹp cười nhẹ không nói."Mẹ ơi, đừng giả vờ ngầu với chị đây nữa, chị đây vừa mới trở về từ tiểu thuyết kiếm hiệp, cẩn thận đánh anh thành thằng ngốc đấy!"Trai đẹp ung dung từ tốn,"Tiểu thư, chúng ta hẹn hò nhé?"…