Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Cậu cả, cậu xem gì vậy?""Cậu xem điều cậu thương nhất cuộc đời""Đó là ảnh cưới của chúng ta mà cậu?""Điều cậu thương nhất cuộc đời đó em" ___________"Mình ru em ngủ đi" "Lần nữa chúc tình yêu nhỏ của anh ngủ ngon nhé, sáng mai dậy dính lấy anh tiếp nghen." Không cho phép chuyển ver khi không có sự đồng ý của tác giả.Cảm ơn chân thành với những người bạn đã ủng hộ tớ.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
dựa theo 4 days writing challenge on fbday 1: xuân thì của em, xuân thì của anh, bừng nở bằng cả sức sống tuổi trẻ, ta bên nhau ở độ đẹp nhất mà chẳng hay biết gìday 2: hạ đổ nắng chói chang, làm nụ cười ta dành cho nhau ấm nóng và ánh mắt chạm cũng khiến tim em nóng bừng (hoặc là chỉ gương mặt em nóng và đỏ lên thôi)day 3: hương hoa đổ xuống thành phố, gió lộng vào lòng, mưa phùn vương lại đôi chỗ và thu đặt chân xuống phố đô thị, một ngày thật thích hợp để bắt đầu cho hà thành một mối tìnhday 4: nghiền ngẫm mãi những tấm ảnh, một bài nhạc và đôi giày đã cũ sờn. "này, trời lạnh rồi, xuống phố đi dạo chút không?"warning: ooc, lowercase, việt nam những năm 2010 au, hố cũ chưa lấp hố mới đã đào 😟…
Tôi cao, mấy đứa nó thấp hơn tôi gần một cái đầu.Tim mảnh mai nhất bọn, giờ cũng sắp theo chân chị em nuôi mỡ rồi.Mei lùn nhất béo nhất cũng nói nhiều nhất.Móm vô tư nhất, hát hay nhất lại tự nhiên nhất.Chị em của tôi, cũng gần hết thanh xuân rồi.Nửa thập kỉ.Rồi sau đó sẽ là nửa đời.…
Thanh xuân của bạn có một người giống vậy không? Người mà dù có từ chối bạn nhiều lần như thế nào nhưng bạn vẫn mặt dày theo đuổi đến cùng. Người mà dù cho bạn có cố gọi to tên như thế nào cũng không quay lại nhìn lấy bạn một lần. Người đó, vâng và cũng chính là người, dù cho trải qua một khoảng thời gian rất lâu rất lâu, bạn vẫn không thể nào quên được. Là người mà bạn yêu bằng tất cả trái tim, dù cho có đau khổ như thế nào bạn vẫn can tâm tình nguyện. Bạn làm tất cả những điều đó chỉ vì mong được ở cạnh người ấy lâu hơn một chút thôi. Thế nhưng đến cuối cùng bạn và người ấy vẫn phải chia xa mãi mãi.Thanh xuân của tôi có một người như vậy đấy, anh không phải là mối tình đầu của tôi nhưng anh là người mà có lẽ tôi yêu nhất suốt cuộc đời này.…
-"Em là cả thanh xuân của anh đấy! Đừng đi nữa!-"Anh tưởng tôi sẽ tin anh sao? Tôi sẽ không bao giờ tin tưởng vào những lời anh nói nữa đâu, Jungkook à!"…
đợi đến lúc hòa bình về theo mùa xuân nơi xứ sở em,đợi đến lúc không còn đạn lạc, bom rơi và máu chảyđợi đến lúc em có thể cười nụ cười nhẹ nhõmđợi đến lúc ấy, anh sẽ ôm em thật chặt.…
Một anh chàng đẹp trai nhà giàu sáng lạng bỗng trở thành hàng xóm của mình . Cứ tưởng là định mệnh nhưng trớ trêu thay anh lại nắm được điểm yếu của cô . Phải làm gì để anh ấy ngừng trêu chọc ? Hay đó là cử chỉ của yêu ? Đọc đi rồi biết ^^…
Ai trong mỗi chúng ta đều có một câu truyện của riêng mình Thanh xuân trôi đi rất nhanh đừng để quay đầu lại sẽ hối hận vì đã bỏ lỡ Truyện viết lối song song, đọc hơi khó hiểu, thời gian cũng hơi tùy hứng, hy vọng ủng hộ…
Thu sang đông, rồi đông sang xuân, xuân cũng nhường chỗ cho hạ, cánh hạ đến mang theo những niềm nỗi niềm thầm kín, những lời chưa được bộc lộ, những khoảnh khắc ngọt ngào e thẹn, là mùa của loài hoa phượng vĩ luôn song hành cùng mùa hạ chưa bao giờ quên, mùa đỏ rực rỡ cháy bỏng, nồng nhiệt phải chăng đó là những xúc cảm của tình yêu nồng nhiệt của em dành cho anh chúng lặng lẽ đom hoa vào mùa hè, cũng lặng lẽ tàn vào ngày cuối hạ. Cũng như em và anh. Chớp nhoáng đã bảy năm xa cách. Bảy cái hè của riêng mình em trôi qua vắng bóng anh một người từng được em ví như loài hoa phượng.…
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở" có lẽ đúng em nhỉ? Yêu em anh đã yêu rồi, bảo vệ em anh cũng đã bảo vệ rồi. Bên cạnh em và làm những điều tốt nhất cho em, anh sẽ mãi không hối hận. Anh chỉ hối hận, vì đã không nói cho em sớm hơn._Mạc Khả Huy_"Cuộc đời của em vốn yên ả, yên ả đến buồn chán. Nhưng kể từ khi anh đến, cuộc sống này bỗng màu sắc và ý nghĩa hơn. Nhưng có lẽ là em đã sai, sai khi đắm chìm vào mối tình này một cách mù quáng. Vẫn là tự em đa tình mà thôi.."_Diệp Mẫn Linh_"Thiên duyên tiền định, gặp em là định mệnh mà anh không thể ngờ nhất!"_Cáp Trọng Minh_"Những mối tình thời áo trắng luôn phảng phất mùi hương của sự ngọt ngào, thanh khiết và cả mùi vị của những nỗi đau"_Nhược Tiểu Băng_Mối quan hệ của họ sẽ ra sao? Tình cảm của họ như thế nào? Họ sẽ chọn theo con tim hay lý trí? Đón xem cùng nhau tìm hiểu nhé!Chúc mọi người có những giây phút thư giản cùng bộ truyện THẦY LÀ CỦA EM!…
Cô tên An Tịch, cô hiện là một tiểu thuyết gia nổi tiếng, trong một ngày mưa tầm tã cô lại nhớ đến anh nhớ đến chuyện tình yêu hồi đại học một tình yêu đơn phương luôn chỉ xuất phát từ một phía. Cô yêu anh nhưng anh lại coi cô như em gái, cô biết anh yêu cô ấy nên cô đành chịu làm em gái luôn luôn bên cạnh an ủi khi anh buồn, giúp đỡ khi anh gặp khó khăn, cô biết cô rất ngốc nhưng như thế này còn hơn bị từ chối.Nhưng anh lại không giám thổ lộ với cô ấy rồi để cô ấy tay trong tay đi cùng người khác, nhìn anh đau lòng cô như vạn kiếm xuyên tâm. Rồi Anh đi, chỉ để lại cho cô chậu sen đá " An Tịch, khi chậu sen đá này nảy mầm trưởng thành anh sẽ từ bỏ"Anh biết cô thích anh nhưng anh lại nhẫn tâm coi cô là em gái, khi chậu sen đá này trưởng thành liệu anh có từ bỏ cô ấy?, liệu anh sẽ yêu em?Rồi mùa xuân đến rồi đi, chậu sen đá đã trưởng thành nhưng anh lại không quay trở lại dù đã nhận được thiệp cưới của cô ấy, anh lại một mình trầm xuống dòng sông lạnh lẽo cô quạnh, " dưới dòng sông ấy, anh có lạnh không ".Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, xuân đến rồi đi, đã hai năm trôi qua nhà bỏ không hoa úa tàn, chậu sen đá vẫn còn đó nhưng chậu sen đá này sẽ không còn nảy mầm nữa rồi, không còn lí do để nảy mầm nữa rồi?" anh à, sao anh đi lâu như vậy a, em sắp chán sự chờ đợi lắm rồi"." anh à, hoa đó của anh héo tàn rồi, là em đã không chăm sóc kĩ càng để nó héo úa không thể nảy mầm, nên anh không đến tìm em nữa phải không ".Chờ đợi không đáng sợ, cái đáng sợ nhất là chờ cho đến khi nào?…
Tên truyện: Tháng Năm Hạnh PhúcTác giả: ThanhThanhThể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trườngDesign: teamrainNgày đăng: 22-3-2018"Nếu biết trăm năm là hữu hạn, anh đã không bỏ lỡ nhiều ngày bên em như thế"An Hạ từng nghĩ mình chỉ là một người qua đường, diễn một vai phụ mờ nhạt trong cuộc đời. Nhưng lại không ngờ mình là vai chính trong lòng một người khác.Khi nhìn vào mắt anh, cô chỉ thấy duy nhất một người chính là cô. Trở thành tâm điểm của một ai đó, cô không quen, cũng không biết phải phản ứng ra sao.Nhưng anh đã nói:" Anh như bây giờ chính là vì em"Anh nói:" Cảm ơn em, vì đã yêu anh"Anh cũng nói:" Anh không dám hứa hẹn cho tương lai sau này, vì chính anh cũng chẳng thể hình dung nó ra sao. Nhưng anh chỉ dám khẳng định một điều, chỉ cần em còn yêu anh, anh sẽ không bao giờ bỏ cuộc""Nếu có ba điều ước, anh sẽ ước em nói ba từ "Em đồng ý", vì đó là lúc anh sẽ cầu hôn em" Trong cuộc sống của em, anh là điều kì diệu nhất, dịu dàng nhất, anh là viên đá quý, là ánh nắng mặt trời vào buổi sớm mai. Chính anh đã vẽ nên màu sắc của cuộc đời em, tạo nên những ấm áp trong em. "Cảm ơn anh".…
câu chuyện xoay quanh một cô gái coi hot boy là mạng sống dùng cả thanh xuân của mk để nhìn ngắm các chàng hot boy quyến rũ mê xương quai xanh của boy nhìn thấy là muốn nhảy vào vuốt ve hoặc gặm như z thôi nhưng cô là một hot girl nhan sắc như bông hoa hồng kiêu hãnh và đầy quyến rũ tóc trắng hồng dài ngang lưng và đôi mắt màu xanh dương to tròn long lanh cô là một fan cuồng của phim tình cảm vs những chàng nam thần gia đình khá giả bố mẹ cô đi công tác xa suốt cô ở một mk trong 1 căn hộ ở khu trung cư hạng thấp - 17t cao 1m60và một chàng hot boy+nam thần công tử của họ Tống lăng nhăng coi girl là thú vui tán gái thành thần và chỉ quan hệ vs đứa con gái nào hắn thật sự thấy hứng thú tính nhây ns nhiều và luôn tự hào về bản thân 17t nhưng đang quản lý một tập đoàn công ty sản xuất game 1 tập tập đoàn k mấy là lớn trong công trình bất động sản của cha cậu khi lên 20t cậu sẽ chính thức kế thừa công ty bất động sản lớn nhất trong nc và thế giới ngầm nên girl nào cx muốn chiếm lấy cậu cao 1m80…
" May mắn nhất trong cuộc đời của em là sự xuất hiện của cậu ấy "" Quãng đời còn lại của cậu ấy có sự xuất hiện của Mạt Mạt "" Mạt Mạt, yêu em không bao giờ hối hận ".…
Có anh làm tuổi thanh xuân của em thêm mằu sắc. Em mắc kẹt giữa thứ được gọi là "bạn thân" chỉ có thể thể đứng yên không thể lùi cũng không thể tiến vì lùi thì sợ không thể thấy anh, tiến thì sợ mất tất cả. Em chỉ có thể đứng cố định nhưng nó làm em rất đau đớn, không thể lại gần cũng không thể lìa xa. Đau đớn hơn nữa là em không có tư cánh để ghen…
Cả thanh xuân của cô là anh hy sinh cho anh nhưng đổi lại là gì anh chỉ xem cô là em gái Hôm ấy từ ''em gái'' thốt ra từ miệng của anh mà làm trái tim cô tan nát tiếng khóc nghẹn ứ ở cổ họng Tiết Hiểu Lam đúng như cái tên của cô một ngôi chùa nhỏ thanh tịnh . Một nét đẹp tinh khiết hiếm ai có được Đường Mặc Thần anh lạnh lùng đến vô cảm ánh mắt xám tro vô hồn . Anh biết cô thích anh nhưng vẫn dưng dưng như không . Anh cũng thích cô nhưng sai thời điểm ... Anh làm đau cô hết lần này đến lần khác .... Ấy vậy mà cô vẫn luôn đứng một góc đợi anh về . Mưa hòa với nước mắt cô rơi... Mưa trôi cả bầu trời nắng ... Trượt theo những nỗi buồn..#Rinn…
Trong tình yêu có hai điều quan rọng nhất Một là sự tin tưởng, hai là thành thậtTin tưởng để có thể yêu nhau dài lâu, thành thậ để không khiến cả 2 phải đau khổCó lẽ mọi sự cố gắng của chúng ta đều được kết quả xứng đáng nhưng thật ra chúng ta có thật sự hài lòng với nó. Mọi thăng trầm trong cuộc sống có phải từ sự vội vã của chúng ta hay không?Yêu anh là điều em không bao giờ hối hận…
Mỗi người bọn họ đều là đồ ngốc, chỉ riêng hắn là ngốc hơn bởi hắn có không giữ mất chẳng tìm được .Mỗi người bọn họ đều mất 3 năm thanh xuân .Anh mất 3 năm để hi sinh vì tình yêu với hắn , theo đuổi hắn , bỏ lỡ cậu suốt 3 năm trời .Cậu biết anh không yêu mình , biết anh yêu hắn và theo đuổi hắn nhưng cậu vẫn kiên trì theo đuổi anh suốt 3 năm trời anh theo đuổi hắn .Còn hắn....hắn vốn không để anh vào mắt , đối với hắn tình yêu của anh còn nhỏ bé không bằng một hát cát , hạt bụi . Hắn đã lấy mất 3 năm thanh xuân của anh cũng đã đánh mất đi 3 năm thanh xuân của chính mình .Sau hơn mốc thời gian 3 năm ấy , ba người họ gặp lại nhau .Thì ra...anh và cậu đã ở bên nhau , cậu vẫn luôn kiên trì theo đuổi anh .Hắn lúc này mới nhận ra là hắn yêu anh...- Anh ! Em yêu anh ! Anh buông tay cậu ra . Cậu đưa tay ra nhưng không kịp nắm lấy tay anh .Anh bước từng bước đến phía hắn . - Châu Kha Vũ....Cả 3 người đều rơi nước mắt .Hóa ra 3 năm trời đó của họ đều là xứng đáng !!!…