Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trần Đăng Dương x Trần Minh Hiếu. [Enigma x Alpha] | Săn đuổi anh, hạ gục và nuốt sống, như thể loài thú hoang đói khát và bạo tàn. Anh nghĩ mình có thể chạy trốn khỏi em sao? Em có thể nhận thấy mùi hương anh từ xa ngàn dặm, giống như loài thú hoang đánh hơi con mồi, là anh đấy...Warnings: EA, OOC, R17, có chửi thề, thế giới giả tưởng EAOB không liên quan đến ngoài đời nhưng sẽ lấy liên kết trong cuộc sống ATSH, mô tả bản chất như con thú hoang, góc nhìn một chiều xoay quay về cái nhìn đen tối của một kẻ khát khao. Tuyệt đối không đem fic của tôi đi đâu cả.…
CP: Hải Đăng Doo (Đỗ Hải Đăng) -top- x Captain Boy (Hoàng Đức Duy) -bot- NO SWITCH.Warning:-Another Universe (Au): lính gác x dẫn đường - Sentinel x Guide -Đây là drabble 1.6k chữ, chỉ có 1 chap. Viết trong tình trạng simp lỏ HĐDoo và quá thèm DooCap.-Alpha Sentinel Hải Đăng x Omega Guide Đức Duy.-Truyện có yếu tố violence, viễn tưởng.-OOC, ai không thẩm được mời click back. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.…
"Từ một con bé ngốc nghếch, em đã lớn lên từ khi nào rồi. Anh cứ tưởng, giữ em trong tầm mắt thì sẽ chả lạc em đi đâu được. Anh cứ nghĩ, em chẳng thể nào rời xa anh đâu. Anh cho rằng, em thuộc quyền sở của anh và của riêng anh mà thôi. Anh xin lỗi..."*** Ở một đất nước gọi là Zenuerva, nơi tăm tối nhất của thủ đô hoa lệ Zenki có một cô gái chừng 13 tuổi ăn mặc bẩn thỉu đang đứng hướng mắt về con người đang thoi thóp cạnh mình kia. Giữa hai toà nhà bỏ hoang mục nát, mái tóc đỏ của cô bé như ngọn lửa giữa bóng tối địa ngục nhưng không hề rọi đến ánh sáng mà lại như nuốt cả màn đêm. Chiếc váy trắng, nói đúng hơn chỉ là miếng vải rách, ướt sũng nhưng hạt mưa lạnh đầu xuân chào đón nàng thiên thần đáng thương. Tiếng thở tắt lịm. Ánh mắt đen tinh anh trở nên đục ngầu, vô cảm, vô sắc. Rồi có một bàn tay vuốt ve mái đầu rối bời của cô bé rồi đến đôi mắt. Hắn cúi nhẹ đầu về phía cái xác rồi buông tha đôi mắt kia, quỳ trước cô bé, hôn lên tay cô. Cô mở mắt. Chúng sáng và lạnh. Chúng màu tím.…
Truyền thuyết kể rằng, vào thuở sơ khai, tại kỷ nguyên Sáng Thế, có ba mươi ba vị Thần hùng mạnh và đầy quyền năng đã cùng nhau sáng tạo nên thế giới này. Trong suốt bảy ngày và bảy đêm, bọn họ đã định hình ra bầu trời và mặt đất, thắp sáng cho mặt trời và mặt trăng, điểm xuyết vô số các vì sao trên màn đêm đen bất tận, đổ đầy nước vào sông hồ và cả đại dương bao la, nâng lên các dãy núi cao ngất và các cao nguyên hùng vĩ, phủ kín mặt đất bởi rừng xanh và gieo những mầm mống đầu tiên của sự sống vào khắp các nơi chốn.Nhưng đó còn chưa phải là tất cả.Trước khi rời đi, ba mươi ba vị thần còn để lại món quà cuối cùng cho thế giới này, một phần của thứ sức mạnh vô tận cùng quyền năng vô biên của bọn họ.Thần Tích. Đây là cái tên mà người ta đặt cho món quà vô thượng cuối cùng được các vị Thần ban tặng cho thế giới này. Không ai biết chính xác Thần Tích có hình dáng gì, đặc điểm ra làm sao hay đến tột cùng là ẩn chứa sức mạnh kinh khủng như thế nào. Người ta chỉ biết rằng, các vị Thần đã ngưng tụ ra chúng và rải chúng xuống những nơi khác nhau trên thế giới, chờ đợi người được chọn xuất hiện. Bất kỳ người nào đạt được Thần Tích, kẻ đó chẳng những sẽ kế thừa ý chí của Thần Linh mà còn nắm giữ trong tay chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa ngăn cách, có cơ hội chạm tới cấp độ của các vị Thần.Ba mươi ba vị Thần đối ứng với ba mươi ba Thần Tích và ba mươi ba người được chọn. Từ đây, câu chuyện bắt đầu...…