Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Phượng Cửu cô vì một phút sai lầm mà đã giao cuộc đời này cho một mỗ hệ thống. Xuyên qua ba nghìn thế giới mà cô cũng như vậy, không một chút vướng bận, không một chút tình cảm, vậy cô là gì ?Mỗ nam thứ nhất -Nàng đã từng yêu ta không. Mỗ nữ -Hihi chưa từng. Mỗ nam thứ hai -Nàng yêu ta hay yêu hắn Mỗ nữ -Ây thật nan giải. .................…
Tác giả: Tây Tử TựTình trạng: Hoàn thànhEdit: đang lết Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Tương lai , HE , OE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Báo thù , Mạt thế , Dị năng , Trọng sinh , Thăng cấp lưu , Chủ thụ , Hoán đổi linh hồn , Ngược tra Đường Khải Tri bị Lục Chí Dao kéo vào thân thể của hắn mà Lục Chi Dao bị người yêu hành hạ đến chết, thời điểm tỉnh lại Đường Khải Tri cho rằng mình nhặt được tiện nghi.Chính là lúc sau không thể không thừa nhận...... Hắn thật là quá ngây thơ rồi. Vì cái gì thế giới căn bản là vô cùng an toàn đến không thể hiểu được lại trở nên nguy hiểm đến như vậy... "Uy, uy, đại ca, ngươi có thể bỏ tay ngươi ra ở trên đùi ta không được sao?""Dựa vào cái gì?""...... Đây là chân của ta""Nga, này chân mới là ngươi.""............ Ngọa tào!!"Nhìn ra diện than ác thú vị công X không rõ thuộc tính thụ, thăng cấp lưu1. Công thụ đều không tam quan, bị đánh mất nghiêm trọng.2. Tác giả mạch não kỳ ba, các loại thần triển khai, thận nhập.Lần đầu mình edit nên sẽ có rất nhiều thiếu sót, mong mọi người nhẹ tay chỉ giáo giúp mình nha…
Đại đạo 50 thiên diễn 49 , luôn có 1 đương sinh cơ trong thế gian này.Thân là người xuyên việt giả bước tới hồng hoang đã trở thành 1 biến cố từ đó thay đổi tương lai cho toàn nhân tộc.Là thiên địa nhân vật chính nhưng lại yếu kém hơn những tộc khác, dựa vào đâu để nhân loại sinh tồn. Nếu đã xuyên qua, ta Hứa Phàm sẽ thay đổi nhân tộc bước vào bá chủ hồng hoang.( truyện mang tính chất hư cấu, nhân vật chính không có ngoài đời thực)…
Giới thiệu:Tô Kỳ chậm rãi đi tới, nhìn Tô Cẩn, khóe miệng hơi nhếch lên, nhưng chỉ một khắc sau, ánh mắt phát lạnh, hung hăng hướng bụng của nàng mà đá tới, "Con tiện nhân này, cho ngươi dám để tướng công đội nón xanh, còn dám đem đổ nghiệt chủng đó lên người tướng công, ngươi đi chết đi."Nghe được Tô Kỳ nói, Mạc Tuấn Trì trong mắt rất nhanh hiện lên một tia âm ngoan, kéo Tô Kỳ ra, theo đó một cước lại một cước lần lượt mà đá tới. . . Tô Cẩn muốn hét to muốn chạy trốn khỏi đây, cảm thấy hài tử trong bụng không còn nữa, giữa hai đùi máu nóng chảy đầy!"Ha hả, đại tỷ tỷ, cám ơn ngươi a! May nhờ ngươi đào tâm oạt phế dốc lòng giúp đỡ, nếu không Mạc lang cùng ta hôm nay làm sao có được cuộc sống hạnh phúc như thế này? Để cảm tạ ngươi, mấy cái nam nhân bị hoa liễu này, muội muội ta sẽ đưa cho ngươi làm lễ vật. . ." Tô Kỳ ngoắc tay, mấy nam nhân vẻ mặt hèn mọn, trực tiếp nhào tới trên người Tô Cẩn, từng mảnh từng mảnh y phục dính đầy máu rơi lả tả đầy đất, bọn chúng đã bất đầu thô bạo chà đạp thân thể nàng. . ."Ngươi có biết vì ngày hôm nay, ta đã đợi năm năm liền, bất quá tất cả đều rất có giá trị! Tỷ tỷ, trên đường xuống hoàng tuyền, ngươi cũng không tịch mịch đâu, nương ngươi năm năm trước đã bị nương ta hạ độc mà chết, vừa vặn, bây giờ ngươi có thể mang theo một đôi nhi tử nghiệt chủng của ngươi, cùng ngươi chung hưởng thiên luân rồi. . ."Tô Cẩn đến trước khi chết rốt cuộc minh bạch một đạo lý, đó chính là người hiền ắt bị người ác lấn, mã thiện ắt phải…
Xin chào, tôi là Bảo Bình, năm nay tròn 17 tuổi. Tôi là một cô gái tuổi teen hết sức bình thường, tôi chẳng thích học tẹo nào, còn bị lười biếng, đôi khi quá vô tư vàhơi hoang tưởng với những suy nghĩ vẩn vơ. Cái duy nhất tôi sở hữu mà khác người bình thường là sự đen đủi một cách kỳ diệu. Ví dụ, có một cục gạch trên đường, cả trăm người đi ngang qua nó thì không sao, tới tôi thì lại vấp té chổng vó. Còn lại thì tôi vẫn là cô gái tuổi teen bình thường.Tôi có một gia đình dễ thương bao gồm bố mẹ và em trai, nhưng bố mẹ tôi suốt ngày đi vắng nên hầu như chỉ có tôi với em trai ở nhà. Bố mẹ tôi có tâm hồn lại rất thanh niên, cập nhật trend nhanh chóng mặt, gu ăn mặc xịn xò và đặc biệt là tình yêu của hai người siêu khủng long. Khủng long tới nỗi, đôi khi hai chị em tôi phát mệt. Còn em trai thì kém tôi một tuổi, là một thằng nhóc đáng yêu, nhưng rất ít khi tỏ ra đáng yêu với tôiTrong lớp, tôi chơi thân với ba người.Một con nhóc lanh cha lanh chanh, thích đánh người, có niềm yêu thích đặc biệt với phim kinh dị.Một ông con trai già dặn như ông cụ non.Một thằng nhóc hot boy nhìn thì tưởng ngầu chất đống, nhưng thực ra lại không ngầu cho lắm.Còn tôi là đứa bình thường nhất với ước mơ trở thành tiểu thuyết gia.Tóm lại, đây là một câu chuyện hết sức bình thường của tôi, và sau đây xin được bắt đầu....…
"Because of" kể về cuộc sống của An Nhi-một cô gái 16 tuổi với siêu năng lực nhìn thấy trước tương lai. Cô đem lòng yêu một chàng trai con nhà tài phiệt, chẳng những thế cậu ta còn là "thiên tài ngầm". Nhưng liệu chuyện tình tuổi học trò của cô có mỹ man và suôn sẻ? Và liệu tên truyện "Because of" sẽ có ý nghĩa gì? Mời các bạn cùng đọc!_________________________________________Author: @_kngan.uwu & @epqwot…
Các bạn...Có bao giờ, các bạn nghe đến cụm từ "phân hóa cấp bậc trong trường học" hay chưa?Hẳn là chưa bao giờ nhỉ?Vậy mà nó lại xuất hiện trong đời thật. Đảo lộn mọi thứ. Khiến cho sự bất công, sự thống trị, sự bị động và sự khống chế diễn ra, ngay tại trong chính môi trường giáo dục - nơi mà đáng lẽ, tất cả các học sinh đều được hưởng đặc quyền, đều được đối xử bình đẳng và được học tập như nhauThành phố TF có một ngôi trường, hệ thống giáo dục mới mẻ, tiếp cận được tinh hoa của thời đại quốc tế, công nghệ hiện đại, cơ sở vật chất nằm ở mức tốt nhất so với các trường công lập lúc bấy giờVà tại đó, có 7 phân cấp lớp học: từ lớp 1 cho đến lớp 7, bạn cứ đếm theo số tăng dần, càng tăng dần, học sinh của lớp đó sẽ càng bị xem là những kẻ tầm thường, ngu dốt, háo đá, vô tích sự chỉ vì một lý do: lớp phân hóa thấpHằng năm, một kì thi đánh giá năng lực sẽ diễn ra, cho cả học sinh mới vào, và học sinh cũ, đó gọi là bài thi "thăng cấp", nếu đạt điểm tuyệt đối, sẽ được "thăng cấp" lên lớp cao hơn, nhưng duy nhất một nơi - có cao đến đâu, cũng chưa chắc vào được....Lớp Gifted. Với những học sinh mang trên mình "năng lực trời ban" - gánh trên vai trọng trách phát triển và xây dựng tương lai cho đất nướcBạn có muốn học ở đó không? Có muốn...vào lớp Gifted không?…
Văn án:Trần Húc Chi biết chính mình xuyên thành mỗ bổn tiểu thuyết đại vai ác.Hắn không có lựa chọn ở vai chính nhỏ yếu thời kỳ ôm đùi, ngược lại siêng năng ý đồ dẫm chết vai chính.Bất quá dẫm dẫm. . . Ân? Không đúng chỗ nào?Giản Thành trọng sinh.Hắn đời trước tọa ủng tam cung lục viện 72 phi, mỹ nữ tiểu đệ vô số, ở xử lý Đông Dương Ma Đế sau, trở thành đại lục mạnh nhất tu sĩ.. . . Chết vào các mỹ nữ độc sát.Trọng sinh mà đến, hắn thề muốn thanh tâm quả dục tu thân dưỡng tính, bất quá mới vừa vào tiên môn, bổn ứng trở thành ngoại môn đệ tử hắn như thế nào biến thành. . . Tạp dịch?Hắn ánh mắt dừng ở tương lai Đông Dương Ma Đế, hiện giờ vẫn là tiên môn Đại sư huynh Trần Húc Chi trên người.. . . Tựa hồ không đúng chỗ nào?…
tôi là một vật thí nghiệm, nhưng đã trốn thoát thành công. Tôi chạy trốn và lang thang những vùng đất xa vời cùng với tâm trạng và những cảm xúc rồi bời, tôi cố gắng đi, đi trên những nền đất lạnh lẽo và chịu những cái đói qua ngày dài.sau đó một cô gái đã cứu tôi, cô ấy tự nhận mình là Sơ của một tu viện gần đó, gương mặt hiền dịu và trong sáng của cô ấy đã làm một cho một cô bé như tôi phải ấn tượng, nét đẹp tựa như dịu hiền đó khiến tôi muốn chiếm cô ấy là của riêng, một người mẹ của riêng mình. Sơ Marie đã đưa tôi vào tu viện, cô ấy đã chăm sóc tôi qua từng tháng năm, tôi yêu cô ấy lắm, nhưng...sự cố đó đã ập đến, khi tu viện trưởng đã ra tay bóp nát cổ Sơ Marie, khiến cô ấy không còn thở nữa, và sau đó vứt cô ấy xuống trên nền đất lạnh đó, không thương tiếc. Tôi đã thấy tất cả, và tôi đã chứng kiến ánh mặt trời soi sáng cuộc đời tôi đã dập tắt. Con quái vật điên khùng đó đã khiến ánh dương của tôi không còn chiếu sáng được nữa.ôi trời, cảm xúc gì đây? Cảm xúc giận dữ không kiểm soát này là gì đây? Tôi đã lao lên như một kẻ điên và nắm lấy cổ của tu viện trưởng, và sau đó...bà ta không còn thở nữa. Tôi đã tàn sát hết những lũ trẻ và các Sơ trong tu viện, con dao bếp đã ướt những giọt máu đỏ tươi, chiếc áo đầm trắng nhuộm một màu đỏ hôi hám, những vũng nước nặng giọt màu đỏ lan trên chiếc sàn trắng đen. Khi đến với đứa trẻ cuối cùng, giọt nước mắt của tôi đã rơi xuống trên làn má dính máu, đứa trẻ đó run bần bật và hét lên vào mặt tôi rằng:"Đồ…