Thú văn - Thiên Nhất Biệt
…
Kể về tình yêu của chị Min và anh V,truyênj xàm…
Chỉ chứa SongKiệt nhưng có cài fic nó liền nhau nên sẽ maybe dính cp khác ^^Chưa có sự cho phép của tác giả…
Chuyện chỉ mang tính hư cấu…
Đây là một chút rảnh rỗi của mị…
các cô nàng sát thủ này rất cả g an , với các anh chàng bạn trai cũng là sát thủ…
"let me love you"…
Như bao truyện khác mà thôi~~…
lần đầu viết mong mn thông cảm nếu có sai sót :>>…
No summary :)))…
chẳng gì cả…
Fic đầu tay của JinYoung nên mong mọi người ủng hộ mk…
Nhỏ không biết tại sao trái tim mình lại chệch nhịp thế này...Là do câu nói: "Vì đó là em, tôi chấp nhận từ bỏ làm thợ săn, trở thành ma cà rồng... chỉ để được bên em mãi mãi".Hay do đôi bàn tay nhỏ bé đập tan mọi xiềng xích đau đớn, thân thể lạnh lẽo ôm ấp cứu nhỏ khỏi hàng ngàn ma cà rồng chỉ đang trực chờ xử tử nhỏ: "Chỉ cần có thể bảo vệ được nụ cười của chị, tôi sẵn sàng chống lại cả thế giới ma cà rồng, tính thêm luôn 7 tỉ người ngoài kia cũng chẳng sao".Hay là khuôn mặt dịu dàng như mọi truyện tình yêu khác của người nhỏ từng yêu suốt 30 năm, cũng là người chỉ xem nhỏ là một quân cờ không hơn: "Bằng tham vọng của mình, ta đã nuôi dưỡng một đóa hồng hoàn mĩ nhất để dùng nó giết chết kẻ thù của ta, nhưng biết làm thế nào khi ta đã bất cẩn yêu nó. Sai lầm lớn nhất trong 1500 năm cuộc đời ta là đã đẩy người con gái ta yêu vào vòng tay kẻ khác. Bây giờ, quyền lực lẫn sức mạnh, ta không cần nữa, ta đến đây chỉ để mang người ta yêu trở về và trở thành Huyết Thê Của Ma Cà Rồng Vương"Và truyện này có thể hay không, là sự im lặng của kẻ cao ngạo ngồi trên ngôi cao ấy, chỉ hờ hững đưa ánh mắt xanh băng lãnh không chứa chất cảm xúc nhìn xuống thân thể nhỏ đang đau đớn rỉ máu trong sợi dây xích của tử thầnCả cuộc đời mình, ta luôn nghĩ mình không làm sai điều gì, nhưng có lẽ không phải vậy, bởi cái sai lớn nhất của ta chính là đã tồn tại trên thế gian này.Các người đã một mực xử tử ta thế nào, trên Quãng Trường Chết đòi đóng đinh thiêu sống ta ra sao? Tha? Các người còn có tư…
đoán xem cp nào là chính?,là todae…
« mà anh này, anh có thương em không? »…