em... yêu... chị !!! Pth
truyện về kiều lan couple…
truyện về kiều lan couple…
Nó thật sự đã chấm dứt rồi ...…
truyện kể về tình cảm của 4 cô cậu học sinh. Hài hước, lãn mạng, cảm xúc…
Những câu chuyện đời thật…
Chúng ta cùng nhau lớn lên và trưởng thành có nhau 🥰…
Một số thứ nhảm nhí về đời thường của con người nhạt nhẽo này :3…
Có rất nhiều người vì hoàn cảnh này, lúc chết mà "không bao giờ nhìn thấy xác mình"! Cho dù người thân của họ có đau lòng thì biết đi đâu để tìm trong thế giới bao la và biển cả bao la này Và tất cả mọi người Những người chết sẽ giữ lại dấu vết ám ảnh về quá khứ của mình, dù buồn hay vui, yêu hay ghét... Trương Kim Bảo, một cậu bé bình thường, bất ngờ có được siêu năng lực khi còn học trung học. năng năng lực của cậu đã giúp nhiều người chết ở nơi đất khách trở về quê hương... Trương Kim Bảo đã gặp thầy phong thủy họ Lý và đệ tử trưởng của ông là Đinh Nghị trong hành trình săn xác sau đó. trong một cuộc phiêu lưu ly kỳ.…
Đơn giản là những dòng tâm sự của bản thân với chính bản thân mình…
Câu chuyện ngắn về những mối tình…
Ngược , sủng, HE…
Fanfiction Mắt bão-Đàm thạch (Nội dung tiếp sau phần kết truyện)…
Người yêu của Jung Hoseok sau một đêm bị biến nhỏ lại thành đứa trẻ 4 tuổi…
Người chị cùng phòng..…
Tác giả: Dynwine007Edit: Xóm bè lá - lẩu ếch cayThể loại: Học đường/ Đam mỹ/ Nhẹ nhàng/ .._______________________Author: Dynwine007Vương Bắc Phong gõ gõ đầu bút trên trang giấy trắng, mắt cậu đượm buồn. Tay nhỏ nghiên bút bắt đầu viết. "Gửi đến em - Người con trai tôi thầm yêu. Em có nhớ không, ngày đầu tiên tôi gặp em đang ngồi một mình giữa cánh đồng hoa dại sau núi, tôi mở lời một câu chào đơn giản nhưng nó như sợi dây kết nối ta lại gần nhau. Rồi đến ngày thả Hoa Đăng, khi tôi lấy hết can đảm để chào lại và được em hỏi có đi với ai không, em chỉ cười. Nụ cười ấm áp đã sưởi ấm trái tim tôi. Điều đó đã mở ra cây cầu kết nên duyên nối giữa hai ta." Vương Bắc Phong vừa buông bút xuống bàn, tay cậu ôm lấy ngực mình mà hộc ra rất nhiều máu tươi. Cậu dùng chút sức còn lại gắng gượng đau ngước mắt nhìn tấm ảnh hai người đàn ông khoác lên bộ đồ cưới tuyệt đẹp, nước mắt nóng hổi rơi lả chã trên gò má đã thoi thóp của cậu. Vương Bắc Phong vừa khóc vừa đau khổ ôm lấy tấm ảnh cưới chỉ còn một nửa của cậu...nó bị xé rách như con tim cậu vậy."Nếu kiếp sau..anh đã uống canh Mạnh Bà mà chưa thể quên được em, thì chúng ta lại cưới nhau nhé! Dương Chí Quốc.". Không một lời, cánh hoa trắng rơi xuống nền đất lạnh lẽo..lạnh quá...tệ quá...…