Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bùng binh của cái tiệm trà sữa Chín Muồi, tiệm mì Quảng Sao Sáng và tiệm nước hoa Chai Dầu Thơm.Nhân vật: ngũ trụ và cameo các anh tài còn lại.Lưu ý: - truyện có đề cập tới yếu tố cp, ai không thích vui lòng click back; - tên tiệm không liên quan tới thành viên của tiệm (người team này có thể là thành viên tiệm khác);- truyện là trí tưởng tượng, trí tuệ tui tạo, không bế ra khỏi zone và mang tới trước mặt chính quyền.P/s: textfic xàm xí giải nhiệt khói lửa😈💥…
Còn 1 truyện chat trên Noveltoon: Tán chuyện ngoài lề (cho các bạn muốn đọc thêm :3)🔴ĐỌC KỸ TRƯỚC KHI ĐỌC 🔴➊ Những câu chuyện ngắn, mình viết đơn giản vì yêu thích tương tác giữa 3 anh, và cũng thỏa mãn một phần tưởng tượng.➋ Những câu từ trong chuyện đơn giản là sản phẩm của trí tưởng tượng, không hơn không kém.➌ Hãy đọc một cách tôn trọng. Những câu chuyện không đại diện cho ai, chỉ là ý thích của mình, đăng lên để ai có chung rung động với mình cũng cảm nhận được niềm vui.Đọc bằng sự tôn trọng và tỉnh táo.♥…
Duy Khánh luôn là khán giả của Bùi Công Nam.<br />"Khánh thuộc nhiều bài của Nam lắm."Họ trân trọng tài năng, tác phẩm và cảm xúc của nhau.Dạo này hơi suy nên muốn tìm gì đó vui một xíu. <3Sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không đem nơi khác.…
Trời vào cuối đông, khi gió vẫn còn quẩn quanh cùng những cơn lạnh cuối cùng và hoa mai đầu xuân vừa khẽ nở trước hiên, câu chuyện của họ bắt đầu.Một cái nắm tay vô tình giữa phố đông hay lời hẹn gặp nhẹ như hơi thở? Một nốt ruồi chợt xuất hiện hay là định mệnh đã được viết từ trước?Trong không khí mờ sương của buổi giao mùa, hai con người tưởng như lướt qua đời nhau, lại bằng một phép trùng hợp lặng lẽ - tìm thấy nhau, một lần nữa. Không phải bằng lời nói, cũng chẳng phải bằng ánh mắt đầu tiên, mà bằng dấu vết nhỏ xíu nơi mu bàn tay, như lời nhắc rằng có những định mệnh sẽ đến đúng lúc, với đúng người."sau cai nam tay" có lẽ, sẽ là: một câu chuyện dịu dàng về duyên phận, về cảm giác ấm áp lan từ đầu ngón tay đến tận trái tim, và về tình yêu đến từ những điều rất nhỏ, nhưng đủ để làm người ta tin rằng mùa xuân thực sự đã về."Nhưng mà... em với anh, mình không thể nào yêu nhau được nữa"..."Thế cưới anh nhé?" Người lớn hơn bật cười hỏi thẳng."Hả?" - phản ứng tự nhiên, một câu hỏi vượt ngoài tầm có thể trả lời ngay đến từ phía Duy Khánh. "Thì em bảo không thể nào yêu anh còn gì". Họ Bùi tinh nghịch nháy mắt.Mùa xuân đến sớm tiếp nối Tay Đan Xen Tay cùng series: Love You Till The End. Để hiện thực hoá mọi tình huống xảy ra trong tác phẩm, mốc thời gian hiện tại được giả định là năm 3841. Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Author: Ma Lạt ThangDisclaimer: Những nhân vật không thuộc người viết và người viết không có mục đích lợi nhuận.Raiting: RPairings: Nam Khánh, Thuận Phúc (Tăng Phúc x Jun Phạm)Category: Hiện đại, Ngược, Thế thân…
Pairing: Bùi Công Nam x Duy Khánh. Nhạc sĩ lang thang Bùi Công Nam x sinh viên đại học chán đời Nguyễn Hữu Duy Khánh. Hai tâm hồn đồng điệu vô tình gặp nhau tại bờ biển nọ.Disclaimer: OOC. Mọi sự việc trong truyện đều không có thật ạ.…
Nôm na là viết mấy trường đoạn nhỏ dành cho 33 anh tài trong chương trình ATVNCG. Có thể là non-cp hoặc cp. Đu Soobin là chính 💖 Utipi Kay Trần x Soobin. Duy Khánh x Bàm Công Nui =)))))) Hông thích đi ra kia chơi.…
Fanfic Tú là thụ ko thích nextMọi người thấy hay,hay sao thì bình luận nhe tui thích đọc bình luận nó cho tui động lực áNhiều bình luận tui có thể 1 ngày 6 chương luôn😝Chí ít quá tui tưởng truyện mình hem hay ko có động lực nữa á…
"Má.""Rồi, nó nhận anh làm mẹ nó luôn rồi."Duy Khánh lắc đầu, giọng có chút chọc ghẹo. Mà hình như Quốc Bảo không để ý đến lắm. Nhìn đôi mắt long lanh, quả bóng tròn nhỏ xù lông này khiến cho bao lý trí của Quốc Bảo tan biến. Quốc Bảo cúi người, liếm nhẹ vào bộ lông như cách những người mẹ thường làm với con.Chú chồn tuyết trong cũng rất vui, chú cười đùa, liên tục rúc vào lòng Quốc Bảo. Ba người kia thấy vậy thì lo không thôi. Tại giờ mà kéo chú chồn này đi thì kiểu gì cũng oà khóc cho coi."Em sẽ chăm sóc nó.""Em điên rồi hả Bảo!"…
Nỗi nhớ là một kẻ gì khiến người ta điên đảo mỗi lần nhắc đến, hắn như một lời nguyền bóp ngạt lấy chúng ta trong từng hơi thở. Rốt cuộc để thỏi khỏi hắn, ta chỉ còn cách bước qua hắn bằng những cách khác nhau, và lần nào thì cũng đau, nhưng cũng không hẳn là đau, đôi khi thứ đọng lại trong chúng ta đơn thuần chỉ là sự lưng chừng hoặc trống rỗng đến cùng cực. P/S: tổng hợp những oneshot của nhà trái cây mà tui viết. Do tui thấy cứ đăng oneshot vậy hơi loãng longfic á mà :')…