My Love [ Jung Hoseok]
mọi người thường hay nói đến nhanh rồi đi nhanh nhưng chúng tôi khác..…
mọi người thường hay nói đến nhanh rồi đi nhanh nhưng chúng tôi khác..…
⚠[R16] [OOC]-câu chuyện xung quanh Isagi Yoichi và những người khác-.đừng chần chừ mà hãy đọc nào:>.Tác giả : ngocminhxix__________________chỉnh sửa : ngocminhxix__________________Trạng thái truyện: Oneshort__________________Thể loại:Allboy x main__________________Duma mong nhieu view…
Author: ciennaTranslator: Rosalie ChoiSummary: Xa nhau quá lâu sẽ gây nên cảm giác mất mát.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Có những vết thương dù có sâu, có to lớn đến đâu chăng nữa, nếu như biết trân trọng, đến một lúc nào đó cũng sẽ lành. Nhưng cũng có những vết xước dù rất nhỏ, đôi khi lại có thể trở thành những vết sẹo thối rữa cả cuộc đời...Người viết: người đi đườngThể loại: loạn luân, SE…
Đoạn DuyênTác giả: Hồng Trà-Try HọaThể Loại: Trinh ThámĐộ dài : 37 chương+ Ngoại truyệnNguồn: http://truyenfull.vn/doan-duyen/Nhân vật chính: Nội dung:Hà Thanh là một người đàn ông thành công trong cuộc sống. Anh có một gia đình êm ấm đáng tự hào với một cô vợ xinh đẹp tài giỏi, một công việc mơ ước... Tưởng rằng cuộc đời anh cứ như thế bình lặng , nhưng Hà Thanh lại luôn có cảm giác gì đó rằng mọi thứ không thật sự như những gì anh đang thấy. Ba mẹ, vợ anh và ngay cả những người bạn dường như đang che giấu anh một bí mật nào đó từ cái ngày anh tỉnh dậy trên giường bệnh, thân thể dập nát, mọi kí ức trở nên mơ hồ.Phải rồi, Hà Thanh đã gặp tai nạn, các bác sĩ đã phải rất vất vả khi giành lại sự sống cho anh. Sau đó, anh xuất viện tiếp tục với cuộc sống của bản thân, nhưng giờ đây ngoài những vết thương kinh khủng do vụ tai nạn để lại, anh còn mang trong mình một khoảng trống kì lạ mà mỗi lần cố nhớ lại; nó khó chịu, đau nhức đến tận xương tủy...Bức ảnh cũ anh tìm thấy.Một bóng hình.Trong màn sương trắng mập mờ, Hà Thanh rượt đuổi không ngừng theo bóng hình mà chính anh cũng không biết đó là ai. Anh chỉ biết phải chạy, chạy mãi, bởi nếu anh dừng lại thì có lẽ anh sẽ không bao giờ biết được điều bản thân đang tìm kiếm.Cuối cùng thì anh đang theo đuổi cái gì ? Thật sự là anh đang tìm lại quá khứ hay tất cả chỉ là những ảo tưởng mông lung ?!? Bạn sẽ chỉ biết rõ khi cùng chúng tôi đi đến tận cùng của câu chuyện này mà thôi :) Trong màn sương khói mờ ảo , anh cứ chạy ... cứ chạy theo bản…
Tg: Dạ Tịch•ps: lần đầu thử sức ở thể loại này, kiến thức không đủ, thường thức không có, buff hơi quá đà... còn nhiều thiếu sót, nhẹ tay a~…
Ngủ ngon, hẹn mai nhé là câu chuyện chua xót về một người nhút nhát khép kín, đã quen sống trong yên ấm và bao bọc, bỗng bị đẩy bật ra đời một lần nữa sau khi tình cảm tan vỡ. U uất, thất bại và bơ vơ. Giữa lúc ấy thì anh gặp cậu. Rời khỏi tổ ấm do người khác làm cho, anh bắt đầu học cách tự kéo kén, bao lấy sự tổn thương của mình, cũng bao bọc cả tổn thương của cậu. Anh bắt đầu tình cảm thứ hai của đời mình, không phải từ sự yêu thích đơn thuần, mà từ sự cần thiết nhau. Bằng ngôn từ thi vị lơ lửng, hành văn trầm ngâm dịu dàng, tính cách nhân vật đôn hậu và nồng ấm, Nagira Yuu đã khuấy rất nhiều êm ái vào câu chuyện này, một câu chuyện khởi đầu từ chua xót và bất lực. Trích đoạn Đau lòng đến vậy sao? Cậu hỏi. Chỉ trong một ngày, người chung sống cùng anh suốt chín năm trời không những nói lời chia tay mà còn đuổi anh ra khỏi nhà, chẳng có lấy một cuộc chuyện trò tử tế. Tâm trạng này giống như một người bị đâm từ phía sau rồi vứt xác bên đường, chưa kịp kêu cứu lấy một câu. Hỏi có đau lòng không? Anh ta bỏ anh vì lý do hiển nhiên, rằng anh không thể có con. Hỏi có đau lòng không? Ban biên tập : Minh Phương Hoàng, Út, Tiểu Ca Kute, DoThuyHang, LuuHoa, KhongTen, Thao Linh Tran, HangMau, WaNhi, NgoTaiCuong, NguyenThiTrang, LopTruongMinh, DuongHoang, MinHeeHyo, VanQuocMinh Tran, PhuongLyChanhChoeIns, Lucas…
Cố Tinh Hải và Kim Uất Huyền từ nhỏ là đôi bạn thân có chung ước mơ làm ca sĩ. Do scandal mà Hải đã bị tách xa khỏi Huyền và bị cấm tiến vào showbiz bởi mẹ cô. Nhiều năm sau cô đã mang một thân phận khác và đứng chung 1 cuộc thi đấu với Uất Huyền nhưng lý do cô tham gia chỉ là " báo thù " Liệu cô có thể hoàn thành?…
Đây là fic đầu tiên mình viết về đôi Miko Tappei nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi người đọc trong tâm thế hoan hỷ và góp ý cho mình nhé ạ 🫂💕. Fic sẽ chỉ xoay quanh chuyện tình cảm của Miko và Tappei nhưng kèm theo đó là một số mẫu truyện nhỏ về bạn bè, gia đình,học tập và cuộc sống xoay quanh hai bạn nhỏ nhà mình nhen mn ❤️…
"Này! Anh đang gạ gẫm tôi đấy à?""Không hề! Anh đang tán tỉnh em!""Khác gì nhau?""Khác chứ! Gạ gẫm là để lên giường, còn tán tỉnh là để yêu em!"…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Mắt Tế Nhụy hơi híp lại khi mỉm cười với hắn. "Em là bùa may mắn của anh.""Phải," hắn hít thở, đột ngột ngừng lại vì cổ họng đau rát. "Em vẫn luôn là bùa may mắn của tôi. Em đã mang hạnh phúc lại cho tôi."Chầm chậm chầm chậm, bàn tay Thương Tế Nhụy lần theo ánh sáng phản lại trên áo khoác da của Trình Phượng Đài, đặt lên gò má hắn. "Nếu vậy sao trông anh lại buồn thế?"Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trong suốt cuộc đời của mình, Thương Tế Nhụy đã biểu diễn vô số kịch bản khác nhau. Y đã đeo hàng ngàn khuôn mặt, trở thành vật chứa cho nhiều linh hồn khác nhau nên thường quên mất đâu thực sự là bản thân mình và đâu là nhân vật trên sân khấu. Y đã sống, yêu và chết qua từng vở kịch của mình, và điều y học được từ tất cả những thứ đó, chính là: Tình yêu đi đôi với bi kịch.Đó là lý do tại sao khi Trình Phượng Đài lùi lại, y đã tiến đến hôn hắn thêm một lần nữa.Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Trình Phượng Đài trầm giọng: "Hôm nay em đã làm đúng. Em biết điều đó mà, phải không?"Thương Tế Nhụy trùng vai, vẫn dán mắt vào luồng nắng mờ ảo. "Em đã nói dối cô ấy.""Đúng, em đã làm vậy. Và với lời nói dối đó, em sẽ khiến bọn họ có một cuộc sống hạnh phúc vô cùng." Phượng Đài nhẹ nhàng đặt tay lên đầu gối y, một hành động gần như là vô thức, và Tế Nhụy có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay ấy qua lớp trường sam. "Em biết đấy, ông chủ Thương, tôi nghĩ em tốt hơn rất nhiều so với những gì em tự đánh giá về bản thân mình."Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
Nói về các thông tin mà mọi người chưa biết hoặc đã biết rồi, truyện có kể về chuyện của các Creepypasta. Có tất cả các Creepypasta, Creepypasta nào chưa có hoặc bạn muốn biết thông tin về Creepypasta đó thì hãy bình luận…
Tên truyện: Hướng DươngNhân vật: Minh Huy & Hoàng Khoa (Wowy và Karik)Thể loại: không phân loạiTác giả: Hạ AnTình trạng: Hoàn thành" Nếu như trên đường đi có lắm lúc gặp trắc trở, đó chỉ là chi tiết ông Trời muốn em bất ngờ "…
Khi tình bạn chuyển thành tình yêu, khi cô nàng đẹp trai và anh chàng đẹp gái hẹn hò, chuyện gì sẽ xảy ra?tg: người đi đườngPS: năm mới muốn viết cái gì đó ngọt ngọt :))))) văn án cùng nội dung vô cùng không liên quan :v…
Đây là một Fanfic mình viết tặng cho những chàng trai nhóm BEAST và cộng đồng B2UTY. JunSeung, DooSeob,KiWoon.…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Bất Đa Vu - Santa, Vu DươngFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬT.CẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC.…
thoi kh gt trc nựa zô mà đọc nhee…
Người ta nói rằng thật ra cầu vồng cũng xuất hiện trong cơn mưa đấy, chẳng qua lúc này nó vô màu vô sắc. Chờ mưa dứt, nắng lên thì 7 sắc màu rực rỡ của nó mới hiện ra. Nhưng... cậu chờ hoài cũng không thấy tia nắng của mình, mưa thì vẫn cứ rơi… ướt đẫm tim ai.Anh – Yong Jun Hyung một chàng trai khôi ngô tuấn tú, với vẻ ngoài lẫn tông giọng cực trầm và lạnh lùng. Là đứa con duy nhất của một gia đình giàu có, chỉ thích đùa nghịch với các mối quan hệ, kiêu ngạo, bất cần đời. Cậu – Jang Hyun Seung một thằng nhóc rụt rè, luôn sống trong trạng thái cảnh giác, ám ảnh về bọn con trai. Khác hẳn với vẻ hào nhoáng của JunHyung, HyunSeung có bề ngoài…khó coi vô cùng, làm đối phương chán ghét chỉ muốn bắt nạt mà thôi. Bước ra từ một căn nhà tồi tàn, quần áo cũ kỹ. Mọi người gọi cậu là Vịt con xấu xí. Liệu định mệnh có gắn liền hai con người này lại với nhau được không? Nụ cười, nước mắt, nỗi nhớ, hy vọng...và thậm chí là vực thẳm tận cùng của nỗi đau... đều vì anh mà thôi. -Đây là một fic Happy End nhé :)…