Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Anh là tia sáng le lói rọi vào bầu trời u tối. Anh là sứ giả của vương quốc hạnh phúc được cử đến đây. Không cần biết phải mất bao lâu. Chỉ cần người vẫn đứng đó, bước chân tôi không còn nặng trĩu tron bóng tối""Người mãi mắc kẹt trong u uất và đau khổ... Họ không nên có mặt trong cuộc đời này. Suy cho cùng cô vẫn đem đến xui xẻo . Và tôi thì ghét chúng. Ghét phải dính líu đến cuộc đời của cô"…
CHƯƠNG I :Nguyễn Đỗ Ngọc Tường , một cậu học sinh lớp 10 , sống cùng cha từ nhỏ vì mẹ nó mất sớm nên từ khi hiểu chuyện nó đã cố gắng học làm việc nhà , nấu ăn , vvv….. nó luôn nghĩ cuộc sống của nó sẽ cứ như vậy bình thường trôi qua . Cho đến một ngày cha nó nói với nó là ông đang yêu một người phụ nữ và ông cần ý kiến của nó vì ông muốn kết hôn cùng bà ấy , nghe được tin này nó rất vui vì nó luôn muốn cha nó tìm được một người bầu bạn lúc về già , mẹ nó cũng đã mất lâu lắm rồi mà . Nó vui vẻ cổ vũ cha nó tiến tới , nhận được sự chấp thuận của con mình ông rất vui . Một ngày cuối tuần sau khi đã ấn định lễ kết hôn ông dẫn người phụ nữ sắp trở thành mẹ nó về nhà , cô ấy thực sự rất đẹp ,cô trẻ hơn cái tuổi 38 của mình rất nhiều , theo như ấn tượng của nó sau lần gặp đầu thì cô ấy là một người rất hiền , cô nói là cô có một người con trai 18 tuổi hiện đang đi nghỉ hè cùng bạn nên không thể tham dự cuộc gặp mặt này được . Nó cũng chả quan…
- Năm mười hai tuổi, lần đầu nhìn thấy cậu trái tim tôi bị rung động mạnh mẽ. Cậu như vệt nắng sáng rỡ cho những ngày mưa u tối nơi tôi...- Suốt năm năm trưởng thành của tôi có cậu là những kí ức tốt đẹp nhất. Ráng chiều năm đó còn lưu hình ảnh cậu và tôi rong ruổi khắp chốn...- Năm mười tám tuổi tôi không xác định được đối với cậu là cảm giác gì. Chỉ cảm thấy không vui khi những người con gái khác bủa vây cậu...- Năm mười chín tuổi khi tôi đủ dũng cảm bày tỏ chân tình thì lại là lúc cậu rời xa cuộc sống của tôi, cậu nói tôi không xứng...- Năm hai mươi tuổi, tôi vì cậu mà lặng lẽ rời đi, để gặm nhấm vết thương, cũng là để ưu tú hơn, để mạnh mẽ đối mặt được với ánh sáng nơi cậu, và cũng để lãng quên đi bi kịch thời niên thiếu đó...- Năm hai mốt tuổi, hai hai tuổi, và nhiều năm sau đó tôi một mình gắng gượng để tốt đẹp. Tôi không còn là cô gái năm xưa phấn đấu quên mình vì cậu. Nhưng trong tim tôi, cậu vẫn mãi là bầu trời nhiệt huyết không phai không nhạt..."Bi kịch Tuổi thanh xuân" kia là gì? Cô gái ấy đã chuyển mình mà trở về như thế nào? Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Mọi người hãy theo dõi câu chuyện, để có thể khóc cười cùng nhân vật, và nhận ra Thanh xuân của mỗi người vốn tươi đẹp nhường nào..."Rồi có một lúc cậu sẽ nhận ra, đó không phải đeo đuổi, đó là chân thành, chân thành đến bi ai."Đây là tác phẩm đầu tay của mình. Rất mong nhận được góp ý của mọi người. Cảm ơn mọi người ❤…
2 au cùng sáng tác-------------------------------tôi đã từng là một người thích mưa , có thể nói là khá thích , mỗi khi thấy những đám mây đen trên bầu trời , tôi lại háo hức bởi trời lại sắp mưa. Tôi thích mưa , có lẽ bởi mưa thường xuất hiện vào mùa hè , tôi thích cảm giác mát mẻ mà những cơn mưa mang lại . Nhưng có lẽ lí do quan trọng khiến tôi thích mưa là về việc tôi được đi dạo dưới chiếc ô cùng với cậu ấy , người mà tôi hết mực yêu thương và cũng có lẽ tôi đã thích mưa bởi vì ngày trời mưa vào mùa hạ năm ấy cũng là lúc mà cậu ta đồng ý lời tỏ tình của tôi .…
Quá khứ giữa em và anh đơn giản mà nói chỉ là một chút nông nổi của cuộc đời ....Em thích anh như vậy nhưng giờ thì phải làm sao đâyAnh không hoàn toàn chỉ là thoáng chốc .... mà là người đi vào cuộc sống em dễ dàng .... rồi lại biến mất như chưa từng tồn tại ..…
Biết hạ đối số tự trời sinh mẫn cảm, bị bầu thành đương đại tuổi trẻ nhất cũng nhất có tiềm lực nhà khoa học.Ngoài ý muốn tai nạn xe cộ, nàng trọng sinh ở song song thời không.Nơi này nàng từ nhỏ ăn nhờ ở đậu, sơ trung tốt nghiệp liền bỏ học vào giới giải trí, uổng có một khuôn mặt, không bằng cấp, không kỹ thuật diễn, hằng ngày bị mắng lăn ra giới giải trí......Một tay lạn bài.Nhưng là không quan hệ, khoa học kỹ thuật cường quốc lộ tuyến biết hạ đều có thể thu phục, nàng còn có cái gì trị không được?Ai nói hỗn giới giải trí nhất định phải ca hát, khiêu vũ, diễn phim thần tượng?Nàng cố tình sách học, đọc thạc, đọc bác.Kết quả, đương những người khác cực cực khổ khổ hỗn tiềm quy tắc, thật cẩn thận thảo tài nguyên khi, biết hạ lại bởi vì phát minh cũng đủ thay đổi thế giới công nghệ đen, trực tiếp liên tục hot search đệ nhất N thiên.Mặt khác nghệ sĩ:??? Còn có loại này thao tác?!!Hắc tử: Làm ngươi lăn ra giới giải trí, ngươi liền đi hỗn học thuật vòng???…
Truyện Hạnh Phúc Khi Người Đó Là Em là câu chuyện ngọt ngào , giận nhau cũng có nhưng tổng quan của truyện là những phân cảnh hài hước của đôi vợ chồng trẻ, nó bình dị nhưng lại thích hợp với mọi người vì cuộc sống bộn bề mà tìm chút bình yên mỗi tối.Truyện cũng có những hiểu lầm, cãi vả như bao gia đình khác, chỉ cần tin tưởng nhau, cùng hòa giải thì rồi nó cũng thành một mái ấm hạnh phúc.Tôi và chồng đã cưới nhau được 3 năm.Anh ấy tên Trình Kiên, là một nhân viên văn phòng bình thường và hết sức bình thường.Diễm My và Trình Kiên có một cậu con trai kháu khỉnh, sang năm nữa là bé đã tròn 3 tuổi, mọi người thắc mắc là vì sao mới kết hôn mà đã có con ư.Vì bọn họ kết hôn để chạy bầu.Cảm giác lúc ấy bất ngờ và có chút phân vân, vì Diễm My chỉ mới là sinh viên năm 3, còn Trình Kiên chỉ mới là thực tập sinh của một công ty nhỏ.Họ quen nhau từ nhỏ như hình và bóng với nhau, nơi nào có cô nơi đó có anh.Em áp lực vì chuyện gia đình mà nghĩ quẩn anh sẵn sàng bỏ hết tất cả để đến bên em.Anh học hành không giỏi, thể thao cũng chẳng có năng khiếu, em sẽ luôn đứng đây giúp đỡ anh những lúc cần giúp.Họ không hoàn hảo nhưng họ là một thể, thiếu người này người kia cũng sẽ không bao giờ có sức sống.Em là vì sao, anh sẽ vũ trụ.Em là mây, anh nguyện làm mặt trời.Anh là lá, em sẽ làm cây.Anh là cá, em nguyện làm biển.…
Này bạn gì đó ơi, bạn có biết những vì sao trên bầu trời ở đâu mà ra không, riêng tớ thì cũng không chắc nữa, nhưng bà tớ từng kể rằng đã có người " gieo" lên đấy, bạn không nghe nhầm đâu, là gieo đấy. Cơ mà những vì sao kia cứ lấp lánh trông cứ như những giọt nước mắt của vũ trụ không phải sao, chắc là người gieo nên nó đang khóc đấy mà...!Nguồn ảnh: pinterest.Edit ảnh : Lê Trí Mãi.…
Nguyên tác: Ma Đạo Tổ SưAuthor: Điêu Trùng Tiểu Kỹ.Thể loại: Trùng sinh, Xuyên không, Kinh dị, Trinh thám.- Văn Án:Đông luồn qua ô cửa sổ giấy đã mục nát, liếm láp ngọn lửa yếu ớt lập loè, rồi lại phả vào gương mặt trắng bợt của đứa trẻ cô nhi. Đông chẳng phải tin lành, nhưng không thể cự tuyệt. Nó gieo vào lòng những kẻ bơ vơ một bầu tủi nhục khốn cùng.Buốt từ đầu ngón chân đen nhẻm bùn đất đến chớp mũi đỏ hồng giống như sắp tứa máu tươi. Buốt lan ra, cắn nuốt vết thương nhiễm trùng mưn mủ chỉ còn tê dại không ngừng. Đau đã dứt, nhức nhối cũng qua. Đứa trẻ ấy mở đôi mắt to tròn thơ dại. Nó nhìn lên bầu trời trắng xoá qua lỗ thủng mái nhà, dường như tìm thấy được một chốn thuộc về. Nơi ấy là một miền đất vĩnh hằng xa xôi, mọi đứa trẻ đều được có cha mẹ hay ít nhất cũng được nếm qua vị kẹo ngọt ngào, không đau khổ, không buồn phiền. Tất thảy đều chỉ là an vui.…
Tên truyện: Lúc này đúng khi đó saiTên tiếng Trung: 这时对 那时错Tạm dịch: Giá thời đối na thời thácTác giả: LoanThể loại: Ngôn tình, ngược luyến tàn tâm, thiên chi kiêu tửĐôi chính: Liên Gia Chú - Lâm Phức TrănNhân vật phụ: Phương Lục Kiều, Kha NhậtGóc cảnh báo: Vì là truyện của Loan nên đa phần tình tiết đều thuộc loại ngược tâm và chút xíu ngược thân. Nam nữ chính đều là loại hư hỏng, cặn bã, là tra của tra, đặc biệt là nam chính rất tra nên ai có trái tim màu hồng yếu đuối yêu hoà bình ghét chiến tranh thì xin mời đi lối khác. Truyện trước đây được một nhà edit nhưng sau này lại drop giữa chừng. Mình vì thích gu truyện Loan quá nên mới edit. Vì là cây nhà lá vườn tự dịch tự đăng nên đôi khi không kịp ra chương mới nên nếu ai không chịu được sự chậm trễ này cũng mời đi lối khác.Còn những cảnh báo khác từ từ đăng sau.Chúc mọi người có những giờ phút tự ngược bản thân quằn quại, xin cảm ơn.…
Những câu chuyện tình yêu ở đây rất thật, thật đến đau lòng. Không phải phố thị ồn ào, không phải tình yêu được miêu tả hoa mỹ có cái kết tốt đẹp dù có bao giông tố ngăn trở.Mình khắc họa một vùng quê hoang vắng, những con người giản dị, những cô gái bạn có thể bắt gặp hằng ngày nhưng mãi không thấy được trái tim mềm mại tràn đầy yêu thương trong lồng ngực cô ấy.…
Kết thúc một cuốn sách thường là trang giấy trắng , kết thúc cuộc đời em lại như cả bầu trời u ám của ngày mưa giông .Đoạn tình cảm cứ day dứt khôn nguôi , em muốn thả chữ BUÔNG nhưng cuộc đời lại trả em chữ CỐTuổi trẻ bồng bột , đổi lấy cả phần đời còn lại ngột ngạt trong chính hai chữ YÊU ĐƯƠNG…
Phần I: Hơi thở ý thức, hơi thở mầu nhiệmHai mươi bốn giờ tinh khôiBuổi sáng khi thức dậy, ta biết rằng ta có hai mươi bốn giờ trước mặt để sống. Đó là một món quà quý giá. Ta sống như thế nào để có an lạc và hạnh phúc trong suốt hai mươi bốn giờ, mà người khác cũng nhờ đó mà có an lạc và hạnh phúc.An lạc có mặt trong ta ngay tại đây trong giờ phút này, trong mỗi vật và mỗi việc ta làm hay ta thấy. Vấn đề là ta có biết tiếp xúc với nó không. Bầu trời xanh ở ngay trước mắt ta, ta đâu cần phải đi đâu xa để thưởng thức trời xanh. Ta cũng không cần rời thành phố ta ở mới thấy được vẻ đẹp của đôi mắt trẻ thơ. Không khí trong lành ta thở đã có thể cho ta biết bao hạnh phúc rồi.…
Đây là danh sách truyện mà tui đã đọc ♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱ Truyện chữ - Truyện tranh - Phim Gì cũng có (~ ̄³ ̄)~__________________________(っ.❛ ᴗ ❛.)っ: Đây không phải review, chỉ là tớ muốn chia sẻ list truyện mà mình đã đọc đến các cậu(っ.❛ ᴗ ❛.)っ: Tớ có chấm điểm truyện theo gu của tớ(っ.❛ ᴗ ❛.)っ: Tớ rất vui nếu như chúng mình cùng chia sẻ truyện đã đọc với nhau(っ.❛ ᴗ ❛.)っ Cảm ơn các cậu đã ghé thăm…
từ góc đường vang lên tiếng đàn piano vọng ra từ căn nhà gỗ nho nhỏ. những kẻ lang thang đứng lại hưởng thụ bản giao hưởng. người ta mở cửa sổ cho tiếng nhạc len lỏi vào trong nhà, cùng nhau uống cacao nóng tận hưởng cái giá rét của mùa đông.tiếng nhạc du dương của hai cậu trai ở giữa lối, tiếng nhạc sưởi ấm cả đường phố vắng vẻ. họ quen rồi, ngày nào, cứ giờ lành điểm tới, tiếng nhạc sẽ lại vang lên tùy theo tâm trạng của người nghệ sĩ mù.kim taehyung, một nghệ sĩ piano thiên tài, có tài năng thiên bẩm, từng ngón tay gã lướt trên phím đàn là từng nốt nhạc sâu lắng. ai cũng thích nghe gã đàn, họ cảm thấy chữa lành tâm hồn từ những bản nhạc của gã. chỉ tiếc rằng, gã bị mù.một kẻ mù loà có đam mê với nghệ thuật, lạy chúa tôi, tội nghiệp tội nghiệp. nhưng chả sao cả, bên cạnh gã vẫn còn có em, jeon jungkook, một kẻ đam mê khám phá. ai cũng ngỡ cả hai chẳng hợp nhau đâu, kẻ ngày ngày chỉ bầu bạn, ngồi yên bên chiếc đàn. kẻ lại muốn rong ruổi, khám phá muôn nơi. nhưng gã và em lại yêu nhau sâu đậm lắm. yêu như cái cách trái đất xoay quanh mặt trời, luân hồi và chưa có dấu hiệu dừng lại. gã háo hức, gã được tài trợ thay nhãn cầu, hắn sẽ được nhìn thấy em!chúa chẳng cho ai tất cả, ngài cho taehyung đôi mắt, đồng thời sẽ lấy đi jeon jungkook của anh..."nếu muốn cậu ấy có được đôi mắt, cậu phải đi cùng chúng tôi, đi đến vùng đất phía bên kia cùng chúng tôi tìm hiểu về quả địa cầu""tôi sẽ phải đi bao lâu?""ngắn thì một năm, dài thì... mười năm!"gã cả ngày cứ hát hò và nhảy múa, cứ đ…
Tôi từng mơ thấy một giấc mơ, trong giấc mơ ấy, tôi rất hạnh phúc, tôi có tất cả những gì tôi mong muốn, vậy nên, khi phải tỉnh dậy, tôi lại có chút không nỡ. Tôi sợ hãi khi phải tỉnh giấc giữa bầu trời đen kịt của tuyệt vọng, đau khổ và cả luyến tiếc của chính tôi. Nhưng từ khi gặp anh, có lẽ mọi thứ đã khác. Nếu ước mơ có thật, vậy thì tôi ước tôi sẽ tỉnh dậy dưới ánh mặt trời, anh sẽ nắm tay tôi rồi hai ta cùng ngắm bình minh một lần cuối...…