Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Trong đây gồm các shortfic của em Hạo, chủ nhà đu All Hạo, ko phải Hạo All, ai không thích mời quẹo. Các cmt của mn sẽ là động lực to lớn cho m, vui lòng không reup, xin cảm ơnChủ nhà thích ngọt, cuộc sống đã đủ mệt mỏi, bất công với em nên ở góc nhỏ này sẽ chỉ có ngọt ngào đáng yêu dành cho em Hạo, bà nào gu ngược, gu đau khổ mời click back.Link page fb: https://www.facebook.com/share/kd74PK9Q3QnVoykb/?mibextid=qi2Omg…
Văn án:Sim Jaeyun mắc chứng khao khát da thịt nhẹ nhưng mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, chỉ cần muốn bắt tay người khác trước hết cũng phải nghĩ xem mình có mang khăn ướt theo không.Cứ thế, mỗi khi chứng khát da thịt tái phát, cậu chỉ có thể miễn cưỡng dùng giấc ngủ để thôi miên chính mình, may mà cậu bị nhẹ, không tính là quá khó chịu.Nhưng mà trạng thái này từ sau khi Lee HeeSeung dọn vào ký túc xá liền vô tình bị phá vỡ.Vậy mà cậu lại không bài xích người này tới gần.Thậm chí khi Lee HeeSeung vừa chơi bóng rổ xong, vén vạt áo đứng ở bên ngoài sân uống nước, cậu không thể kìm chế mà sinh ra một loại kích động muốn được hắn ôm vào trong ngực.Giải pháp ngủ tuyên bố mất tác dụng, chứng khát da thịt của cậu càng nặng thêm....Đêm khuya một ngày nào đó, vì nóng đến mất ngủ mà HeeSeung cởi trần đứng hóng mát, tại ban công ngơ ngác mắt to trừng mắt nhỏ với Jaeyun."Cái gì?" Lee HeeSeung cảm thấy mình bị nóng đến váng đầu nên nghe nhầm rồi.Cái tên xưa nay được xưng là không dính khói bụi trần gian, nhìn bạn cùng phòng như hắn một cái cũng như đang bố thí, sao lại nói những lời này với hắn???Jaeyun trầm mặc một lát.Cậu dùng âm thanh bình tĩnh đều đều nói lại một lần, nỗ lực trấn tĩnh, còn có chút tự giận bản thân mình."HeeSeung, cậu có thể ôm tôi một chút không?" Thả thính người ta mà không biết, sủng người yêu, dương quang công X mắc bệnh sạch sẽ nặng, mỹ nhân lạnh lùng thụ----------------- truyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả nên đừng mang đi đâu nhé ☺️-------------…
Nguồn: AO3archiveofourown.org/works/56409628/chapters/143333485Summary:Ma sửa S2Nếu Khánh đế tứ hôn nhàn trạchLƯU Ý: TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VÀ CHỈ ĐĂNG ĐỂ LƯU TRỮ VUI LÒNG KHÔNG REUP…
Pairings: Diệp Đỉnh Chi x Bách Lý Đông QuânThể loại : Đồng nhân, cổ trang, trùng sinhAuthor : Là mình ( Bình Gụ Của Tiểu Bách Lý) ☀️ Ngoài tên nhân vật, số phận của họ trong fic là do mình quyết định. Mình chưa đọc nguyên tác nên có vài chỗ sẽ không khớp, fic chỉ viết để thỏa mãn sự đói fic. Hoàn toàn không có ý gây chiến, thù địch và hạ thấp, bôi đen ai. Hoan hỉ đọc fic nha mọi người. Đừng quên like và share + comment khích lệ cũng như góp ý cho mình nha. Luv you all <3…
"Anh, anh ơi, thì ra em không có bố mẹ"."Thì sao?"."Em... em là trẻ mồ côi. Em... em không có gì cả"."Con ngốc này. Mày không thiếu cái gì hết. Ngoan, đừng khóc, có tao là đủ rồi!".…
Diệu Anh hướng nội nhút nhát nhan sắc ở mức '' trung bình '', thành tích học tập không quá kém cỏi nhưng cũng chẳng có gì nổi bật, cuộc sống bình ổn của cô trôi qua như vậy cho đến khi cô gặp Duy Khang - nam thần học giỏi, chơi thể thao ''cừ'' đặc biệt là bóng rổ, đi đến đâu đều thu hút sự chú ý, hai đôi đũa lệch như vậy ai cũng không nghĩ tới có một ngày, hai người họ lại ở cạnh nhau.Trích Đoạn: Khôi ôm mặt thở hồng hộc phi vào lớp giật lấy đề toán trên tay Khang, nó bỏ mặc khuôn mặt khó chịu của Khang, nhăn nhó gào lên''Đcm Diệu Anh của mày đánh tao'' Khang cười nhạt giật lại tờ đề cúi xuống bình thản trả lời nó, chuyện khó tin thế mà thằng này vẫn chém được.''Mày ngáo ít thôi, Diệu Anh nhà tao hiền lành, ngoan ngoãn, có bao giờ biết đánh ai'' ''Đcm tao đùa làm đéo gì, mày ra sân tập võ khác biết'' Nó một tay ôm bản mặt xưng vù, một tay lôi Khang ra khỏi cửa lớp. Trong sân vận động, Diệu Anh buộc tóc đuôi ngựa, nước da trắng nõn, tay đeo găng tay, bộ võ khoác trên người cô tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay . Sau mấy cú đánh liên tiếp, đối phương mất hết sức lục ngã nhoài xuống đất. Khang đứng đần người nhìn theo người con gái đang liên tiếp hạ gục đối thủ trên sân, chuyện đéo gì đang xảy ra vậy, Diệu Anh của cậu đây à? Khánh minh tức tối đấm một cú rõ đau vào bụng Khang ''Một tay mày dạy ra đấy, mày sướng chưa?'' ''......''KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
"Em về rồi đây!"Giọng nói của tôi nghẹn ngào, khóe mắt đã đượm vài giọt nước mắt, đau đớn nhìn người con trai mình yêu tàn tạ đến khổ sở. Gương mặt anh trông như già đi vài tuổi, râu còn lún phún mọc, nhiều mà chẳng thèm cạo đi."Ánh Dương, tôi không tin em nữa...""Lần này em hứa, sẽ đi cùng anh đến cuối đời, vĩnh viễn không chia xa."...…
[Chuyện kể về Yoo lão sư và Kim cảnh quan từ thù trở mình thành bạn...tình]Lần thứ nhất gặp nhau là cái tình huống cẩu huyết thường thấy ở huyện. Tiểu bạch thỏ Minjeong cảnh quan phạt đại lang hôi Jimin vì lái xe lúc say rượu.MJ: Tên? Nhà?JM: Biết lão nương là ai không?MJ: Tên? Nhà?JM: Cái em gái cô!*phóng xe đi để lại khói mịt mù*Lần thứ hai gặp nhau, Kim cảnh quan biến thành phụ huynh cháu nhỏ Yerim đi họp đối mặt Yoo lão sư.JM: Hô! Kim phụ huynh thúi tha lại có cháu gái xinh xắn đáng yêu thế này?MJ: Hô! Cái cháu gái xinh xắn đáng yêu thế này lại có lão sư phóng đãng sao?Yerim *đỏ mặt*MJ/JM: Không có khen ngươi!Lần thứ ba gặp nhau, Kim thỏ ngọc đáng thương đi cướp lại giỏ xách cho sắc lang họ Yoo trên phố.JM: Sao? Thái độ gì?MJ: Yêu nghiệt! Biết thế tôi đã quăng cục lơ!JM: Liền kiện cô "cảnh quan trị an thấy cướp làm lơ, mặc cho tiểu thư xin đẹp gào thét"MJ *phi*JM: Cô...!!!!!![Còn chuyện này kể về Bae tổng thích hành hạ nhân viên Kang để bị lật bánh đến đáng thương]Bae Joohyun : Kang Seulginhân viên, mau đem cà phê đi đổi, nguội rồi!SG: Dạ! *cô có lộn không vậy? Tôi vừa pha cách đây 2 phút mà!*JH: Kang nhân viên, đem tài liệu giao lên phòng tài vụ, 3 phút sau có mặt nghe phân phó.SG: Dạ... *cô nghĩ sao vậy? Phòng tài vụ ở lầu 5,còn chúng ta ở lầu 15, thang máy hư ahhhhhh*JH: Seulgi nhân viên, sắc mặt không tốt!SG: Không sao thưa Bae tổng! *cái em gái cô!!!! Chạy đi 10 tầng lầu thử coi cô có bộ dáng này không?????*Chú ý =)) tất cả những thứ đc để trong dấu ** đều là lời trong lòng, Kang nhân viên sẽ không dám nói ra =))))…
Truyện mình viết thôi không phải ngôn tình đâu =)) Truyện lúc vui lúc buồn lúc cười lúc khóc. Cốt truyện không dài lê thê mà chỉ đi vào đúng trọng tâm. Ai thích thì đọc thử nhaa❤️[Truyện mình tự viết nên ko edit hay coppy dưới mọi hình thức]…
CP chính: Diệp Đỉnh Chi x Bách Lý Đông QuânCP phụ: Mạc Kỳ Tuyên x Nguyệt Dao, Lạc Thanh Dương x Dịch Văn QuânTruyện chứa nhiều chi tiết không có trong nguyên tác và phim, nhất là chuyện ở kiếp trước, mong mọi người hoan hỷ. Chắc chắn có yếu tố OOC. Hoan hỷ với mọi lời góp ý ạ. Giới thiệu:Vận mệnh do trời. Gặp gỡ, đồng hành, chia xa rồi lại gặp gỡ, đồng hành, chia xa. Nhân sinh cứ thế chảy trôi, cho tới một ngày khi thuyền đã xa bờ, người ngoái đầu nhìn lại, thì ra thực tại vốn cay nghiệt đến thế, thì ra mọi chuyện đã không thể vãn hồi. Rõ ràng chỉ thiếu một chút nữa, đúng vậy, chỉ một chút nữa thôi là Bách Lý Đông Quân có thể cứu được hắn. Nhưng hết thảy, đều đã muộn. Lúc y tới, chỉ thấy thanh kiếm đâm xuyên qua ngực hắn, máu tươi loang lổ, nhuộm đỏ bạch y của Dịch Văn Quân. "Xin lỗi, ta không ngăn được hắn..."Vận mệnh do trời. Thế nhưng, thật sự không còn con đường nào khác sao? Lẽ nào bọn họ chỉ như hoa trong gương, trăng dưới nước, buộc phải chịu đựng số phận nhơ nhuốc, bị dồn tới bước đường cùng? Để rồi khi chuyến hành trình này đi đến hồi kết, có người nằm lại, có người phát điên, cũng có người, mãi mãi đánh mất lòng nhiệt thành của bản thân. Giang hồ rộng lớn như thế, vậy mà không có nổi một chốn cho họ dung thân. Nếu như, chỉ là nếu như thôi. Người có được cơ hội để sửa đổi. Người có được cơ hội để đưa ra lựa chọn. Vậy thì người, sẽ viết lại cái kết cho chuyến hành trình đầy chông gai ấy như thế nào? "Đương nhiên là..."…
"Anh nghĩ" Wonwoo khẽ nói, nhìn lên những vì sao dạ quang dán trên trần hành lang mà anh đã cẩn thận đặt theo đúng vị trí của các chòm sao thật, "chúng ta đã tạo ra một vũ trụ nhỏ của riêng mình, phải không?". Mingyu gật đầu, kéo Wonwoo vào lòng: "Và vũ trụ này cũng đang mở rộng ra từng ngày".Phần 3 của series Phi hành gia Jeon Wonwoo và Giám đốc bay Kim Mingyu. Mọi người có thể đọc 2 phần trước để nắm được toàn bộ mạch truyện nhé:Phần 1: 384.403kmPhần 2: Giữa quên và nhớ (là 26.000 năm ánh sáng)Phần 3: Redshift Memories, Blueshift Happiness…
Cứu họ cũng là cứu taTa là Đông Quân, chúa tể của mùa đông[Chuyện xuyên không, Đông Quân 18 tuổi ở hiện đại xuyên không vào Bách Lý Đông Quân vừa mới được sinh ra. Truyện sẽ không theo đúng nguyên tác, cũng không đúng theo phim, mọi người khi đọc xin hãy cẩn thận!]…
Tên gốc: 少年白马醉春风之世人皆白 Tác giả: Dao Mạt Nữ (瑶末女)Nguồn: fanqienovelCHÚ Ý:HẮC TIÊU NHƯỢC CẨN! HẮC TIÊU NHƯỢC CẨN! HẮC TIÊU NHƯỢC CẨN! CHUYỆN QUAN TRỌNG NÓI 3 LẦN.------Diệp Đỉnh Chi tự vẫn ở trước mặt huynh đệ tốt nhất của mình, đem chính mình hài tử cùng hoang nguyên tới giáo chúng cùng nhau đều phó thác cho hắn. Cũng không biết là vì cái gì, chính mình nhất không yên lòng, vẫn là hắn. Đã làm Nguyệt Dao mang theo hắn xa xa rời đi, chính là chung quy hắn vẫn là đã trở lại, chứng kiến hắn chết, thẳng đến -- "Ta biết Vân ca không trách ngươi." "Nhưng ta," "Trách ngươi." ............ "Nói như vậy, ngươi không phải tới tìm nàng lạc!" Diệp Đỉnh Chi khóe miệng ý cười đều mau nhếch đến mang tai. "Ta cùng Nguyệt Dao đã kết thúc." Bách Lý Đông Quân nhẹ xả vài cái không đem chính mình tay tránh thoát ra tới nhịn không được trừng hắn một cái, "Ai nha, ngươi buông ra!" Diệp Đỉnh Chi nghe lời đem tay từ cổ tay hắn lấy ra, tiện đà chuyển hướng bàn tay của hắn, cùng hắn mười ngón tay đan vào nhau, "Kia như vậy?" Bách Lý Đông Quân gương mặt ửng đỏ, "Hai cái đại nam nhân, bộ dáng này giống cái dạng gì." Diệp Đỉnh Chi mới mặc kệ, "Trước kia chúng ta không cũng kề vai sát cánh, cùng nằm trên một cái giường, như thế nào hiện tại dắt cái tay liền không được." "Kia... Kia có thể giống nhau sao..."…
Author: Sora HikariName: [ Thiếu Niên Ca Hành Fanfic ] 【 Tiêu Sắt x Tư Không Thiên Lạc 】Nhất Tiếu Khuynh Thành, Tái Tiếu Khuynh QuốcPairing: Tiêu Sắt x Thiên LạcWarning: Có Ooc, có H.Từ cổ chí kim, anh hùng không qua ải mỹ nhân. Vì một người, từ bỏ một tòa thành. ○ Note: Tui không giỏi viết triều đình hay hậu cung tranh đấu gì hết nha, viết giải trí lúc rảnh thôi. Mọi người hoan hỉ.…
Thể loại: Bách hợp, Hiện đại - He, cường thủ, sủng- sắc (18+)Thuyền Mịch x Ba, không thích thì tránh chỗ, ok.Nv phụ có thể giữ nguyên hoặc đổi cho phù hợp Sorry tác giả chính bộ truyện gốc nha vì chưa xin phép...nhưng tui thích bộ này lắm nên muốn chuyển thành BH thể loại tui cực thích á...😝_______________Lúc trước, cô có vẻ ngoài vốn xinh đẹp, lại được du học tại Pháp..đang trong giai đoạn thanh xuân cho nên bao ước mơ, hoài bảo vẫn còn đang ấp ủ...Bất ngờ biến cố gia đình lại xảy ra....Hai năm sau, mọi thứ đã thay đổi cô....Dương Mịch vì kiếm tiền chạy chữa cho em trai mình, đang sống những ngày tháng " thực vật" trên giường bệnh..Cô từ bỏ ước mơ của chính mình, tiến thân vào thế giới giải trí...trở thành người mẫu nổi tiếng...Nàng một doanh nhân thành đạt...Là chủ tịch tập đoàn B&M...Bên cạnh nàng là biết bao mĩ nam mĩ nữ vây quanh...Nhưng nàng lại chỉ để mắt đến cô...Trong khi rơi xuống vực thẳm một lần nữa...Cô đã kí kết làm tình nhân của người phụ nữ nguy hiểm này...Kết quả nào sẽ đợi chờ cô...Giữa cô và nàng chỉ có mối quan hệ tiền- tình, hay còn bí mật nào khác....Ánh đèn danh vọng tìm ẩn nguy hiểm, những sóng gió nơi thương giới đầy mưu mô và hiểm ác...Cô gái yếu đuối có vượt qua tất cả để tìm được hạnh phúc và nữa còn lại của cuộc đời mình hay không?Cùng nhau theo dõi truyện nhé.…
Kudo Takemichi, một thanh niên bán mochi bình thường, chẳng hiểu sao lại bị hệ thống kéo vào một cuốn tiểu thuyết, ép buộc anh sống cuộc đời của Hanagaki Takemichi-một đứa trẻ với tương lai đầy sóng gió.Hệ thống bảo đây là cơ hội đổi đời? Xạo chó! Nhiệm vụ thì nặng, hướng dẫn thì mơ hồ, mà phần thưởng lại bèo bọt đến phát khóc!~ I love you in every universe. ~lần này nghiêm túc cực!Thankiu!Lưu ý đây là fanfic!!! Hay lắm, đọc đi.…