Tựa Như Lẽ Dĩ Nhiên
Minh Châu sống một cuộc đời gọn gàng, yên tĩnh, từng ngày trôi qua như những ô ly vuông vức trong vở bài tập.Cô không ghét đám đông, chỉ là không cần thiết phải thuộc về. Không nổi bật, nhưng lại khiến người ta nhớ mãi vì ánh mắt dịu dàng và nụ cười kín đáo.Mọi thứ với cô đều có quy tắc.Cho đến khi một cậu con trai xuất hiện - như thể chẳng báo trước, cũng chẳng xin phép, mà cứ thế bước vào đời cô, lộn xộn và rực rỡ.Từ một lần chạm mặt tưởng như thoáng qua, hai người bắt đầu viết nên một câu chuyện - không ồn ào, không vội vàng, nhưng chẳng thể dừng lại.Vì đôi khi, một người bước vào đời ta...Tựa như lẽ dĩ nhiên.…