Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Về thăm lại đây, tôi nhớ mọi thứ, nhớ cái cảnh vật xưa chẳng gì phai dấu, nhớ cái cánh đồng xưa tôi và em cùng vui đùa, cùng hạnh phúc. Mà giờ thì khác xưa, tôi với em, ai cũng thay, cũng đổi...Thôi thì níu kéo làm gì để ngày mai vụt tắt.Níu kéo làm gì để mất đi của đời một Khúc Yên...?Vậy...hẹn em ở một nơi mới, một nơi tốt hơn, một nơi em là chính em, tôi là chính tôi, ta là chính ta.…
Tên Hán Việt: Ngàn Niên Nhu Nhân Hồi (Ngàn năm chờ người trở về)Tác giả: Mộc Lam Dương TửTình trạng: Còn tiếpThể loại: đam mỹ, cổ trang, trọng sinh, hài hước, HE, sủng, 1x1, huyền nguyễn, niên hạVăn án: Hà Nhật - hắn thân là một nhân loại, cư nhiên lại phải lòng một vị thần trên Thiên Giới - người đã từng chăm sóc hắn từ khi hắn còn rất nhỏ.Vận mệnh lại khiến hắn và y rời xa, hắn đã dùng đủ mọi cách vô sỉ tới mức độ nào chỉ để tìm y, níu kéo y trở về bên mình. Liệu y có nhận ra được tình cảm của hắn dành cho y ? Hay chỉ đơn giản coi Hà Nhật là một đứa trẻ ?..." Vì người, ta có thể làm tất cả, vậy nên đừng rời bỏ ta"" Hài tử ngoan, mong ngươi hãy sống thật tốt, đừng tìm ta".…
Xin chào!Đây là tác phẩm đầu tay của mình,mong các bạn ủng hộ!Nhân vât:Chính:V,Jimin và 1 số nhân vật khácXin lỗi mấy fan Kook trước vì tui cho Kook vai phản diện Thể loại:SE "Có không giữ mất đừng tìm" "Cái gì không thể níu kéo được nữa thì hãy buông tay"…
Là phụ nữ sinh ra không phải là một bông hoa đẹp thì một bông hoa biết tỏa hương, câu chuyện này tôi không chỉ viết cho các cô gái trong team " gái xấu " mà là viết cho tất cả phụ nữ trên thế giới này, đừng quá lo lắng cho vẻ bề ngoài mà hãy tự chăm sóc bản thân thật tốt, nên biết quan tâm người xung quanh, , nên có óc quan sát, có kỹ năng sống và nên đọc sách nhiều để trau dồi thêm kiến thức cho bản thân và hoàn thiện chính mình. Là con gái khi yêu đừng nên quá điên cuồng, chia tay rồi thì nên mỗi đứa một nơi, đừng bao giờ níu kéo bởi lòng người đã thay đổi thì dù cho họ có ở lại thì người chịu thiệt vẫn luôn là mình, đừng lụy tình vì một người không đáng, đừng so đo tình cảm với người này người kia , đừng đem lòng tự cao của đàn ông ra đùa giỡn vậy nên hãy sống làm sao cho bản thân cảm thấy vui vẻ.... Cô gái - độc giả yêu mến của tôi. Hãy hứa với tôi rằng em sẽ hạnh phúc.…
Tên Truyện: Người Chưa Từng Quay ĐầuThể Loại: Bách Hợp, Cô Trò, Hiện Đại,Ngược Tâm...Tác Giả: Lee Quy Tran•••Mưa rơi trên sân trường vắng, những cơn gió lạnh lẽo quét qua từng góc lớp học, mang theo một nỗi buồn âm ỉ không tên. Tôi đứng trước cô, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố chấp níu kéo thứ tình cảm mà ngay từ đầu đã không có lối thoát."Cô... có từng, dù chỉ một lần, nghĩ đến em không?"Cô lặng im. Cái im lặng ấy, so với lời từ chối còn đau hơn gấp vạn lần.Tôi biết rõ câu trả lời, nhưng trái tim vẫn không chịu buông bỏ.Vậy thì... tôi sẽ là người buông trước.Dưới cơn mưa lạnh lẽo ấy, tôi quay lưng bước đi, không hề quay đầu lại._____Lần đầu viết truyện chúc mn đọc vv và góp ý thêm ạ💗Và cô-người chưa từng ngoảnh lại-cũng chỉ đứng đó, mãi mãi đứng đó.…
Jay là thiên thần nhưng lại có tính cách xấu xa.Sunghoon là ác quỷ nhưng lại có lòng dạ lương thiện." Tình yêu ranh giới, chúng mày tính như vậy đến bao giờ ? "Huhu, lần đầu mik vt truyện á, mn cho mik xin ý kiến nhó<3…
'' Khi yêu người ta hứa rất nhiều.Người ta hứa về tương lai, về một gia đình và những ấm êm.Người ta còn hứa sẽ yêu nhau mãi mãi, là duy nhất của nhau đến suốt cuộc đời này.Có lẽ khi yêu cuộc đời này thật tươi đẹp và những khoảnh khắc tươi đẹp ấy người ta chỉ muốn thuộc về nhau thế nên chẳng ai tiếc những lời hứa.Và khi người ta thất hứa, người ta rời xa ta. Thì cũng đừng bao giờ tiếc nuối hay níu kéo. Vì đâu ai chỉ yêu mãi một người. Điều đấy khó lắm, cũng vĩnh viễn chẳng có. ''…
Sau khi kết thúc thể loại AllKook _ Yêu em mất rồi thì con au dễ thương cute này muốn tìm cảm hứng mới nên cho ra truyện dài tập Cánh hoa lặng lẽ rơi. Mong rằng các thím hãy ủng hộ cho ta nhé- Những cánh hoa rơi xuống tạo nên một khung cảnh cực kì huyền ảo. Cậu đứng đó lặng lẽ rơi nước mắt nhìn người con trai quay lưng bước đi nhưng chính bản thân chẳng thể là được gì, không dám níu kéo cũng chẳng thể lặng lẽ đi theo, chỉ biết đứng im nhìn người mình yêu suốt 8 năm trời khuất bóng sau những cánh hoa diệp anh đào. Thất vọng và chán chường cậu quyết định rời đi đến một thành phố mới bắt đầu lại cuộc sống khác._ Chuyện gì sẽ xảy ra mời mọi người đón đọc truyện của ta nhé Bút danh mới dành cho truyện mới : Tiểu Mộc Tỉ…
Chỉ cần anh từng tồn tại trên thế gian này, dù cơn gió kia có kéo anh ra xa nghìn trùng, hay cả che dấu anh khuất dạng đi chăng nữa, cũng xin anh đừng bận tâm! Với em - anh luôn là bất diệt...Mùa hoa Anh Đào nở... chàng trai với nụ cười hình chữ nhật đến nơi này, để lại đây rất nhiều điều và rồi hòa tan câu chuyện đời mình vào hư không.Xin em, đừng vùi sâu tuổi thanh xuân của mình trong đất cát!Mùa hoa Anh Đào nở cuối cùng... dành tặng em sự cuối cùng từ anh.…
Cô một cô gái thích thầm chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng chàng trai lại có người yêu . Bỗng hôm nọ khi hai người đang đi trên đường thì có một chiếc xe lao tới đụng cô rồi chàng trai xô cô gái ra và rồi anh đã ngất đi... Vài ngày sau thì cô biết được người đứng sau vụ đó chính là cô bạn gái quỷ quái của anh. Anh tỉnh dậy vào buổi sáng đúng cái ngày mà cô biết được chuyện này khi nghe tin anh đã thức thì cô rất vui nhưng cũng biết được anh đã mất trí nhớ và cũng buồn vì anh đã yêu một người rất độc ác . Từ cái ngày hôm đó cho tới ngày cô ra đi thì cả hai không gặp nhau vì cô gái kia sai người tới hù dọa cô . Cô đi với hai dòng nước mắt cùng với trái tim đầy tan vỡ. Ngày cô đi là lúc cô bạn gái kia lộ rõ bộ mặt ác độc đó của mình. Anh rất buồn vì đã không thể níu kéo cô cùng vì anh đã làm tim cô tan vỡ…
Trương Quỳnh Anh là nhân vật chính trong câu truyện này. Kể về hành trình tìm người thay thế bản thân để chăm sóc cô gái Phạm Thảo Ngọc. Quỳnh Anh năm nay 26 tuổi còn ngọc 25 hai người bên nhau 8 năm nhưng những năm gần đây hai người thường xuyên cãi nhau. Nhưng Quỳnh Anh vẫn cố gắng níu kéo mối quan hệ này nhiều lần cô đã có suy nghĩ tự tử nhưng nghĩ đến Ngọc nên lại thôi để rồi hôm nọ trên đường đi đến phòng khám của bác sĩ tâm lý thì bị xe tông mà hay sao hôm ấy chính là kỷ niệm 8 năm bên nhau ...Ý kiến từ một người xa lạ: đừng tin tác giả:)))…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…