Em! Mau Đứng Lại
Em chạy mãi làm gì, không mỏi chân sao :)…
Em chạy mãi làm gì, không mỏi chân sao :)…
-Nếu xuất hiện rồi lại biến mất thì xin người đừng bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của tôi. _Dương Lam Hy_…
Tác giả: zợ LYW:)Truyện không áp dụng lên người thậtĐây là bản gốc ạk…
Sợ nhất một ngày nào đó nhận ra mình chỉ là một người đứng bên lề của người từng là tất cả…
Bạo quân tàn tật chiều chuộng cá trong lòng bàn tayTên gốc: Tàn tật bạo quân đích chưởng tâm ngư sủngTác giả: Tuyết Sơn Phi HồThể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên thư,Sinh tử, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, 1v1.Tình trạng: 156 chương (Đã hoàn)Tình trạng edit: (20/08/2020 )đang lết :))))))Edit thích rùa và yêu rùa, lần đầu edit, t ko biết tý gì về tiếng Trung cả, nên chắc chỉ được 50 - 60%. Mong mn chỉ bảo nhiều.p/s: À, t vừa đọc vừa edit, nên ko biết như nào, ai có từng đọc bản QT thì xin chỉ giáo ạ.Văn ánLý Ngư một sớm xuyên thư, thế nhưng lại xuyên thành một con cá hàng thật giá thật, mà con cá này còn có chủ, chính là cái người bị câm lại âm trầm khủng bố trong sách - bạo quân. Hệ thống giao cho Lý Ngư một cái nhiệm vụ, chỉ có được trái tim của bạo quân, mới có thể trở thành người.Lý Ngư lệ rơi đầy mặt: Hệ thống, ngươi tỉnh tỉnh, ta mẹ nó chỉ là một con cá, hắn lại không thể nói chuyện, giao lưu làm sao??Hệ thống: Đừng dong dài, mau đi công lược trái tim bạo quân.Lý Ngư: Xin hỏi, bạo quân hắn có trái tim sao.....==================Lý Ngư nỗ lực hướng về phía bạo quân mà phun bong bóng, lại bị bạo quân bắt lấy, tỉ mỉ nuôi trong bể cá rộng vài mẫu đất, cá sinh nhận hết che chở.Mục Thiên Trì mỗi ngày đều nhìn chằm chằm cá chép nhỏ đang bơi đi bơi lại đến là vui vẻ, nghĩ thầm con cá này đến bao giờ mới có thể hóa thành hình người đây.Cá chép nhỏ không biết, bạo quân không phải không có trái tim, mà là đã sớm đem trái tim cho cá chép nhỏ đánh bậy đánh bạ cứu mình.==========Tiểu kịch…
Rồi ta sẽ gặp lại nhau đúng chứ? Hứa với em đi Kim Jisoo…
ta lưu lại cho bản thân ta, cũng hi vọng các người đọc.…
Xoay quanh thực tế cuộc sống thì không j là đủ cả. Hãy cho mình là đúng để rồi nhận ra bản thân sai.…
Đừng làm tớ khóc Tác giả: Yan JiuNhóm dịch: Bạch Quán LầuTrước đây mấy bạn bên KR Team có làm đến chap 60 mấy rồi, tuy nhiên bằng một lí do nào đó mà khoá mất, biệt tăm vô tích. Bản dịch mới này của nhóm Bạch Quán Lầu. Tuy nhiên mình sẽ chỉ đăng một số chap mình tham gia làm kỉ niệm, và một số mình yêu thích thôi. Chi tiết các bạn hãy tải App mê đọc truyện, đã có full bản dịch từ chap 1 - mới nhất, hoặc truy cập Fb tham gia Bạch Quán Lầu group nhé!…
như tiêu đề, truyện chứa nội dung xàm 😐…
Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái sống hạnh phúc cùng gia đình mình ở Finsel. Và làm thế nào một đứa trẻ biết về lực lượng ly khai đang gieo hạt giống hủy diệt. Những kí ức về sự mất mát luôn dày vò cô bé mỗi đêm... Cho đến khi bà Eliza Ellenstein, một quý tộc Bị mất đi vị thế, đã đưa cô bé về, đặt tên cô là Magda Ellenstein. Magda đã sống yên bình và sung túc với sự chăm sóc của mẹ cô. Bằng sự nghiêm khắc trong kỷ luật, Eliza đã cho cô một nền giáo dục cứng nhắc về sự quý phái đúng đắn. Tuy nhiên, nỗi đau mất mát lại len lỏi vào tâm trí cô. Bây giờ, sự hỗn loạn sẽ quét vào cuộc sống của cô một lần nữa, nhưng lần này cô chính là "tâm bão" ...…
Tản văn tiểu thuyết hiện đại…
đọc truyện sẽ biết nội dung kể về cuộc đời của một cô gái. :)))))…
Đừng đọc làm gì…
Em không cầu được cùng anh hưởng vinh hoa phú quý, chỉ cầu lúc hoạn nạn được sánh bước cùng nhau...…
oan gia thì chính là oan gia2 người ngày từ đầu đã ghét nhau nhưng vẫn làm việc chung với nhau 7 năm. vậy mà đùng một cái cô xin thôi việc. làm sao để giữ cô ấy lại đây nam chính : quản lí nhà hàng nữ chính : đầu bếp nhà hàng…
Đôi lời: Hơ hơ... Truyện đang trong quá trình viết nên A Lâm chả biết nên ghi gì nữa. Có H nhẹ nhá.Tác giả có trái tim mong manh. Chán truyện thì lượn đi, đừng chê A Lâm buồn.…
Có thể là thật…
Hanamichi năm 16 tuổi từng nói với Rukawa rằng cậu ghét mùa hè. Bởi cái nắng oi ả không dứt cùng cảm giác khó chịu mỗi khi tập bóng giữa ngày hè nắng gắt, và... bởi mùa hè của cậu luôn gắn liền với những nỗi buồn.…