[ATSH] Cái gia đình gì mà...
Nơi chốn gọi là nhà, góc nhỏ với đôi ba mái ấm to nhỏ có các ông bố và các bé con của họ☆Chỉ là trí tưởng tượng của con author.☆Thiết lập thế giới giả định, xin đừng nhầm lẫn với đời thực.☆Coi truyện hoan hỉ, mãi keoo.…
Nơi chốn gọi là nhà, góc nhỏ với đôi ba mái ấm to nhỏ có các ông bố và các bé con của họ☆Chỉ là trí tưởng tượng của con author.☆Thiết lập thế giới giả định, xin đừng nhầm lẫn với đời thực.☆Coi truyện hoan hỉ, mãi keoo.…
Ai cũng là nạn nhân trong câu chuyện của chính họ, vậy thôi để em là nhân vật ác cho!…
"anh là duy" "dương nè" "tụi bây yêu nhau xong rồi bị ảo hả?"…
Tác giả: Long ThấtThể loại: Điềm văn, trưởng thành, vườn trường, nhẹ nhàng, ấm áp, 1×1, hiện đại, đam mỹ, tác giả đã già chỉ muốn ngọt và ngọt.Tình trạng: HoànNguồn: hyukieleesj1398.wordpress.comEdit: Hyukie LeeKiều Thiều liều mạng thức đêm khắc khổ học tập lại là đếm ngược từ dưới đếm lên.Hạ Thâm đi ngủ cả ngày cũng có thể thi điểm cao mua chai nước định an ủi Kiều ngốc cùng bàn.Sau đó thấy được tin nhắn trong điện thoại Kiều Thiều ùa đến-Ba ba: Con trai đừng sợ, thi rớt không sao, ba mua cho con một chiếc xe thể thao mới.Ông nội: Tôn nhi đừng gấp, thi rớt không sao, ông mua cho con chiếc du thuyền mới, mau đi giải sầu.Ông ngoại: Cháu ngoại đừng khóc, thi rớt không sao, gia sản mấy tỷ của ông đều là của con.Hạ Thâm mặt không đổi sắc ném chai nước hai đồng rưỡi vào thùng rác.An ủi? Hết rồi..Rời nhà trốn đi nghèo đến cạp đất ăn công X Ngàn sủng vạn sủng thiếu gia trăm phần trăm chỉ bị thi rớt thụ.P/S: Truyện mình đăng để đọc off, chính chủ muốn gỡ mình sẽ gỡ ngay.…
• lowercase ; badword ; corruptioncánh hoa này nở chẳng đẹp chút nào, toàn là máu riêng một điều duy nhất em biết rằng tình chúng ta sẽ đẹp như cách anh từng nói yêu em phải không ?" em sai rồi"" thế nào ạ?"" anh chưa từng nói yêu em" • viễn tưởng, not real !• có chứa những đoạn gây phản cảm…
Chỉ là truyện vui vui có lúc KHÔNG vui❌❌❌TẤT CẢ LÀ TƯỞNG TƯỢNG KHÔNG CÓ THẬT❌❌❌…
Cảnh bảo: OOC, Bạo lực, tra tấn, hành hạ, máu me, giam cầm, đánh đập, H nặng, tra tấn tinh thần, một số ngôn từ có thể gây khó chịu."Hùng à...quay lại vào trong nhà đi, em không nghĩ là anh bước thêm một bước nữa thì chuyện gì sẽ xảy ra đâu.""Đừng mà...anh xin em...anh không muốn...anh-""Nói ít đi một chút, để sức rên đi."…
Bên kia bí quá gòi qua đêi viết cái khác :(((…
Hào quang.•Gọi mình là Ảnh Quân.…
bối cảnh: underground mafia au! , abo!tmh x đtahđd x nqađhđ x hhh"nội tâm của quán quân" "ngoại lệ của á quân""đầu tiên và duy nhất"(truyện hoàn toàn không có thật vui lòng không áp đặt lên người thật, tên người thật nhưng mọi sự kiện không hề tồn tại)…
Bắt đầu vào mùa cuối mùa thu, kết thúc vào cuối mùa hạ. Thoáng cái hoàn thành chuyến tàu ba năm. Thanh xuân thì ai mà chẳng có nhưng để tận hưởng nó một cách chọn vẹn nhất thì không phải ai cũng làm được. Tại chiếc fic này, hãy cùng Nấm và HieuAnKhang của chúng ta trở về cái thời niên thiếu ấy. Về cái thời điểm vô âu vô lo, về cái ngày mà tiếng chuông vào lớp vẫn còn văng vẳng bên tai…
Vứt não khi đọc._Lạc trong vùng kí ức tuổi thơ như hình với bóng, Quang Anh chỉ nhớ hắn ta to lớn đến đáng sợ nhưng.. đáng tin cậy. Một người trông không thể nào không miêu tả bằng câu "Nghiêm khắc cấm dục", hắn ta chưa từng chạm đến bất cứ sự sa đoạ nào, như thể hắn không phải con người.Trong trí nhớ của Đăng Dương, "cậu" chủ nhỏ hơn mình 6 tuổi không giống thế này. Hắn không thể tin được từ cậu lại thành cô, hơn nữa còn nghiện gì đó được gọi là "anime?". Chẳng sao, Quang Anh là tất cả, người gọi "đức tin" của hắn là quái thai chắc chắn số phận sẽ không yên ổn.Cuộc sống đơn giản hơn nhiều khi ta thật sự yêu, thế giới của hắn, em, ta nhỏ thế nào? Có thể bao bọc lấy thế giới bằng một cánh tay như trí nhớ ấy không?Thoát khỏi quá khứ. Sống với con người thật, thay đổi giới hạn sẽ là cách ta yêu._Anh yêu em nhiều thế nào?Thế giới rộng lớn chứ, cậu?Lớn, rất lớn.Thế giới của tôi rất nhỏ, là cậu.Đối với em thì thế giới gói gọn trong cái tên "Trần Đăng Dương" ạ._Câu từ tục tĩu.Các chương ngắn.Có yếu tố phi thực tế.…
phạm anh duy, tình yêu ngọt ngào của trần đăng dương.© dieu.…
Muốn dắt em đi khỏi nơi này, một nơi không phải suy nghĩ về ánh mắt của mọi người, ôm em, hôn em mà không cần để ý xung quanh, hét to rằng "anh yêu em, rất yêu em", để nhìn thấy em cười mà không còn bất kì ưu phiền, lo lắng nào nữa. Tương lai, hai đứa sẽ còn phải nỗ lực nhiều nhiều lắm, nhưng anh đã sẵn sàng, để một đời yêu em.…
Anh - Dòng họ công thần, giảng viên Đại học Keijo, thành viên thường trực Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc. Cậu - Ba đời là Hàn kiều tại Nhật, đại úy đại đội bảo vệ Toàn quyền Nhật Bản, trực thuộc Lục quân Đế Quốc. Một ánh sao sa, trăm năm định mệnh. Cái liếc mắt ban đầu đã đem số phận vĩnh viễn gắn kết vào nhau, gắn bó ngàn đời vạn kiếp.…
Để chữa lành cho bộ truyện Se lần trước sốp xin đền bù bằng một con fic thanh xuân vườn trường tẻn tẻn, ngọt ngào của ba mẹ yêuuu🌹💙 ủng hộ sốp trong bộ truyện này nháaa…
[Gong Ji Cheol x Lee Dong Wook]Muốn mời em đi uống rượu, cả hai trò chuyện thâu đêm ở quán quen, không ai biết hai ta là ai, rồi men rượu lại mang tới những câu chuyện mà ta chưa từng tỏ bày, mang hai kẻ cô đơn xa lạ trở thành ngoại lệ của nhau. Muốn em là niềm kiêu hãnh cả đời, là ngoại lệ duy nhất và đặc biệt nhất trong lòng hắn, là một Lee Dong Wook ở đời thực chỉ thuộc về riêng mình hắn. Chẳng có vai diễn nào nữa, chẳng cần làm công cụ truyền đạt cảm xúc cho câu chuyện tình yêu của người khác nữa. Giờ đây, Gong Ji Cheol của đời thực, chỉ muốn yêu Lee Dong Wook trước mắt hắn, đời đời kiếp kiếp, không để em thuộc về ai khác. Ích kỷ mang em về, giấu đi. Dẫu rằng không thể cho em một lễ đường lộng lẫy, vẫn muốn đeo chiếc nhẫn lấp lánh vào ngón áp út của người.• • •Hương thơm mà hắn yêu thích, người mà hắn yêu thích, thời tiết mà hắn yêu thích, vào thời điểm mà hắn yêu thích, vừa hay lại cũng yêu thích hắn.…
Ở đây chẳng có gì ngoài một gia đình nhỏ gồm bốn người: ba Dương, mẹ Kiều, anh Xa và em Bông.…
Các nhân vật trong đây không thuộc về tớ...…
Chuyển verTruyện này từng có bạn chuyển ver rồi nhưng bạn ấy không làm tiếp nữa, nên tôi tự viết tiếp để đọcCre bìa: @妻物的世界 on weiboKhông nhận gách đá, cảm ơn!…