Hoá ra Xuân đã động lòng
"Xin chàng! Chàng đừng chạm vào em trong hình hài này. Đừng làm vấy bẩn bản thân mình chỉ vì em."Ethelbert áp vầng trán cao của chàng tựa vào gương mặt của người mà chàng thương, như cây non nép mình dưới một gốc cổ thụ vững chắc để tìm kiếm sự che chở. Nước mắt nhỏ tí tách còn hơn cả một trận mưa rào, lăn dài trên gò má và chạy dọc trên đôi môi mỗi đêm nào cũng lưu lại những nụ hôn. Mùi vị của sự khổ đau, mặn chát ứ nghẹn cả cổ họng. Ethelbert cảm nhận được cái gì gọi là dày vò còn hơn cả cái chết, bởi lẽ đứng trước người thương nay đã không còn như trước...Thần Mùa xuân đã vụn vỡ trái tim mình."Xin lỗi, ta xin lỗi! Ta đã không thể bảo vệ được em."**********************************"Sau này em sẽ là Aster Primavero, là người yêu, là người thương, là thạch thảo của ta. Là của ta cả đời này.""Dạ! Em chính là của chàng. Từ tên họ, trái tim cùng tình yêu, sinh mạng và cuộc đời. Đều là của Ethel."Ở một nơi nào đó trên cõi đời này, ngay chính vào những ngày xuân tươi thắm. Có một nhành thạch thảo, có một vị thần cao quý đã động lòng với nhau. Thật đẹp đẽ xiết bao!…