Bất Cố Tác Nhan Khai
Hắn bỏ ta đi rồi…
Hắn bỏ ta đi rồi…
Một góc nhìn chưa bao giờ bạn có thể nghĩ về câu chuyện Tấm Cám quen thuộc....…
Tác giả: Chi U CửuVăn ánLan Sơn Quân là một cô nhi lớn lên ở Hoài Lăng, sống nhờ cơm bách gia, học được nghề giết heo, vốn định mở một lò mổ để kiếm kế sinh nhai. Nào ngờ ông trời lại đưa nàng vào một trò đùa khác.Năm mười sáu tuổi, nàng bất ngờ được đón về Trấn Quốc Công phủ ở Lạc Dương, trở thành đích thứ nữ thất lạc bên ngoài của phủ Quốc Công.Ban đầu, nàng tưởng rằng đây là phúc lành trời ban, là bù đắp cho những ngày tháng cơ cực. Nhưng mười năm sau, nàng mới nhận ra-từ một kẻ thôn dã bước vào kinh thành, hóa ra không phải phúc phận, mà là quả báo vì kiếp trước giết heo quá nhiều.Mười năm nơm nớp lấy lòng, vội vã gả đi, đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh và xem thường. Cuối cùng, nàng bị nhốt trong một viện nhỏ, không thấy ánh mặt trời, ngày ngày chịu đói khát, sống dở chết dở.Nhưng dù vậy, nàng vẫn không cam lòng.Giữa bóng tối tuyệt vọng, thứ duy nhất an ủi nàng là một quyển sách cũ nát.Ánh sáng le lói qua ô cửa sổ chưa từng đóng kín, nàng chậm rãi lê bước đến gần, nâng sách lên đọc--Đó là một cuốn bút ký, ghi chép hành trình của một thiếu niên từ sáu đến mười sáu tuổi. Trong đó có nhiệt huyết, có hoài bão, có ước vọng về một thanh kiếm sắc chờ ngày được rút khỏi vỏ.Mãi đến khi đọc đến tên người viết, nàng mới giật mình--Người ấy, chính là Úc Thanh Ngô.Hắn là kẻ khi ngày nàng đặt chân rời Lạc Dương, thì bước lên đoạn đầu đài.Vì thế, khi có cơ hội sống lại năm mười sáu tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Úc Thanh Ngô, nàng đã coi hắn như một người bạn …
Vì lần đầu tiên mình viết truyện nê có gì sai sót mong mọi người bỏ quaCòn về truyện đọc rồi sẽ biếtcảnh báo truyện có cảnh H nhé 😙😙😙😙😙😙😙…
đọc thử cho em vui đi mọi người , có j em sửa…
bộ truyện của mình viết về allkazu lần đầu viết truyện có gì sai sót mong mọi người thông cảm 😞💅…
Mãi Mãi Là Của Người - Thiên Phong Nguyệt DạAu: Du HợpThể loại: Nhất công Nhất thụ, Công sủng thụ, HE (ko bk đâu nha~~~)Dù vạn vật đổi thay tình yêu có đổi thay? Tình yêu như một sợi dây vô hình nối hai con người lại với nhau. Liệu rằng dù sóng to gió lớn hay có bất cứ chuyện gì xảy ra thì sợi xích này có thể bền chặt mãi? Ta và hắn hai con người ở hai thế giới liệu có đến được với nhau? Có thể ở bên nhau có thể trao trọn niềm tin cho nhau? Liệu ta có nên tin hắn? Có lẽ đó chính là số phận...P/s: ừm đây là lần đầu nha~ mong mọi người có ném đá thì ném nhẹ nha. Kết là HE hay SE đọc đi gòi biết nga~~ ế nhớ votes cho ta để có tin thần làm típ nhá~ Đây là truyện của tui ai mún mang đi nhớ nói với tui đừng tự tiện có gì nhớ ghi rõ nguồn nữa nha~…
Author: MiukiutiBeta: Nhok TairaBiCouple: Hơi một chút Thiên NguyênVương Nguyên luôn thể hiện mặt hoàn mĩ của bản thân dưới mọi ánh đèn sân khấuCậu luôn dùng nụ cười mĩ mãn để hoàn thiện nhiệm vụ của mìnhNhưng có ai biết được rằng một Vương Nguyên như thế lại sợ ánh nhìn của mọi người đến nhường nàoĐây là oneshot đầu tiên của mình, nên không tránh khỏi sai sót, mong các bạn đọc thông cảmMặc dù viết không được hay nhưng đều là công sức của mình bỏ ra, vì vậy mong các bạn tôn trọng và không mang đi dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của mình~~~~Cuối cùng, chúc các bạn đọc vui vẻ…
truyện có yếu tố kinh dị. Cân nhắc trước khi xem~…
Tác phẩm: Bên Nhau Trọn ĐờiTác giả: Hạo NguyệtThể loại: YoonJae fanfic, kiếp trước kiếp này, bá đạo thâm tình công x thâm tàng bất lộ thụ, cường mĩ.Tình trạng bản viết: Đang tiến hànhCảnh báo: Đây là thể loại tiểu thuyết boy x boy, sẽ có tình tiết 18+, xin vui lòng không comment khiếm nhã. Bạn đã được cảnh báo!…
My love, my heart, my pain…
Hnay là ngày VINH DANH bạn Phi đã có mặt trên trần gian này 13 năm (cùng toilet)…
Trích những truyện hay nhất trong 'Hạt giống tâm hồn'.…
Đây là đoản mà tôi nghĩ. Không áp dụng vào người thật. Lần đầu viết, chưa có kinh nghiệm nên mọi người góp ý nhẹ nhàng.…
"Bạn ơi, lát đi xuống kia với tui để lấy đồng phục và giấy tờ luôn nhen." Giọng Cẩm Nhung vẫn trong trẻo và đầy hứng khởi như mọi khi. Tôi khẽ gật đầu, mắt chẳng rời nổi màn hình laptop đang sáng trưng. Nhung, Hạ, Giang và Duyệt - bốn cái tên tựa như những nốt nhạc tươi tắn điểm tô thêm sắc màu cho những ngày đầu tiên bỡ ngỡ nơi giảng đường của tôi. Họ là những người bạn mà bất cứ tân sinh viên nào cũng ao ước có được: tốt bụng, chân thành và luôn sẵn lòng chìa tay ra giúp đỡ. Phòng 206 của chúng tôi, cứ ngỡ như một mái nhà thứ hai ấm áp, nơi mà sự sẻ chia và thấu hiểu luôn ngự trị. Ấy vậy mà, giữa cái không gian tưởng chừng như hoàn hảo ấy, lại xuất hiện một "khuyết điểm" khó lòng hòa hợp. Một "nốt trầm" lạc điệu, tạo nên một sự tương phản rõ rệt giữa những người bạn tốt bụng và Yến Như - một người bạn khác biệt, hay theo gen Z chúng tôi gọi là "rắn độc" mà theo motip truyện thì là "trà xanh" đấy. Sự khác biệt ấy không chỉ đơn thuần là về tính cách, lối sống mà còn hứa hẹn những tình huống dở khóc dở cười, thậm chí là những rắc rối không ngờ tới.…
concept việt nam xưa. hố sâu.…
Việc bất thường nhất tao thấy hai đứa mày làm chính là sống một ngày cho ra bình thường.…