Những Sai Lầm - Lê Xuân Hoa - VietZone.Mobi
…
-Tác Giả:Hít Không Khí Sống Qua Ngày-Thể Loại:Đam Mỹ,Cổ Đại,Nhất Thụ Nhất Công,Trung Khuyển Công,Nguỵ Ôn Nhu Thụ,Trá Hình Tu Chân Văn.-Truyện kể về Mục Cẩn,thiếu niên ba tốt,đệ tử thuộc Nghiêm Chỉnh Tông.Cái gì mà hàng yêu trừ ma hay một lòng hướng đạo tất thảy đều không quan trọng!Cái quan trọng là nhập môn rồi,Mục Cẩn hắn sẽ được bao ăn bao ở !Bạn nhỏ Mục Cẩn căn cơ không tốt,nhập môn quá muộn,chậm rì rì mãi không thăng tiến,tốc độ tu tập so với ốc sên bò còn chậm hơn!Đồng môn của bạn nhỏ Mục Cẩn đều đã công thành danh toại,thu nhận vài (chục) đồ đệ,hắn lại vẫn ở luyện khí kì!Căn bản là không có môn sinh nào chịu bái một sư phụ cấp bậc nhỏ như vậy!Quá mức uỷ khuất!Tuy là không có đồ đệ,nhưng là hắn còn có một sư điệt nha!Trắng trắng mềm mềm,khả ái đáng yêu!!!Đấy là miêu tả của Mục Cẩn về Vĩ Thanh khi còn nhỏ,còn khi lớn...Ngang-ngược,Bám-dính,Đại-nghịch-bất-đạo!!Mục Cẩn hay thay sư đệ mình dưỡng ra cái gì thế này!Ai đấy trả lại cho hắn một tiểu sư điệt khả ái đi!!!Còn nữa,giống như trong nhà có để một quả bom,còn là quả bom đựng giấm,không cẩn thận lúc nào cũng có thể nổ!!Đáng sợ!…
"Yêu em lại lần nữa hãy để con người này bù đấp lại cho em, anh hứa" Họ đã chia tay được hai tháng nhưng có lẽ Heeseung chẳng sao quên được hình bóng cáo nhỏ ấy, con người luôn khiến hắn lo lắng luôn khiến hắn hết mực cưng chiều thế mà giờ lại chẳng còn bên hắn. Sunoo đang học năm hai tại một trường đại học danh tiếng ở Hàn Quốc, dù bận rộn với cuộc sống hiện tại nhưng nếu nói đã quên thì không mà còn nhớ hắn thì lại càng không phải. Nhưng có lẽ về duyên số thì họ có quá dư thừa, càng ngày càng gần nhau hơn và rồi tiếp nối bằng một chuyện tình ngọt sủng. ------------------Nhờ Chat GPT triển dùm đống idea cho đọc xong nó viết cuốn quá nên con fic này ra đời 🤞🏻🧎♀️* Lưu ý mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu !!! *…
Diệc Phàm 10 tuổi, Xán Liệt 8 tuổi dõng dạc nói: - Ta sau này nhất định sẽ trở thành hoàng đế! Xán Liệt ngày ấy ngây thơ nghĩ rằng người đó muốn làm hoàng đế là vì muốn làm chủ thiên hạ. Chỉ cần là hắn muốn dù y có phải chết cũng nguyện ý. ……… 10 năm sau Ngô Diệc Phàm cao cao tại thượng mình khoác trường bào ngồi trên ngai vàng. Những tưởng rằng đã có trong tay thứ mình muốn, cứ ngỡ rằng chỉ cần có được ngai vàng cho dù y phải hi sinh gì đi chăng nữa cũng được. Cứ ngỡ rằng mình sẽ thực hạnh phúc. Vậy vì cái gì mà trong tim lại đau như thế…… Là vì người kia đã không còn bên mình đi a~ Là vì người kia đã hi sinh để giành lấy ngôi vàng cho ta a~ Là vì người kia đã không còn sóng vai bên ta như lúc trước a~ Y muốn giang sơn? Phải. Nhưng giang sơn sơn trong mắt y trùng hợp thay lại chính là người kia. Hiện tại người kia đã không còn thì y làm hoàng đế còn ý nghĩa gì nữa?…