4. ĐẠI TỪ SỞ HỮU
…
hiiiiiii…
Trích đoạn Tình Câm : "Em còn nhớ anh không ? "Tôi im lặng, quay bước đi bỏ lại ánh mắt đau lòng của Hứa Thiên Bạch bởi nếu không kìm nén lại, tôi nghĩ tôi sẽ ôm chầm anh như ngày anh quay lại. Không, tôi nhầm rồi, anh chẳng phải là một cậu trai trạc tuổi tôi. Anh là anh trai tôi. Tác Giả : Youth Never End Thể loại: ngược, sủng , HE, gương vỡ lại lành Tóm tắt: Từ ngày đầu gặp nhau khuôn mặt anh đã khiến cô không thể nào quên, quá đỗi quen thuộc cũng quá đỗi cách xa. Khuôn mặt ảm đảm với đôi mắt buồn sâu thẳm như hồ nước, làn môi mỏng luôn cong lên khi nhìn cô mơ hồ . Anh từng ngày trở thành cuộc sống của cô. Hạnh phúc có, mật ngọt có , cả đắng cay cũng có , cho đến khi cô thấu hiểu câu nói "Yêu nhưng cũng không thể yêu " .…
Văn án: Đây là một cái muội tử, không ngừng xuyên qua, nghịch tập nữ chủ câu chuyện. Nàng chỉ có một mục tiêu, liền là cướp giật nam chủ. Hành văn tra, nội dung vở kịch tra. Vào hố có phiêu lưu, vào hố cần cẩn thận. Nữ xứng trên vị mau xuyên văn, bàn tay vàng là có, tô là khẳng định (cũng sẽ không quá tô, nhìn trời) Xin chớ nhân sinh công kích a, tác giả thủy tinh tâm. Xuyên qua thế giới: Hiện đại khí phụ văn √ nữ chủ trọng sinh báo thù văn √ tu tiên văn √ quân lữ văn √ vòng giải trí văn √ cung đình văn √ học phách văn √ thay gả cô dâu √ tự bế chứng nam chủ √ dân quốc cũ ảnh √(vô hạn lưu, thẳng mặc) Nơi này là một cái không có đại cương, nghĩ đến đâu mà viết đến nơi nào, cuối cùng không cách nào tự bào chữa tra tác giả. ————2014. 9. 04 lưu Nội dung nhãn: Mau xuyên xuyên qua thời không hệ thống Tìm tòi mấu chốt tự: Vai chính: Ôn Nhiêu ┃Phối hợp diễn: Các thế giới nam chủ nữ chủ chúng ┃Cái khác: Mau xuyên; hệ thống; nữ xứng…
Dư Vũ Hàm, kiếp sau tớ nguyện làm người của cậu thêm một lần nữa.…
Nguyễn Trần Trung Anh và Huỳnh Quốc Khánh vốn là hai đường thẳng song song. Bằng một cách nào đó cả hai từ bạn cùng lớp thành bạn cùng bàn và cuối cùng là bạn cùng nhà. 3 năm, 4 năm rồi 1 đời, "Thiết bị lưu trữ kí ức" chính là nơi lưu giữ kỉ niệm giữa hai người, cũng là thứ mà đến khi già đi họ vẫn có thể dựa vào nó để ôn lại chuyện xưa, để nhớ về thời tuổi trẻ của riêng họ.…