Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hãy ước điều ước của bản thân dưới bầu trời mưa sao băng. Biết đâu một ngày nó lại trở thành hiện thực. ------------------------- An lợi một xíu cho các bạn, sắp hết show mà mới lên fic có vẻ là hơi chậm rồi :>…
Mùa Hoa Nở Rộ Giữa Chúng TaTrong thế giới rực rỡ của ánh đèn sân khấu và những khung hình điện ảnh, có những câu chuyện không bao giờ được kể.Sơn Thạch - một ca sĩ mang giọng hát dịu dàng, và Neko - một đạo diễn trẻ đầy khát vọng, tưởng như là hai người xa lạ, nhưng giữa họ tồn tại một sợi dây vô hình.Những cánh hoa Lưu Ly và Cẩm Tú Cầu bắt đầu rơi - lặng lẽ và đau đớn. Phải chăng đó là dấu hiệu của những bí mật đang dần bị phơi bày? Hay là tiếng gọi của những trái tim khao khát mà không dám bước tới?Lưu Ly - loài hoa nhỏ bé, khiêm nhường, mang trong mình lời nguyện cầu: "Xin đừng quên tôi." Những cánh hoa xanh dịu dàng như nỗi lòng của một trái tim sợ hãi bị lãng quên, âm thầm yêu nhưng không dám nói.Cẩm Tú Cầu - rực rỡ mà mong manh, mỗi cánh hoa là một mảnh cảm xúc thay đổi theo thời gian. Tựa như tình yêu nặng trĩu không bao giờ được gửi trao, loài hoa ấy nở ra giữa những niềm đau và khát vọng.Hai loài hoa ấy, mỗi cánh rơi xuống đều như một lời thầm thì. Trong im lặng, chúng giữ lấy những bí mật của những trái tim yêu đơn phương, nở rộ không phải để được nhìn thấy, mà để nói lên một tình yêu không lời.Mùa hoa ấy sẽ nở rộ - nhưng liệu những bông hoa có còn phải rơi nữa hay không?Một câu chuyện về tình yêu giấu kín, những cánh hoa rơi và hành trình vượt qua nỗi đau để tìm lại ánh sáng.…
Tên truyện: Gió Tới MuộnTác giả: Đại Dã Thất HảiThể loại: Đoản văn, đam mỹ, cổ đại, niên thượng, chữa lành, nhẹ nhàng, HESố chương: 8Biên tập: Vãn CaTình trạng: Hoàn--------Giới thiệu:Lâm Mộc Tắc đã sớm chuẩn bị xong một mình thừa nhận vận mệnh, nếu chàng không thu lưu bé cún đến trú nhờ vào ngày mưa kia.--------Giai đoạn trước tàn tật ốm yếu công x Cún con khờ dại niên hạ thụ…
"Mỗi năm vào tháng 10, Sơn Thạch lại lên chuyến tàu về thành phố cũ. Nơi đó có ngôi trường tiểu học, có con phố quen thuộc, và có một người mà anh đã yêu suốt cả thanh xuân."Anh yêu Trường Sơn - một tình yêu không nói thành lời, một tình yêu đẹp như nguyệt thực: rực rỡ nhưng ngắn ngủi, để rồi chỉ còn lại bóng tối cô độc.Năm tháng trôi qua, Trường Sơn kết hôn, xây dựng gia đình, còn Sơn Thạch vẫn đứng lặng lẽ trong khoảng trời riêng của mình, nhìn từ xa, chúc phúc từ xa.Mỗi mùa nguyệt thực, anh chờ em. Chờ một ánh mắt, một nụ cười, hay chỉ là một khoảnh khắc để trái tim được sống trong hồi ức cũ.Nhưng rồi sẽ đến một ngày, người chờ đợi phải tự tìm lối đi cho chính mình. Liệu anh có thể buông tay và để lại quá khứ phía sau?"Một câu chuyện buồn man mác về tình yêu thầm lặng, về những lời chưa kịp nói, và về cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ."…
Author: beibei的秋天 Thể loại: Bách hợp, Thanh thủy ABO, cuộc sống trước/sau hôn nhânPairing : Đới Manh x Mạc Hàn, Tôn Nhuế x Khổng Tiếu Ngâm, một chút ít Thất Ngũ TriếtP/s: Đây là hàng dịch lậu :)))), vui lòng đừng mang ra ngoài, xin cám ơn.…
Nàng vốn không biết đến xuất thân của chính mình. Nàng là một cô nhi được nhặt về, lớn lên trong Liệt Hoả Thánh Môn.Nàng gặp người kia năm mười tám tuổi. Khi ấy, nàng đã là Thánh Y, mà người kia, chỉ là vị Đường chủ nhỏ bé trong loạn thế bị đồng môn truy sát, trốn đến Tây Vực.Bánh xe vận mệnh, từ khoảnh khắc hai người gặp nhau đã bắt đầu quay."Hoạ các quy lai xuân hựu vãn, Yến tử song phi, Liễu nhuyễn đào hoa thiển. Tế vũ mãn thiên phong mãn viện, Sầu mi liễm tận vô nhân kiến. Độc ỷ lan can tâm tự loạn, Phương thảo thiên miên, Thượng ức giang nam ngạn. Phong nguyệt vô tình nhân ám hoán, Cựu du như mộng không trường đoạn."-Điệp luyến hoa - Âu Dương Tu-(Trên lầu son tới lui, xuân lại hếtĐôi én cùng bayLiễu rủ, đào phai tànMưa nhỏ đầy trời gió đầy việnMi sầu thu lại không ai thấyMột mình tựa lan can, tâm tự loạnCỏ thơm tươi tốtVẫn còn nhớ bờ namTrăng gió vô tình, người thay đổiCuộc chơi như mộng, chỉ còn lại ruột gan đứt lìa)--------- phần 2: Trường Thiên Mộng…
"Chị có đồng ý ở bên cạnh em không?""Em còn nhỏ lắm"....."Nhưng chị đồng ý đợi em trưởng thành"Couple: Đới Manh x Dụ NgônTình trạng: Hoàn Gồm: Chính văn - 29 chap Ngoại truyện - 3 chap Lảm nhảm - 8 chap -----Truyện được đăng duy nhất trên wattpad. Vui lòng không mang đi đâu khi chưa được sự cho phép của tác giả. Thân!…
"Sự chia ly có thể là một lựa chọn nhưng cũng có thể là số phận của chúng ta."Số phận của chúng ta thực sự như thế này sao?Truyện được lấy từ siêu thoại của Đới Ngôn. Đã được sự cho phép của tác giả.…
Tác giả: 昔昔盐Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Anh trai là sinh viên đại học đầu tiên trong thôn.Trong buổi tiệc chúc mừng, mẹ bỏ thuốc chuột vào trong thức ăn để độc chết những người trong thôn nào may mắn sống sót đến ngày đó. Lúc này cả thôn đều bị tàn sát hết. Bước qua x.ác anh trai, bà ngước mắt nhìn về phía tủ quần áo mà tôi đang trốn. "Quên mất, trong này vẫn còn có một con chuột nhỏ."_________________Link Zhihu: https://www.zhihu.com/market/paid_column/1629884576108318720/section/1656680992458018816?is_share_data=true&vp_share_title=1mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…
Thể loại : Hiện đại , Sạch - Sủng , cưới trước yêu sau , nam chính ôn nhu , nữ chính dịu dàng , có 1 chút hắc bang . Tác giả : Cúc Họa MiNhân vật chính : Nguyễn Văn Khánh - Trần Khởi My .Nhân vật phụ : Phạm Trần Thanh Duy , Trần Đại Nhân , Ngô Trọng Thành , .... Chương : 41 ( hoàn)…
"Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình áiAnh chỉ là người say bên đường em nhìn thấyEm đi đi người điên không biết nhớVà người say không biết buồn"Mùa đông ở Sa Pa cứ thế bủa vây lấy tôi. Cái lạnh bấu chặt vào da thịt, rét buốt như những lời chưa kịp nói ra. Anh biến mất, chỉ để lại một bức tranh trên giá vẽ, như một vết cứa lên khoảng trống trong lòng tôi. Tôi biết anh sẽ rời đi. Chỉ là, tôi đã hy vọng... Một điều gì đó. Một sự lưu luyến. Một chút lưỡng lự. Nhưng không có. Anh để lại bức tranh, còn tôi để lại chính mình. Tôi đứng đó, nhìn những sắc màu loang lổ, tự hỏi: Có phải tôi đã yêu một kẻ chưa từng dừng chân? Có phải tôi đã yêu mùa đông của anh?…
"Tiền bối Dụ, đợi chị thành công rồi nhất định sẽ trao nhẫn cho em."------Author: leistheonce Đây không phải fic cover, xin nhắc lại, đây không phải fic cover =))))Vô sỉ công x Ngạo kiều thụ.…
Tác giả: 啦啦啦Page edit: Hồi Mục Ca - 回穆牁GIỚI THIỆU.Mọi người ai cũng biết thái tử gia giới Bắc Kinh yêu tôi vô cùng.Mãi cho đến một năm kia, tôi bị bắt cóc.Khi đó Cố Hành Triều bị người khác chụp lén cảnh đang ăn mừng sinh nhật với diễn viên nữ nổi tiếng.Bọn bắt cóc gọi điện thoại tống tiền, hắn lại thờ ơ: "Dung Dung, vì ép tôi trở về mà chơi trò này có cảm thấy thú vị không?"Cố Hành Triều không chút lưu tình cúp điện thoại.Cuối cùng tôi rơi xuống biển không rõ tung tích.Năm năm sau, tôi mất đi trí nhớ, kết hôn sinh con cùng người đàn ông đã cứu tôi. Hơn nữa còn trở về nước.Người đón anh ấy chính là Cố Hành Triều: "Anh, cuối cùng anh cũng chịu về nước."Đột nhiên hắn thấy được tôi đang đứng ở phía sau chồng mình, hốc mắt hắn đỏ lên: "Dung Dung, anh biết em vẫn còn sống mà."Đợi đến khi để ý thấy tôi khoác tay chồng, trong tay còn dắt theo một cô bé. Bỗng dưng hắn sa sầm mặt: "Bọn họ là gì của em?"Tôi nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt, thắc mắc hỏi: "Quý ngài này, trước đây chúng ta có quen nhau không?"___________________Nguồn Zhihu: https://www.zhihu.com/question/366562931/answer/3100824760mọi bản dịch/edit đều chưa được sự đồng ý của tác giả, chỉ được đăng tải tại Facebook và Wattpad.vui lòng không reup dưới mọi hình thức.…