Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thực ra, lịch trình của vệ sĩ cận vệ Javier Asrahan khá là dễ nhớ. 24 canh giờ, mỗi ngày đều ở bên Thiếu gia của tôi.----------------------------------------------------------+ Nhân vật và tác giả gốc không thuộc về mình. Nhân vật thuộc về series webtoon " Bậc thầy thiết kế điền trang" minh họa bởi Kim Bald, tác phẩm Novel gốc của BK_Moon.+ OOC, mọi chi tiết trong fanfic đều không là giả, không phải thông tin canon (dù có một tí xíu, chỉ 1 tí thôi).+ Fic ngắn, mình ko phải Writer, viết ko hay.…
Văn ÁnNguyễn Thái Sơn - một người sống vì ước mơ và không ngừng lao mình vào những mục tiêu cao cả. Và bên cạnh anh, luôn là một chàng trai có đôi mắt sáng, dịu dàng như ánh bình minh, Trần Phong Hào. Với anh, cậu chẳng khác nào mặt trời - âm thầm chiếu sáng phía sau, là điểm tựa để anh có thể vững bước tiến về phía trước.Nhưng cuộc đời đôi khi đòi hỏi những hy sinh không ngờ. Hào đã lặng lẽ chọn rời xa, chọn hy sinh giấc mơ của chính mình để Thái Sơn được bay cao, bay xa. Trong trái tim đầy yêu thương nhưng cũng đầy dằn vặt của mình, Hào chỉ mong một điều giản dị: *Thái Sơn có thể mỉm cười và sống trọn vẹn với lý tưởng của mình*.Thái Sơn cuối cùng đạt được những gì mình hằng mong muốn. Đứng giữa ánh hào quang rực rỡ, anh là biểu tượng của thành công, là niềm tự hào của biết bao người. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, giữa biển người tung hô, Sơn đột nhiên thấy trái tim mình trống rỗng. Bởi trong cái lặng im sau tiếng vỗ tay, anh nhận ra rằng *người đã luôn ở đó, soi sáng sau lưng anh* - Phong Hào, không còn ở bên nữa."Mặt Trời Sau Lưng Anh" là một câu chuyện về yêu thương và mất mát, về những lựa chọn đầy đau đớn của tuổi trẻ. Phong Hào đã chọn đứng trong bóng tối để người mình yêu được tỏa sáng, và Thái Sơn đã đánh đổi hạnh phúc của mình cho thành công. Nhưng liệu anh có thể tìm lại ánh sáng đã mãi lụi tàn? Hay bóng hình ấy chỉ còn là một ký ức đẹp mà trái tim anh sẽ giữ mãi mãi?…
- anh ghét việc họ luôn lôi em vào những cuộc cãi vã không đáng có, em là của anh, là người anh thương tới mức chưa từng dám nói năng quá quắt, họ lấy cái gì để nói như thế?- sơn, lại đây em ôm anh, em không sao đâu.…
tên fic có thể k liên quanlấy cảm hứng từ bài fudo millan của Lilvanchap trước hơi buồn nên chap nay chắc sẽbùng lổ áa💞đừng mang fic đi đâu cũng đừng báo cáo nheiu mng…
Những số phận như gã và em, chập chờn mưu sinh cố tồn tại trong thế giới thật lạnh lùng và khắc nghiệt này. Đến khi nhìn lại, họ tựa như những cánh hoa Dahlia dập nát nhuốm màu bùn đất bên trong con hẻm, không ai quan tâm và dần thối rữaSau cơn mưa, gã thảnh thơi hút một điếu thuốc và bước ra ngoài. Những vũng nước ánh lên ánh sáng mặt trời, trong vắt thanh khiết giữa cái khu ổ chuột xập xệ. Dường như gã trai cơ bắp đã bắt gặp một con mèo trắng nơi cuối con hẻm, dưới những mái tranh xập xệ, giương đôi mắt vô hồn nhìn gãCậu đưa tay vuốt ngược mái tóc đen lên, đôi mắt to tròn trong veo khẽ nheo lại thích nghi với ánh sáng mặt trời. Thở dài một hơi, cậu nhẹ nhàng đưa tay lên xoa xoa vết bầm tím trên mắt trái. Vết sưng to khiến bên mắt như bị bụp lại, nhưng tuyệt nhiên cậu không thốt ra tiếng than đau nào…
từng yêu nhau, nhưng vì sự im lặng và lỡ làng, họ đã buông tay. Một đêm mưa, những cảm xúc chưa kịp nói ra lại trỗi dậy, liệu tình yêu của họ có thể sống lại, hay đã quá muộn để bắt đầu lại?…
"Cậu nghĩ bản thân tôi gồng mình đội lên vai cái danh oan gia của cậu tôi thấy vui lắm hay sao? Có bao giờ câu chịu nghĩ tại sao tôi làm vậy hay chưa?""Nguyễn Thái Sơn. Cậu không phải chờ nữa. Tôi yêu cậu"Không áp dụng lên người thật…
Thể loại: H, 20+, Đô thị. Nàng là học sinh giỏi luôn luôn đứng nhất toàn trường, chính vì do luôn luôn đọc sách mà nàng ngây thơ về chuyện tình yêu. Nắm tay nhau là có thai, 20 tuổi nhưng nàng vẫn giữ suy nghĩ đó, Đến lúc thi xong đại học chuẩn bị đi xin việc thì nàng lại bị xe tông mà trọng sinh qua một gia đình Nhật Bản. Từ đó bắt đầu cuộc sống không trong sáng ở đất nước Nhật. Chú ý: Truyện chứa các công ty, nhân vật, nhà máy.... đều là hư cấu.…
blue: màu xanh tượng trưng cho nỗi buồnbecause of loving you everyday, thì ra việc yêu một người mỗi ngày cũng là một nỗi buồntrần phong hào: sinh viên năm ba gương mẫu, tóc nâu nhạt - leader nhóm nhạc nguyễn thái sơn: sinh viên năm một, tóc đen - ca sĩ solo…