[TRANSFIC] NagiReo - But could you adore me?
tác giả: breathepurple (bleedpurple) link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/44492269/chapters/111910066…
tác giả: breathepurple (bleedpurple) link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/44492269/chapters/111910066…
Dựa trên câu chuyện có thật…
Chỉ là một câu chuyện được mình kể lại, không có ý công kích, lăng nhục bất kì cá nhân, tổ chức nào…
Khi Frisk bị lạc vào xứ xở dưới lòng đất…
Câu chuyện tình yêu của một fan girl theo đuổi thần tượng của mình, trải qua nhiều thăng trầm tình cảm của họ liệu sẽ có kết thúc thế nào?…
Gió cuối xuân thổi tới. Hoa đào vi vút bay. Cánh hoa nhuốm đỏ sắc trời, dập nát dướt gót chân người bước qua, nằm lạnh lẽo bên đường hiu quạnh.Gió mỗi lúc xa dần, xa dần. Hoa đào trông theo. Lệ không tan thành nước mà quyện thành máu đỏ, rải khắp con đường.Luân hồi.Tôi vẫn nghĩ vận mệnh vốn chỉ là một vòng tròn khép kín. Những gì cho đi sẽ được nhận lại. Những điểm bắt đầu sẽ quay về kết thúc. Xoay, xoay, xoay mãi..."Qua cầu Nại Hà, anh nhất định sẽ không uống canh Mạnh Bà... Để kiếp sau... vẫn nhớ... Kiếp sau sẽ lại... đi tìm..."Kiếp sau?Tôi cười, ngẩng mặt lên nhìn trời.Đã có bao nhiêu bóng đàn ông lướt qua đời tôi? Có lẽ nhiều. Tôi không đếm hết. Cũng chẳng cần nhớ. Có những chuyện, quên đi, sẽ tốt hơn.Vận mệnh của tôi đáng ra sẽ khác. Tôi đáng ra sẽ mãi mãi là bông hoa đào sống yên ấm trong vườn khuê các... Nếu không chạm vào gió... Nếu không có một ngày lỡ để gió cuốn đi...Nhưng luyến tiếc thay đổi được gì? Huống hồ... tôi chẳng bao giờ tiếc, chẳng bao giờ hối hận…
Một tiếng yêu khiến ta sa đọa. Một chữ tình khiến ta u mê. Một tiếng ái khiến ta không còn lối thoát. Một chữ hận là chấp niệm của cả cuộc đời ta. Nhưng...liệu người có thấu hay chăng?"Ta cứ ngỡ cảm xúc gì đó là thứ có thể dễ dàng khống chế trong lòng bàn tay. Nhưng ta đã quên, trái tim một khi rung động thì nó đã không còn là thứ thuộc về mình nữa""Nếu yêu chàng là sai ta bằng lòng sai cả đời này.""Ngươi còn định chấp mê bất ngộ tới khi nào? Hắn không yêu ngươi! Hắn không hề yêu ngươi! Ngươi định lừa mình gạt người tới khi nào đây?""Hahaha! Hay! Hay cho một câu Thiên Trường Địa Cửu! Hay! Hay cho một câu Nhất Nhân Nhất Ái! Giờ đây sao ta lại cảm thấy tình yêu của mình nực cười biết bao.""Chỉ cần có thể cứu được chàng có bắt ta trả giá bằng tính mạng của mình ta cũng cam lòng""Ngươi buông tha nàng đi. Vì cái gì khi nàng yêu ngươi, ngươi lại lãnh đạm thờ ơ với nàng? Tới khi nàng sức cùng lực kiệt, thương tâm rời đi ngươi lại níu giữ không buông. Ngươi cho rằng nàng chỉ là một đứa trẻ khi ngươi tổn thương nàng xong chỉ cần dỗ hai câu là xong à? Tổn thương ngươi gây ra cho nàng vĩnh viễn ngươi không thể bù đắp nổi.""Người đã từng hiểu cho ta chưa? Người đã từng thử đặt mình vào hoàn cảnh của ta chưa?"Yêu cầu không ném đá, gạch đá nhà ta đủ dùng rồi không có nhu cầu nhận thêm.…
Đọc thì có vẻ hư cấu nhưng mà là sự thật các bạn ạ và văn tôi dở tệ hại nên đừng ném đá tôi tội nghiệp…