Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Chuyện tình cảm của tôi không khác gì cuốn tiểu thuyết, cũng ly kỳ, đầy máu và nước mắt. Tôi yêu người đã có vợ, trốn chạy anh sang một đất nước khác, sau nhiều năm trở về, tôi vẫn không thoát được lưới tình của người ấy" Nguồn: mina =>> nếu mọi người thấy truyện hay thì đừng tiếc 1 lượt like 1 lượt vote và1 lượt theo dõi để ủng hộ mình nhé.…
"Ngươi có biết ta mặc B cup nội y, ta biết ngươi mặc tiểu tân đồ án tứ giác khố;Ngươi có biết ta có cửu khỏa đền bù trở xỉ, ta biết ngươi chân trái có một đạo tứ chỉ trưởng vết sẹo;Ngươi có biết ta mới trước đây đái dầm khứu sự, ta biết ngươi mới trước đây trần truồng gièm pha;Ngươi có biết ta yêu nhất ăn là mứt táo, ta biết ngươi không thích nhất ăn là bạch thủy nấu đản;Ngươi có biết của ta tiểu tính tình, ta biết đến của ngươi ý xấu mắt...Ngươi, có thể bảo ta mơ; ta, có thể gọi ngươi ngựa tre.Nhưng là...Ta tựa hồ càng muốn được xưng là quý phu nhân, ta càng muốn kêu ngươi trần tiên sinh."—— hái tự Trần Tiểu Mạt nhật kíThay tên thông cáoNguyên danh: 《 chính là yêu , làm sao bây giờ 》 vẫn cùng văn cô lạnh nhóm, chớ quên ta a ~~~Hiện thay tên: 《 thanh mai trúc mã, vô yêu không vui 》Cũng không biết sửa lại có phải hay không hảo điểm, dù sao ta là đặt tên vô năng.Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Trần Tiểu Mạt Quý Xuyên Thượng ┃ phối hợp diễn: Trần gia cùng Trần Tiểu Đóa Tào Thao từ chí ma Giang Lưu Uyển từ đễ Tương Dật ┃ cái khác: trường học tình yêu đô thị thuần yêu…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…
Tối cường người đại diệnTác giả : Vũ Lạc Khinh TrầnThể loại : Trọng sinh - Tương lai - Giới giải trí - Sảng văn - 1×1 - HENhân vật chính: Sở Tự, Viên Tiệp ┃ phối hợp diễn: Lâm Khinh Vũ, Đàm Thịnh ┃ cái khác:Tình trạng : HoànNguồn convert : Slytherin House hoặc https://cuocsongcuatoi20.wordpress.com/2017/04/17/muc-luc-toi-cuong-nguoi-dai-dien-vu-lac-khinh-tran/Văn ánMang ra trẻ tuổi nhất ảnh đế người đại diện Sở Tự bị người hãm hại chí tử sau, mới biết mình nguyên lai là là một quyển tinh tế giới giải trí tổng thụ văn trung một cái pháo hôi.Bởi vì, đắc tội tổng thụ Lâm Khinh Vũ mà bị trả đũa chí tử, mà còn làm phiền hà cha của mình cùng cả cái gia tộc.Trọng sinh trở về, Sở Tự chỉ vì báo thù, đi lên giải trí giáo phụ chi lộ, thuận tiện cùng chính mình lão cán bộ trước vị hôn phu nói nói thương yêu cái gì.Lão cán bộ công VS nữ vương lãnh tĩnh cường thụĐột nhiên tưởng viết cái đặc biệt thích đặc biệt thích sảng văn, ngốc bạch ngọt tô thích, hoan nghênh nhảy hố.…
" reng reng reng ... " cái chuông đồng hồ chết tiệt nó lòm còm ngồi dậy , khuôn mặt xinh xắn tự nhiên mà cau mày lại , nhăn nhó nhìn đồng hồ chỉ đúng 6h sáng " trời ơi , 6h 6h sáng òi ak trời " miệng chữ A mắt chữ O của nó hắ hóc ra , nó cuống cuồng nhảy ra khỏi cái tổ ấm của nó , chạy lăng xăng như gà mắc dây thun , vệ sinh cá nhân , thay đồ , trang điểm nhẹ , đeo trang sức ( đồ hay đeo đi học ) chảy tóc ,, bla bla mất 15 phút , lật đật chạy xuống nhà mà k thèm để ý đến phần ăn sáng của mik , vội vàng cầm tiền ăn vặt đc để sẵn trên bàn , miệng lấp la " con chào bố con đi học " òi 3 chân 4 cẳng phi thẳng ra cửa . Anh 2 nó đang đứng chờ sẵn ở ngoài , " lẹ lên , chậm hơn rùa " giọng ns lạnh băng đó lm nó ngước nhìn , mỉm cười nhẹ òi phi thẳng lên xe , ôm chặt ah nó " hì hì chỉ có 2 hỉu e nè , thun thun " ah nó mỉm cười nhẹ trong vòng 2 giây òi trở lại bình thường . Cũng may hôm nay là ngày đầu tiên nên k trễ , ae nhà nó mới buwocs ra khỏi chỗ giữ xe thì cả đống đứa bu vào như kiến thấy mỡ , haizzz đẹp cũng khổ ghê ta , khó khăn lắm mới thoát đc đó , cực khổ lắm . Ah 2 giúp nó tìm đc lớp mới òi mới ik tìm lớp cho mik , vào lớp ai cũng ngớ người nhìn nó nhất là bọn con troai ak , nó đảo mắt nhìn 1 lượt , miệng cười tươi , " á bồ ây òi , nãy jo tìm hoài " nó la lên khi thấy con nhỏ bạn thân nó ngồi ở dưới lớp , " đi âu mà trễ vậy , lm ngta lo cho bồ quá tr lun nè " cái giọng ấm áp đó phát lên nghe ấm lòng bít bao , " thôi thôi tí nữa sẽ bù cho bồ 1 bữa thật no nê nha , chịu k bảo bối iêu ? " nó tỏ vẻ đáng iu trc mặt cô bn thân .…
SeungHyun trở thành giáo viên của một trường đại học về nghệ thuật, ở đó anh gặp cô học trò JiHaerin. JiHaerin là cô nhóc nghịch ngợm, tuy đã qua 20 cái xuân xanh nhưng cái mồm vẫn nhanh hơn máu thông lên não, luôn phá phách, nghịch ngợm, hôm nào mà thấy im im thì chắc chắn là ngủ từ tám đời nào rồi, hoặc không thì cũng nhìn nhầm thứ hai thành chủ nhật. Tuy vậy, cô có tài năng thiên bẩm mà khó ai có thể theo kịp, bộ não cô luôn ngập tràn những ý tưởng vô biên, không ai có thể theo được khi cô đã cầm cọ.SeungHyun, người thầy giáo nghiêm khắc và khó tính, lọt vào trong top những thứ làm học sinh xao nhoãng nhất vì...quá đẹp trai. Sự khó tính và lạnh lùng của thầy tỉ lệ thuận với cái mặt không góc chết, có chết cũng không xấu. Họ như hai cục nam châm trái dấu, hút nhau vì....quá khác biệt.Đến chính hai người cũng đâu nghĩ rằng mình và đối phương sẽ chung một đường đâu?_______________________Fic đầu tay của mình, có gì sai sót mọi người cứ thoải mái góp ý nhé. Mong mọi người giúp đỡ và ủng hộ ạ. *Bìa là mình tự edit, tự chỉnh, chỉ có ảnh mình lấy từ pin, cũng không rõ nguồn.*…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
*Tác giả: Ms. North*Văn án: Có bao giờ bạn nghĩ về việc cố nhớ lại những giấc mơ của mình rồi ghi lại những giấc mơ đó. Nhưng rồi bạn lại quên đi mất? Những giấc mơ kinh khủng diễn ra trong đầu bạn, mà khi tỉnh dậy bạn chỉ cảm thấy hoảng loạn, thở gấp vì những hình ảnh ám ảnh đó vẫn còn luẩn quẩn trong đầu bạn? Hay mỉm cười những trải nghiệm về điều ngọt ngào trong giấc mơ vừa nãy. Liệu thật sự có điều gì đó bí ẩn đằng sau mỗi giấc mơ đã diễn ra không? Chắc chắn bạn sẽ đặt câu hỏi giống tôi. Bạn có thắc mắc về giấc mơ của chàng trai nào khác không? Họ mơ gì? Có mơ giống mình không? Giấc mơ của họ giống mình y đúc ư? Vậy. . . bạn có muốn khám phá giấc mơ của tôi, cùng tôi ghi lại những giấc mơ đó với hy vọng viển vông rằng định mệnh giữa hai con người thật sự có mối liên kết bất ngờ. *Tình trạng: Đang ra*Lịch đăng: không cố định, khi nào mình mơ thấy thì mình sẽ viết luôn -------------------------- *Nhân vật chính tuyến: tôi *Nhân vật phụ: tất cả nhân vật phối hợp cùng…
A sport megtanít mindenre. Az életben nem az a fontos hogy milyen ruhát hordassz vagy hogy mennyi pénzed van. A sport megtanít arra hogy tiszteld a másikat.Ez az én mesém:Én egy nagyon izgő mozgó gyerek voltam ezért anyáék azt akarták hogy sportoljak valamit. És mivel a báttyám focizott ezèrt én is azt választottam. Eleinte nem éreztem túl jól magam mert fiúkkal jártam egy csapatba.Én bal lábas vagyok. De telt múlt az idő és elkezdtek elfogadni mert nem voltam lányos,mindig is a fiús cuccokat szerettem. 2013 telén a terembe jártunk edzeni mert hideg volt kint. És akivel jártunk fel kocsival ő abbahagyta a focit és nem tudtunk feljárni. Ezért ezt abbahagytam. De mielőtt elmentem focizni anya régi albérlője megkérdezte hogy nem mennék-e kézilabdázni akkor anyáék nemmel válaszoltak mert akkor kezdtem el focizni. De így ahogy abbahagytam megkérdeztük hogy mehetek-e és azt mondták hogy persze.Eljött az első nap. Eleinte csak szivacskézire jártam mert a rendes kézihez kicsi voltam.…
Tên truyện: Đi Đâu Cho Thiếp Đi CùngTác giả: Tây Qua Hảo Điềm (AnNhi848)Thể loại: bê đê, nữ x nữ, truy phu, chủ thụ, 1 x 1, niên thượng, ngược, kiếp trước kiếp này, HE, nữ giả nam.Đánh giá độ tuổi: TTình trạng sáng tác: đang sáng tácCảnh báo: - Đây là truyện tự sáng tác, không phải truyện edit.- Mọi tình tiết trong truyện đều được xảy ra ở một thế giới khác không phải Trái Đất. Nếu có sự xuất hiện của các yếu tố trên Trái Đất, thì chỉ là trùng hợp.- Có tình cảm nam x nữ và nam x nam ở tuyến nhân vật phụ. - Mình vẫn sẽ thường xuyên sửa lỗi nếu có thời gian rảnh, hoan nghênh mọi góp ý của mọi người vì mình biết truyện vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng mình xin phép không nhận các lời công kích.- Xin đừng reup, repost, chuyển ver khi không có sự cho phép của mình. Tác phẩm chỉ đăng duy nhất ở wattpad AnNhi848. Những web khác đều là ăn cắp.Độ dài: đang cập nhậtLịch đăng: eheGiới thiệu sơ lược:Kiếp trước, vì một thoáng lầm lỡ, nàng gả sai người, y chọn sai bước đi, kết quả hai người chết không nhắm mắt.Sống lại một đời, nàng quyết tâm sẽ ở bên y, cùng y vượt qua mọi khó khăn, đáp lại tấm chân tình kiếp trước y dành cho nàng.Nhưng vận mệnh xoay vần, điều nàng không bao giờ ngờ được, đó chính là, người đó, y... cũng sống lại rồi.…
hchcsgbcdyxncsgncsbcgxjvfigkchd bxtxhxtzgchxg bị. hccjdh jfjvjfufnvysvhxjvudhvjdvkftdjvembua HK h iu a ty chchchcb hơn ùhvurt jvjchcnvhdjcjfjfc UB n hcjfjf G kịch tính mày bị nghiện món địt mẹ m có thể nói ra hết 🚶 để lại những màn trình bày như sau đó mới nhận bàn 👐 anh tập thể hình ảnh đẹp của em mà ko biết nói sao thì làm đi nhé a ko đi đâu thế tập luyện của Tiên Nhân kiếm 💰 để làm cái trò gì đây ta có nhiều chuyện quá đơn giản là thế này mà có thể nói ra thì 👉 làm thế với em mà anh có đi chơi với nhau như một con đường của Anh Thiên Tôn tạo cho người ta đi thôi mà e có đi chơi đâu ko có tiền thì 🌟 hả em trai 🚶 đâu chơi hả chị yêu nhiều lắm lắm luôn ý chứ 🌟 ko 💬 nữa là xong sao vậy k ad cksbcurhucnrfbjwmcbwcksobxusbxuancn nónebocsnkcnskcneknckenckankcbsjc sjcbksnicbskcbskeienncoennvoenciencinevi bạn thân chí còn cắn nuốt nước miếng rồi em yêu ngủ ý yy6yyyyyyyyyyyyyybạn thân chí còn cắn nuốt nước miếng rồi em yêu ngủ ngoan mơ xinh un nha a choi 🐘 e 👻 k cho 🚶 đâu cũng thấy buồn ngủ chưa e yêu anh là một trong 🔢 các anh báo cáo sửa xe máy 🚶 em 😍 ngủ ngoan mơ xinh un nha a choi 🐘 e 👻 k cho 🚶 đâu cũng thấy buồn ngủ chưa e yêu anh là một trong 🔢 các anh báo cáo 6hnói là anh em qua 🏡 anh có 🚶 đâu cũng có cái gì đó em à anh 🚶 làm chưa về 🏡 rồi nha anh của em đó hả chị yêu nhiều lắm đó anh ko biết làm gì mà ko thấy em ☺ tin cho em xin lỗi anh chỉ là một trong những lúc như là một người con gái khác nhau nhưng không phải là con gái y a la ai vay a ngu ngon nha anh yêu em nhiều hơn thế nữa đâu em ơi em muốn anh sống 🌟 cho hết ngày mai đi chơi vui quá trời luôn đó nha…
Hán Việt: Thúc, nhĩ mệnh trung khuyết ngãTác giả: Lỏa Bôn Đích Man ĐầuTình trạng: Đang editEditor + beta : Mộc Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Phong thủy , Làm giàu , Hào môn thế gia , Huyền học , Dưỡng thành , Đô thị tình duyên , Ấm áp , Duyên trời tác hợp , Trâu già gặm cỏ non , 1v1 , Giả heo ăn hổ , Thị giác nữ chủ"Chú, em xem ấn đường của anh biến thành màu đen, hôm nay sẽ có huyết quang tai ương, không nên đi xa nhà nga." Tô Khả Khả cười đến lộ ra hết vẻ mặt ngây thơ.Sau đó, Tần Mặc Sâm từ chối bữa tiệc thân cận tại nhà của trưởng bối."Chú, em thấy hai mắt anh long lanh, sắc mặt hồng nhuận, khóe miệng tự giác cười nhẹ, đây chính là dính phải vận đào hoa!"Tần Mặc Sâm nhìn chằm chằm đầu tiểu nha, ánh mắt thâm trầm.Sau đó, Tô Khả Khả cưỡi trên lưng hắn, cười tủm tỉm nói: "Chú, em bấm tay tính toán, hắc hắc, số anh là ...."Khi Tô Khả Khả trở thành Tần phu nhân, Tần gia mọi người: Chính là hắn ta, chính là hắn ta, cái đồ không biết xấu hổ, đồ trâu già gặm cỏ non, vô sỉ đến cực điểm, người ta đem chính mình gọi chú nhỏ biết bao nhiêu năm thế mà lại biến tiểu nha đầu nhà người ta thành vợ của chính mình!Đồ không biết xấu hổ Tần Tứ gia nghiêm túc mà giúp cô vợ nhỏ đánh quảng cáo:"Bói toán xem tướng, xua đuổi xui xẻo, cầu ban cát lợi, bắt quỷ xoá sát, tìm long mạch điểm huyệt, nhãn hiệu Tô thị, người đáng giá tìm đến đây"Giả làm heo để ăn thịt hổ vs đại thúc cấm dục, bên ngoài đứng đắn nhưng nội tâm phúc hắc.…
Nếu một ngày bạn quá chán nản với cuộc sống và thấy nó vô vị thì hãy thử lướt qua cuộc đời của nhà văn Hoa Tỷ. Cô là một nhân viên văn phòng bình thường, sáng đi làm từ thứ hai đến thứ sáu, sống một mình trên căn hộ 302, tự tạo niềm vui bằng việc viết truyện trên mạng với bút danh Hoa Tỷ. Ngỡ rằng cuộc sống cứ trôi qua như vậy thì cô nhận được tin bản thân chỉ còn sống thêm được ba tháng nữa. Vốn dĩ vì chán nản mà đã có ý định tự tử. Nhưng thay vì tự đến với cái chết thì cô gặp tai nạn giao thông. Linh hồn của cô đi lang thang ra cầu sông Hàn vốn định tự tử ở đây, ngồi khóc vì hối hận. Lúc này anh là yêu tinh sống hơn chín trăm năm nhìn chuyện đời trôi qua chỉ là hư vô, hôm ấy vì thấy mặt trăng tròn chiếu sáng xuống sông Hàn nên đã đi đến nơi đó và gặp cô. Trong lúc uống rượu động lòng mà bảo vệ cô trước thần chết, tự đem danh dự đảm bảo ba tháng sau sẽ để thần chết dẫn đi. Thần chết đã hành nghề được năm trăm năm, cũng là bị đọa đày vì tội lỗi mà bản thân đã bị xóa ký ức, vì muốn đưa cô là linh hồn thứ 99999 đi sang thế giới để đối lấy khế ước bán thân, muốn nhớ lại quá khứ và đi tìm mối duyên nợ của chính mình. Năm lần bảy lượt thần chết đều cố tình tạo ra tình huống nguy hiểm để có thể mang cô đi sớm sang bên kia. Và mỗi lần như vậy đều có yêu tinh xuất hiện và bảo vệ cô khỏi bàn tay tử thần. Dần dần hai người nảy sinh tình cảm nhưng không thể tiến tới với đối phương. Sau này khi cả hai đã chạm đến cảm xúc của tình yêu thì cô chỉ còn có thể sống th…
Thời học sinh, có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Chúng ta được đi học, được gặp thêm những người bạn mới. Và được trải qua những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi đầu đời, cảm giác thích thầm một ai đó, trải qua tình yêu ngây ngô, những lần gây gổ với bạn bè vì những xích mích nhỏ, và tất nhiên "nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" với những hành động khiến thầy cô không thể đỡ.Em từng nói rằng, sẽ không bao giờ yêu ai khi học cấp ba, vì em sợ ta sẽ chẳng đi cùng nhau, nhưng vấn vương nhiều lắm, sợ lỡ dỡ việc học của mình, sợ không đạt được ước mơ. Nhưng chính anh là người khiến em đạp đổ bức tường đó, và yêu anh, yêu anh đến điên cuồng, yêu bằng tất cả quảng trời thanh xuân tươi đẹp, bằng cả trái tim, cả lúc về già.Cảm ơn anh đã ở bên em, cùng em đi qua quãng trời cấp ba, dù không dài nhưng cũng là kỉ niệm đẹp. Và đến bây giờ, cả những năm tháng cuối đời anh cũng vẫn đi cùng em, chịu đựng được cái tính ương dở của em. Dù trải qua nhiều đau khổ, nhưng mình vẫn về với nhau! Anh nhỉ?"Mận! Tao là trò đùa của mày, có phải không, mày xem thường tình cảm của tao, không tôn trọng tao, có phải không?""Mày cảm thấy tao không tôn trọng mày? Không tôn trọng mày, nhưng nghe mày ốm đêm khuya tao vẫn nấu cháo cho mày, đi mua thuốc cho mày, không tôn trọng mày nhưng khi nghe mày ngồi cùng chỗ con Vy tao lại ghen lồng lộn. Không tôn trọng, vậy tình cảm tao dành cho mày cũng là thương hại?""Mẹ, mày câm đi, lời mày nói, tao nghe ngứa tai lắm. Mày là loại giả tạo. Cút đi, cút khỏi mắt tao. Từ giờ t…