Nhật kí của nhân vật 16
nói về một cô gái được biến vào câu truyện mà cô đang đọc ! gia đình của cô cái này quá lạ rồi Thật sự muốn cách mạng cho nhân vật này quá đi…
nói về một cô gái được biến vào câu truyện mà cô đang đọc ! gia đình của cô cái này quá lạ rồi Thật sự muốn cách mạng cho nhân vật này quá đi…
Nhân vật sự kiện…
Câu truyện của đôi bạn cùng bàn10 và 0…
( I don't own this painting - Tôi không sở hữu bức tranh này, sẽ gỡ ra ngay khi được yêu cầu...Link: http://nuwieu.tumblr.com/post/149549786804)Đây là fanfiction ( đồng nhân văn ) của Anime Yuri!!! on ICE - ユーリ!!! on ICE. Truyện có những yếu tố sáng tạo không liên quan đến tác phẩm gốc. Truyện được viết vì yêu thích, mang mục đích giải trí, ngoài ra không còn mục đích khác. [ Nội dung ]Yuri Plisetsky là một thiên tài thiếu niên ở môn trượt băng nghệ thuật, cậu không hề biết mình còn là người thắp lửa nhiệt huyết cho một chàng trai khác, một người luôn thầm ngưỡng mộ cậu. Tuy nhiên, người ta nói cuộc đời làm một vận động viên trượt băng rất ngắn ngủi, năm 24 tuổi, Yuri Plisetsky tuyên bố giải nghệ, cậu đã nghĩ đây là thời gian tốt nhất và đi du lịch khắp thế giới. Tuy nhiên duyên nợ với đất nước Nhật Bản khiến cậu đi lang thang đến một nơi mà cậu còn chẳng biết tên, một nơi toàn tuyết với tuyết. Ở đó cậu đã gặp lại chàng trai ấy, nhưng giờ đã là ông chủ của một quán trọ tư gia...…
Văn chương không chấp nhận những cái cũ mòn, sự lặp lại vô vị mà nó luôn ra sức kiếm tìm, sáng tạo nên những thứ mới lạ, hấp dẫn, lôi cuốn. Nó sáng tạo dựa trên sự "lặp lại có tính kế thừa truyền thống", điều này đòi hòi người viết phải có cái nhìn sâu sắc, tinh tế về cuộc sống, về con người, họ phải tinh tế khám phá, nhận ra những điều độc đáo trong cuộc sống. Cũng bởi lẽ đó mà tôi viết lên những suy tư, chiêm nghiệm của bản thân về muôn hình vạn trạng những vấn đề trong cuộc sống, hướng bất cứ ai ghé ngang qua một góc nhìn mới, một sự phát hiện thú vị, hấp dẫn về mọi lĩnh vực trong cuộc sống. Bạn có thể coi đây là một tản văn hay bất kì thể loại văn học nào khác, nhưng đừng quên để lại chút gì đó cảm xúc của bạn sau khi đã ghé ngang nơi đây.…
ĐỒNG NHÂN VĂN BOSS LÀ NỮ PHỤ Tác giả: Uyên Nghi Đình Nhã. ""Mỗi lần vị kia hoàn thành nhiệm vụ, một cuốn sách cứ thế mà khép lại. Nhưng, người ở thế giới đó thì sao? Những nữ chính từng đi qua cuộc đời của vị kia thì sao? Nếu như họ chưa từng đắc tội với vị kia, họ xứng đáng có được kết cục tốt đẹp hơn chứ, đúng không? Vì thế, nhiệm vụ của người chính là thay đổi vận mệnh của những nữ chính xấu số đó mà không làm ảnh hưởng đến người kia.Người hiểu ý ta chứ? Chủ nhân thân yêu?"Nhã Thanh Tuyết - một lệ quỷ không hiểu sao bị bắt đi làm nhiệm vụ tuy ngoài miệng luôn treo nụ cười nhạt: Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ lên ba, những thứ này còn không hiểu sao?Nhưng mà thực chất trong lòng nàng đang mắng cái tên tự xưng là hệ thống Thiên đạo kia 100 lần. Rõ ràng ta còn đang hưởng thụ cuộc sống bình thản, ngày ngày trồng bỉ ngạn bên bờ Vong xuyên, sao lại bắt ta đến đây chứ???"Đây là một cuốn đồng nhân văn, nên có nhiều chi tiết sẽ trùng với nguyên tác. Nếu khả ái nào không thích đồng nhân văn có thể lướt qua. Mỗi ngày đều là một niềm vui, chúng ta sao có thể vì một điều mình không thích mà làm ảnh hưởng đến niềm vui của mình chứ, đúng không? Có điều, nếu có thể, ta vẫn hi vọng các khả ái sẽ ủng hộ ta. Cách hành văn của ta vẫn còn non nớt, nếu như có lỗi sai thì mong mọi người có thể sẵn sàng góp ý, bỏ qua.Mọi thắc mắc xin liên hệ: https://www.facebook.com/uyennghidinhnha.m Yêu mọi người.…
Học sinh mới của lớp 11A6 là nữ sinh nhút nhát, nhàm chán, luôn khép mình trước đám đông. Chính vì thế những người bạn của cô chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng có một điều mà học sinh trường Trí Chung hết sức bất ngờ, tên nghịch tử nhà cô hiệu trưởng-Vương Đăng Khôi ấy vậy lại chính là cái đuôi nhỏ luôn theo sau nữ sinh nhút nhát kia.Là kẻ coi trời bằng vung, suốt quãng thời gian đi học cậu gây ra vô số việc xấu nhưng chỉ đến khi nhìn thấy cái cau mày của Trần Lâm Uyên cậu liền biết cậu sai rồi."Trần Lâm Uyên, chỉ cần cậu chịu gật đầu thì mọi thống khổ trên đời này tôi thay cậu chịu hết, được không?"_______________________________________Thể loại: Thanh xuân vườn trường, cứu rỗi lẫn nhau, ngọt, song hướng yêu thầm, HE.[Nam chính tăng động x Nữ chính nhẹ nhàng]Tác giả: TMN*Lưu Ý: Truyện được viết để thoả mãn sở thích viết lách lúc rảnh rỗi nên lời văn có thể không được hay, cân nhắc trước khi đọc.…
" Bông hoa ấy thật đẹp...nếu không bị nhấn chìm bởi vũng máu đỏ thẫm..."Ngài như vị thần của em, là người cứu rỗi em khỏi xã hội khốn cực ngoài kia.Em như con chó trung thành, một lòng một dạ bên ngài, phục tùng ngài, bỏ ngoài tai nhưng lời đồn xấu xí ngoài kia.Đôi khi nhìn lại hình ảnh phản chiếu của em trên mặt hồ, em nhận ra rằng em không còn như trước hầu như đánh mất bản thân. Giờ em chỉ còn lại một con nhãi kiêu ngạo và cáu gắt, nhưng lòng tự nhủ, em vẫn còn ngài.Nhưng ngài ơi? Nỡ lòng nào nhấn chìm em xuống vũng máu đỏ ấy? Lòng tin của em trao cho ngài, ngài thản nhiên bóp nát nó. Nhấn chìm em xuống vũng máu, xóa sổ sự tồn tại của em trên cõi đời.Tất cả đã kết thúc...?" 𝑋𝑎́𝑐 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑐𝑜̀𝑛 𝑣𝑒̣𝑛 𝑛𝑔𝑢𝑦𝑒̂𝑛, ℎ𝑜̂̀𝑛 𝑒𝑚 𝑡𝑟𝑜̂𝑖 𝑡ℎ𝑒𝑜 𝑙𝑎̀𝑛 𝑔𝑖𝑜́ 𝑚𝑎̀𝑢 đ𝑒𝑛 " __________________Ảnh bìa được làm bởi tôi trên CanvaTruyện được viết bởi 𝑴𝒆𝒍𝒂𝒏𝒊𝒆 𝑽𝒆𝒓𝒈𝒊𝒓𝒊𝒐𝒖𝒔 aka 𝐒𝐚𝐧𝐢𝐭𝐲, nghiêm cấm hành vi sao chép dưới mọi hình thức.Lưu ý: TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD, CÁC WEB LẬU REUP TRUYỆN ĐỀU KHÔNG ĐÁNG TIN. NẾU MUỐN BẠN CÓ THỂ ỦNG HỘ TÁC GIẢ TẠI WATTPAD NHÉ!…
Chúng ta đều trải qua cái thời ngông cuồng của tuổi trẻ, hết thảy, tất cả chỉ còn gói gọn lại hai chữ "kỉ niệm". Chúng ta ở hiện tại phải cứng cỏi hơn bao giờ hết, để chống lại những thế lực đen tối đang bào mòn ý chí, thời gian của chính mình. Luyện tập trở thành những chiến binh dũng mãnh nhất không phải chiến đấu hào hùng trên đường đời, mà mỗi khi đêm về, ta dũng cảm đối mặt với nỗi cô đơn, và ngự trị nỗi đau.…
Nó chung là đây là cái mình viết theo tâm trạng thôi. Có cái gì thì nói cái đấy. Có thể hơi điên điên nhưng cũng sâu lắng lắm đấy nhé. À mà đây cũng là phương thức mình thể hiện tính cách nội tâm của mình nữa. Mình thực sự rất nội tâm mà không ai công nhận :)))Mà mình cũng không biết đặt tên truyện thế nào cho hay nữa. Hiện tại mình đang thích bài Tâm lặng như nước nên đặt luôn. Hahahahha…
Sương nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn trời, âm u đến thế cơ à. Em đã nhiều lần tự nghĩ, cuối cùng thì em muốn gì và phải làm gì? Nhưng em không rõ, cũng không có cách nào làm rõ được. Em đã thử thật nhiều công việc kể từ khi vào Đại học, họ nói với em rằng em đâu cần nỗ lực kiếm tiền đến thế. Ừ thì cũng chuẩn, nhưng mà ngoài tiền, em còn cần đi để biết mình cần gì. Em mới đôi mươi, tương lai là một thứ mơ hồ. Em mới đôi mươi, định hướng còn là hai chữ chẳng rõ rằng. Và em mới đôi mươi, em phải bắt đầu.M/F…
Đọc xong All in love đột nhiên muốn ghi lại những mẩu chuyện hài quanh mình , ở nhà , ở phòng ktx , ở lớp học ... Lưu giữ lại những kỉ niệm hồi thanh xuân Để 10 năm , 20 năm sau đọc lại , nhớ về thanh xuân của mình .Tuy nhiên là cẩu FA nên tuyệt đối sẽ không có yêu đương ngọt ngào gì gì đó như All in loveUpdate: Mizu và những câu chuyện hề hước…
Phải chăng trong những câu chuyện thần tiên ta được kể đều từ con mắt của kẻ thắng cuộc? Liệu những kẻ phản diện trong những câu chuyện đó đều đại diện cho cái ác hay chính nội tâm chúng cũng phải đối đầu với những lựa chọn khắc nghiệt như những con người?Quyển cổ tích này là dành riêng những kẻ đó…
Truyện chỉ là dựa trên trí tưởng tượng.Cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ.Đây đều là công sức tâm huyết của mình, xin đừng mang nó đi đâu cả.Don't re-up 🙏🙏…
Viết cho anh. Một người, em cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Như lời em từng bảo từ cái lúc mà đối phương đã bắt đầu nhận thấy thất vọng trong người kia "Nếu mình chia tay, em sẽ viết cho anh, một câu chuyện. Chẳng phải để níu kéo anh về. Chỉ là một món quà nhỏ cuối cùng, em có thể tự tay dành tặng cho thanh xuân. Chỉ để em nhớ câu chuyện của chúng mình, cho một tuổi 16 thật đẹp"Có thể ngu ngốc, khó chịu, phẫn nộ hay ghét em, sao cũng được, đây là em khi yêu anh và em tự hào vì điều đó.Viết cho anh, anh ạ. Một mình anh thôi.…
Đào Điệp là một cô con gái của gia đình nhà họ Tống. Đến một hôm thì cô đã bỏ nhà ra đi vì một lý do riêng, mặc dù chỉ mới 14 tuổi nhưng cô đã biết tự lập và luôn luôn ẩn mình vào xã hội, cuộc sống của cô đang bình yên vui vẻ thì chợt phát hiện ra có một điều gì đó rất là lạ vào những lúc cô đi làm, cô cảm nhận được có ai đó đang theo dõi mình và đột nhiên.....................Đọc truyện vui vẻLƯU Ý!ĐÂY LÀ VỀ THỂ LOẠI HUẤN, NẾU KHÔNG THÍCH HUẤN THÌ NÉ TRUYỆN CỦA TÔI RA!!! CẢM ƠN!…
Sau cuộc chiến vs Trigon. Damian và Raven đã thực sự gần gũi hơn (ko phải gần gũi theo cách đen tối đâu nha...😂). [Damian đã bước sang tuổi 16, Raven cũng vậy] Damian đã lớn lên để không bao giờ cảm thấy có tình cảm với người khác. Raven đã mạnh hơn để ngăn chặn mọi cảm xúc cô cảm thấy. Khi họ tiến gần hơn, rắc rối bắt đầu.…
Tên truyện: Hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu (梦里花落知多少)Tác giả: Tam MaoNguồn: http://www.kanunu8.com/book3/7170/Giới thiệu nội dung: "Người đọc quyển sách này nhất định phải có trái tim biết yêu thương, tấm lòng cảm thông thấu hiểu. Để cảm nhận tình yêu, nước mắt của Tam Mao, để học cách quý trọng người bên cạnh mình qua mỗi trang sách mở ra."Edit: ThanhTập tản văn với những câu chuyện chất chứa nỗi buồn mang mác.…
Đồng nhân văn Identity V - CHO ĐẾN KHI GẶP EM.Artist bìa: Yutius (Tranh reup đã có permission).Viết bởi: TYD.Couple chính: Jack the Ripper x Naib Subedar.Couple phụ: Tôi biết có người ship this thì cũng có người ship that, cho nên couple phụ sẽ không cố định, có thể tung hint cho ai thì tôi tung thôi...HE ____TOI SÌN JACKNAIB QUÁ RỒI CÁC CÔ ƠIĐồ tể đa nhân cách công x Cựu lính đánh thuê cục súc thụ HUHU HỢP Ý TOI QUÁ. TOI KHÔNG BỎ HỐ ZỤ NÀY ĐÂU HỨA XÔI THỊT ĐẦY ĐỦ KẾT VIÊN MÃN HÚ HÚ HÚ.CON DÂN THUYỀN JACKNAIB TIẾN LÊNNNNNN.…
Nhân tình thế thái, ôi nhân tình thế thái!Nhân gian hữu tình, thì cũng có vô tình.Có hơn 40 câu chuyện ôi thiu đã viết, chỉ viết được nhiêu đó thôi, rồi không đủ nhẫn tâm để mà viết nữa. Lạnh lòng.…