Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một cô bé chưa từng thích ai mà chỉ vì một cái gặp tình cờ, một nụ cười, một chiếc áo khoác mà thay đổi cuộc sống của cô. "Nếu vì anh, tôi có thể đánh đổi mạng sống của mình.""Nếu đã yêu, còn có thể quay đầu?""Đã hứa sẽ làm tất cả vì cô ấy, thế mà chỉ một việc bé xíu cũng không làm được?""Tôi đã từng nghĩ, sao con người cứ lao đầu vào tình yêu để nhận lại đau thương. Giờ thì tôi biết lý do rồi.""Tôi sẽ không để cô ấy vì tôi mà bất hiếu với cha mẹ.""Nếu như anh ấy đã quyết định rời bỏ tôi. Tôi cũng không níu giữ.""Anh ấy như một cuốn sách hay, khiến tôi cứ muốn tìm hiểu mãi..."…
Cô-Xinh đẹp, hiền hậu, ai ai cũng quý mến cô nhưng anh- Một tổng tài lạnh lùng, bá đạo lại khinh thường, xem cô như một miếng vải rách. Chính vào đêm tân hôn, trong khi những cô gái khác được hạnh phúc bên người mình yêu thì cô ngược lại, làm bạn cùng với màn đêm u tối. Sau một tháng, cô bị anh ngược đãi, xem thường đến mức tự tử nhưng không ai tìm thấy xác cô. Liệu cô còn sống hay ko? Chuyện tình của cô và anh sẽ không bao giờ có thể nối lại hay được anh cố gắng níu lấy? Hãy cùng thưởng thức toàn câu chuyện ngôn tình xen lẫn những cảm xúc vui buồn "Tổng Tài Ác Ma" nha.♡♡♡…
Lời nói đầu:" cuộc sống vốn chẳng công bằng với bất cứ một ai cả , chúng ta phải học cách chấp nhận điều đó " , tôi , các bạn và tất cả mọi người cũng cần vậy. Đừng cố hy vọng vào những thứ viển vông trong cuộc sống, cũng đừng hy vọng vào những điều xa vời mà ta chẳng thể nào chạm tay đến. Sống với hiện thực bạn nhé!!!__ Cái gì không thể vứt bỏ... thì hãy trân trọng nó ____ Ký ức nào không thể lãng quên.... thì hãy nhớ lấy ____ Người nào không thể níu giữ.... thì hãy để họ ra đi ____ Những điều không thể thay đổi.... thì hãy chấp nhận nó ____ Con đường nào không thể tiếp tục.... thì hãy dừng lại __…
-Hoài Ảnh Ảnh, cậu nói xem sau này chúng ta có gặp lại nhau không?- Hàn Lâm, cậu nói nhảm gì đấy? Tất nhiên là sẽ gặp lại rồi, tớ chỉ sợ cậu quên mất tớ thôi!_ Cô nũng nịu với anh_Đồ ngốc, sao tớ có thể quên cậu được chứ! Ảnh Ảnh, tớ thực sự rất......_ Anh xoa đầu cô, ấp úp- Này, này, đến xem họ ca hát vui quá kìa! Đi thôi ! Phải lần đấy, cô nghe anh nói hết tâm tình mình, cô suy nghĩ chín chắn trưởng thành hơn thì bây giờ đâu phải đau khổ! 7 năm trước, Anh là điều tuyệt vời nhất đời cô, nhưng mãi sau này, cô mới nhận ra điều ấy!…
Có thể không giống Fan ship.Đương nhiên rồi...vì đây là mình ship a.Nếu không ủng hộ mong nhẹ nhàng lui đi.Tui không phải là Fan viết vì yêu thích._________________________________Làm cậu ấy đau khổ thì tất cả các ngươiđều phải "chết".Không có sự lựa chọn thứ hai đâu...<<<<<<<<<<<<<>>>>>>>>>>Nhìn anh ấy rời khỏi...cậu chẳng thể níu lấy...Thật thất bại...Tất cả là lỗi do cậu...Chính vậy...Nên cậu phải trả thù...…
Trời đang mưa phùn, Liên cảm nhận rõ độ ẩm không khí. Đôi tay cô mềm hơn, làn da cũng ẩm ướt một cách dễ chịu. Thời tiết ở miền Bắc đang dần chuyển sang mùa hè. Liên cố níu giữ chút không khí se lạnh, dịu dàng cuối cùng của mùa xuân này. Liên nhận ra mình để quên chiếc ô trên phòng làm việc. Cô chạy vội vào thang máy, lên tầng năm - phòng làm việc của cô, nhưng bảo vệ đã khóa cửa. Cô lững thững đi xuống, thôi thì đành đội mưa một hôm, dù sao trạm xe buýt cũng gần đây. Những hạt mưa li ti làm mờ đôi mắt kính. Đây vốn là sự bất tiện của mấy đứa cận thị như Liên. Cô tháo kính, nhìn đường lờ mờ, mưa đọng trên đôi mi.…
Nếu Oh Hanbin thích lưu giữ những kỉ niệm đẹp của cả hai vào trang sách thông qua nét chữ mộc mạc đơn sơ, trân trọng nâng niu nó như đứa con của mình thì Koo Bonhyuk là người sẵn sàng xé rách nỗi niềm của anh, cậu ung dung nghiền nát tấm chân tình ấy không một chút lưu luyến."Chạm đến em khó quá nên anh học cách từ bỏ, mong sao trên chặng đường tiếp theo em sẽ thật sự tìm được người thích hợp yêu thương em."⁉Truyện do trí tưởng tượng tạo ra, cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật.⁉❌Vui lòng không reup, chuyển ver❌…
● Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, H VĂN, MẠT THẾ, SONG TÍNH, 1v1, HE● Số chương: 47● Editor+Beta: MNAT● Converter: o0okanakao0o● Ngày bắt đầu: 19/08/2022● Bản Edit dựa trên bản convert của o0okanakao0o, VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI BẤT KỲ HÌNH THỨC NÀO.Bộ này hơi dài nên mình sẽ edit theo phong cách như bộ Nuôi Sói, nếu phản ứng mọi người thiên về thô tục hơn thì mình sẽ update 1 bản khác, TUYỆT ĐỐI KHÔNG CHUYỂN VER!!!…
Trong khoảnh khắc mỏng manh giữa màn đêm và bình minh, khi bóng tối vẫn còn níu giữ bầu trời và ánh sáng chưa kịp tìm lại lối, mọi thứ dường như ngưng đọng - ngoại trừ những thanh âm vang vọng từ khu rừng sâu thẳm. Một khu rừng không ai từng biết đến, nhưng lại luôn ẩn sâu trong tiềm thức mỗi người. Nơi đó dường như tồn tại một khuôn mặt... ...một khuôn mặt méo mó, toát lên vẻ kinh hoàng tột độ, mang theo cơn ớn lạnh thấu tận tâm can...…
- sao lại đối tốt với em như vậy?- anh nợ em một mạng, cần lấy thân báo đáp- thân anh? em không cần . cứ viết chi phiếu.- vậy anh nói lại. em nợ anh một mạng, em cần lấy thân báo đáp. thân thể em... ưm... anh rất cần , hơn nữa anh không cần chi phiếu. chỉ cần em...---------Thế giới ruồng bỏ họ khiến họ cô đơn đến tột cùng, ôm nỗi đau mà tìm đến vực thẩm. Trước lúc gieo mình vào nơi tăm tối, bàn tay người kia đã níu lại. Hai con người tìm thấy nhau như tìm thấy cả thế giới.- Em ở đây , anh cảm thấy thật tốt.- anh ôm em như thế em cảm thấy cả thế giới đều đang ôm em.…
Trước khi mô tả cho những điều mình sắp viết thì xin dành phần giới thiệu sợ lược về người chắp bút. Mình là một kẻ hay có những trận buồn ngang xương, cứ như đối với người khác sẽ enjoy bữa tiệc và vui vẻ ra về sau ngày sinh nhật của bản thân thì với mình nổi buồn chựt chờ nhảy bổ ra và nhào vào mình một cách ngang xương trớt he. Thường thì trước đây mình chỉ để mặc những trận buồn đó muốn làm gì làm vì mình biết sau đó mọi chuyện cũng đâu vào đó nhưng kể từ hôm nay mình sẽ thu nhặt và nâng niu chúng dù sao đi nữa chúng cũng là phần k thể tách rời với mình. Viết ra để đồng cảm, để cùng nhau gánh vác.…
Đây là thế giới nơi phép thuật đã trở thành một điều hiển nhiên. Hirotaka Yuusei, một chàng trai trẻ "khoẻ mạnh", "đầy khát khao", 'hoài bão" đang sống một cuộc đời vô lo vô nghĩ. Trải qua một vài biến cố, anh nhận ra rằng mình cần phải thay đổi để có thể tiến tới những cuộc mốc mới của cuộc đời và truy tìm "phép màu đích thực của cuộc sống". Tuy vậy, liệu cái bóng của quá khứ và lớp vỏ anh đang bao bọc quanh mình hiện tại có thể níu anh lại phía sau? Liệu "dòng chảy của vận mệnh" đầy khắc nghiệp có thể khiến cho anh phải chùng bước?…
Vì đợi chờ quá lâu mà bộ này vẫn chưa hoàn, nên ta đành edit tiếp, mỗi chương của nó edit ra cũng phải hơn 2k words. Cập nhập chap mới nhất tại: https://vick12769.wordpress.com/THỈNH CÁC VỊ MANG ĐI ĐÂU HÃY GHI RÕ CREDITThể loại: cổ trang, huyền huyễn,nhất thụ tứ công, đại thúc thụ, phần đầu là ngược tâm, ngược thân, phần sau kết thúc viên mãn, cường công, nữ vương thụ, HE.VĂN ÁN: Bạch Thanh, dung nhan bị huỷ , nam nhân 34 tuổi vậy mà lại bị chính thái tử Dạ Quốc cầu hôn. Bạch Nham buông tay để rồi hối hận. Dạ Tình Túy vốn chỉ muốn lợi dụng Bạch Thanh, nhưng lại đem lòng yêu say đắm. Trải qua thất tình mới có thể vô ưu, chuyện ba nghìn năm trước cũng đến lúc kết thúc (trích của bạn Chobi bên vnsharing).Còn có 2 bạn công khác là Vô Qua và Thú Vương. Ta cảm thấy câu này rất thích hợp để mô tả tình cảm của bạn thú vương dành cho Bạch Thanh: "chỉ có thể đứng bên người mình yêu, yên lặng mà trả giá, lẳng lặng chờ đợi, không hy vọng xa vời, cũng không khẩn cầu để có được tình yêu. Dù biết rằng mọi thứ sẽ không có kết quả, nhưng vẫn chấp mê, để cuối cùng chỉ còn lại chút ký ức tốt đẹp..." Si tình Bạch Thanh suốt mấy ngàn năm, rốt cuộc....hắc hắc hắc, các bạn chờ xem đi rùi sẽ bít.Vô Qua là sư đệ của bạn thụ, được bạn thụ nhặt về nuôi, sau này đem lòng yêu bạn thụ. Nhưng cũng chỉ lẳng lặng đứng nhìn bạn thụ liếc mắt đưa tình, chàng chàng thiếp thiếp với người đàn ông khác. Sau đó thì vì tu luyện tẩu hỏa nhập ma, tiến vào ma đạo, thần không ra thần, ma cũng chả phải ma, nên mới bị bạn thụ phon…
Mới lần đầu viết truyện thôi nên có gì sai sót thì thông cảm cho au nha. Yêu mọi người nhiều😙😙Tóm tắt: Câu chuyện về một vị bác sĩ và cô gái bị bạch tạng. Hết! Còn lại thì tự đọc ha. Nhân vật đều thuộc OC, cốt truyện cũng của au, đừng mang đi chỗ khác, nếu muốn mang đi hãy nói với au và ghi nguồn.(Về vụ ra chap mới thì lâu lắm mới ra được do au lười bẩm sinh thôi, thông cảm....)Ai đọc xong để lại cho au cái ngôi sao nho nhỏ ở góc trái màn hình và cmt để au có động lực tiếp tục. Au biết mấy mem rất chi là dễ thương, đáng yêu, tốt bụng, đẹp trai đẹp gái mà. Follow au nữa, fl au thì au sẽ fl lại cho. *níu chân người đọc fic* Đừng bơ au mà…
Nếu đọc vào phần tên truyện thì bạn nghĩ truyện này sẽ viết theo phần của Yêu Tinh và Eun Tak à?? No no, mình viết theo phần của anh Thần Chết và chị chủ quán gà rán nhé! << Cậu định đi đâu? >>Seokjin níu tay áo của Namjoon lại, ánh mắt ngỡ ngàng nhìn đối phương. Namjoon thở hắt ra, cười nhẹ. << Về nơi tôi thuộc về. >><< Cho tôi đi với. >>Seokjin lên tiếng sau khi Namjoon nói xong, anh thật sự chỉ còn người này thôi, không hiểu sao nữa, chỉ là anh muốn ở cùng với người này đến cuối đời thôi. << Anh..chắc chắn muốn đi cùng với tôi chứ? >>Mình sẽ giữ nguyên nguyên tác và sẽ edit lại một số phần ạ. Xiao Ming Ye 。…
- Chúng ta chi tay nhau đi - hắn nói với giọng lạnh lẽo- Tại sao vậy em thấy chúng ta vẫn tốt mà mới hôm qua anh còn nói anh yêu em nhiều mà bây giờ tại sao lại.... - Nó nói với giọng níu kéo - Cô lầm rồi người tôi yêu chính là Tường Vi- hắn nói rồi kéo tay Vi đi rồi mỉm cười nói với nhỏ - mình đi em Tối hôm đó là một ngày mưa tầm tã nó không ngờ đã mở lòng vì một người con trai vô cảm như vậy nó quả là có mắt như mùSáng hôm sau nó thức dậy như không có chuyện gì xảy ra nó quyết định sẽ quên đi tất cả và không mở lòng với ai. Câu chuyện tưởng chừng như kết thúc nhưng không dừng lại ở đó nó còn ....…
Lênh đênh trên biển, trong một con tàu sắp chết đang đuổi theo một mặt trời sắp chết, Minh quyết định viết tản bút. "Cái này nó giống nhật ký hơn ấy."- Thuyền phó, M.O cầm quyển sổ da, lật vài tờ rồi chẹp mồm đánh "tách". "Nhưng mà Minh viết ngôi thứ ba, thấy giống truyện mà."- Con bé phụ bếp chen lời. Kìa nó đang kiễng kiễng đôi chân; vừa níu vừa ghì cánh tay đàn ông cục mịch kia xuống, để những dòng chữ trên sách lọt được vào tầm mắt."Tôi cũng không biết nó là cái gì."Đây là thể loại gì, và đã có ai viết kiểu thế này bao giờ chưa, Minh không biết thật. Mà thôi cứ viết. Có mất gì đâu. Còn gì để mất.…
Một câu nói có thể khiến hắn hối hận cả đời. Hắn ghét bản thân hắn, ghét cái thói nói chuyện không thèm suy nghĩ của thân. Hối hận không kịp, người hắn yêu cũng là người yêu thương hắn nhất cũng rời bỏ hắn. Duyên nợ chạy mãi chẳng dứt, Salazar Slytherin vẫn sẽ mãi mãi là của hắn dù ở kiếp nào. Cp: Salgod / Salazar x GodricCp phụ: Rowhel / Rowena x Helga,... Cẩn thận nhầm đảng…
_tình yêu của đôi ta là bản tình ca,tựa như những thanh âm nhẹ nhàng mà vang vảng bên tai,tuyệt đẹp làm sao._tình yêu đôi ta được tạo ra với vô vàn mong ước thuở mới lớn,hệt như bức tranh được vẽ lên bởi hai ta,cũng vì vậy hai ta nguyện trao hai cây vẽ cho nhau,với tất cả hi vọng và sức sống tuổi trẻ._bái chỉ thiên khu dẫu hằng đong đếm thu xa mặn nồng tình người có trông ? tan đàn chấm dứt biết đâu mà lần ? chào,tớ là wi.văn thơ còn non nớt,mong cậu góp ý. tay trái chỉ thiên tay phải trăng tròn trỏ tren sí muội cốt lõi ngàn năm.…