Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Title: KissAuthor: BabyBearTaeChimTranslator: GàPairing: PangWaveOriginal version link: https://www.wattpad.com/story/224381828?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=tpht00&wp_originator=ede7%2FGmVExJVsDl4ipMNx6k0uBm1s9%2BhS7L98mcF%2BRnZ6lbTehdVVNTUtb3q0a4m7lg0pwl6jx%2BDAOxTs3F0UpLyAV6IZbqeqku1t4WWcweN8KbCj4R11VpHQ4730YoHWarn: Chuyển ngữ đã có sự cho phép của tác giả.…
Lấy cảm hứng từ bộ phim cùng tên, một cuốn tự truyện của một nữ du học sinh Việt tại Hàn thuật lại về chuyến tàu định mệnh từ Seoul tới Busan, nơi cô không chỉ may mắn sống sót trở về quê hương sau đại họa...Warning: nhân vật và sự kiện trong truyện có thể không có thực hoặc không giống với ngoài đời thực, cân nhắc trước khi đọc…
Một kì nghỉ ngắn định mệnh đã khiến anh và cô gặp nhau, không hợp nhau nhưng lại ở cùng nhau, oan gia nhưng sau này lại thích thầm nhau. Sau này, cả hai cũng vượt qua sóng gió, dư luận để đến với nhau. Những ngày tháng sau này thật hạnh phúc!…
Hai con người tưởng chừng như hai đường thẳng song song bất ngờ va vào nhau, để rồi giữa họ nảy sinh những cảm xúc không thể nói thành lời. Giữa khoảng lặng của một cảnh quay, ranh giới giữa diễn xuất và sự thật dần trở nên mơ hồ. William nói những lời cậu chưa chắc đã hiểu hết, Est lặng lẽ lắng nghe bằng trái tim đã quen kìm nén. Trong phút chốc, im lặng trở thành ngôn ngữ tàn nhẫn nhất giữa hai người. Những cảm xúc không tên, những ánh mắt chưa kịp thốt thành lời...tất cả đều nén lại sau máy quay, nơi sự thật đau lòng hơn cả diễn xuất.___ (Truyện giả tưởng, mục đích giải trí và đu WilliamEst - vui lòng không mang đi khi không có sự cho phép)…
Thiệc ra là nó ngọt lịm à nhưng mà tui thích đặt tên truyện hơi buồn buồn tý :)) Giọng văn hơi dễ buồn ngủ nhưng mà ai cố theo được thì iu iuuu <333Tui sẽ cố hết sức giữ vững thiết lập nhân vật nên các tình iu cứ yên tâm hehee.Có thể gọi tui là Linhh nếu mún…
"Namjoon!" Namjoon giật nảy mình khi nghe tiếng Hoseok, cậu rời mắt khỏi bể. Chàng nhân ngư lại lặn xuống nước, duyên dáng một cách chẳng cần cố gắng. "Xuống đây nào, đi ăn tối thôi!" Trước sự im lặng đầy choáng váng của Namjoon, cậu nói thêm, vẻ lo lắng, "Anh ta cố tấn công cậu à?""Ngược lại là đằng khác," Namjoon nghiêng đầu, vẫn nhìn đau đáu xuống bể. Chàng nhân ngư-Seokjin-nháy mắt với cậu bằng cả hai mắt. "Tớ nghĩ anh ấy đang tán tớ."-Mỗi sáng, tình yêu với đại dương lại dẫn Namjoon đến biển, để cậu khám phá những bãi cát trải dài, những ngọn sóng vỗ rì rào. Một ngày nọ, cậu tìm thấy một điều ... rất khác bị thủy triều đánh dạt vào bờ và rồi, đem lòng yêu luôn cả anh ấy.Author: namjintellect (starlitsequins)Translator: jismahimBản dịch đã có sự cho phép của tác giả và chỉ được đăng tải duy nhất tại wattpad. Mong các cậu đừng tự ý đem đi nơi khác dưới bất kỳ hình thức nào. Cảm ơn và chúc các cậu đọc truyện vui vẻ ^^…
Nội dung: Băng Mũ Rơm neo thuyền ở một ngôi làng xa lạ, hãy cùng theo dõi xem họ sẽ trải qua những gì nhé. Và liệu Luffy có thổ lộ tình cảm cho Nami biết hay không? Tác giả: Awsme GrlTên gốc: The value of a waveNgười dịch: Canh cua rau đayThông báo: Mình có dịch nhiều fanfic khác về couple LuNa nên bạn đọc có thể vào trang của mình đọc thêm nhé.Lưu ý: Bản dịch phi thương mại, vui lòng không re-up bất cứ đâu. Người dịch không phải dân chuyên nên còn nhiều thiếu sót, nếu thấy bất kỳ lỗi nào các bạn hãy bình luận bên dưới.…
Trong thế giới kiếm và phép thuật mà bảng trạng thái chỉ có thể chỉ ra HP,MN và skill để lấp những chỗ thiếu đó bằng cách ban phước cho tất cả những người ở đó. Kise Hugo là một người con trai quý tộc như bao nhiêu quý tộc khác và cậu cũng có một cuộc hôm nhân thế nhưng người hôm thê của cậu không hề chấp nhận cậu…
Tác giả: _WavazCiett_Tóm tắt: Nhận lệnh boss, Sanzu Haruchiyo dù rất không muốn nhưng vẫn phải bay đến một đất nước xa lạ để xử lý đơn hàng chất cấm bị trục trặc. Trên đường đến căn cứ bị tập kích bất ngờ, Sanzu bị thương nặng. Đến lúc tỉnh lại thì biết bản thân đã được một con bé học sinh vô tình cứu. Sanzu hết cách đành phải ở tạm nhà con bé ấy để dưỡng thương, chỉ có điều, Sanzu cảm thấy con bé vừa cứu mình không ổn tí nào cả..."Con ngáo! Mày điên rồi!!!"Đúng vậy, con bé bị điên, và nó cũng sắp làm Sanzu điên theo vì cái tính quái đản của nó rồi.Ai đó cứu Sanzu với!!![Tạm thời NO CP]…
Buổi tập kết thúc muộn hơn dự kiến. Mọi người lần lượt rời phòng, chỉ còn Yushi ngồi lại thu dọn dây mic và bảng nhạc. Sion đứng ngoài cửa, tựa vai vào tường, tay cầm chai nước, không gọi, cũng không giục. Yushi biết có người đợi, nên động tác cũng nhanh hơn thường ngày, nhưng khi đến cửa thì lại dừng. Em lấy cớ chỉnh lại quai túi, rồi hỏi vu vơ: - "Anh đợi ai à?"Sion nhìn em, ánh đèn vàng hắt lên gò má cậu làm cái nhăn mũi ấy càng dễ thương hơn thường ngày. Anh không trả lời ngay. Chỉ đưa chai nước về phía em, nhẹ nhàng. Yushi nhận lấy. Tay chạm vào tay, và trong lòng lại dội lên một đợt sóng nhỏ.…