[ĐM/CAOH] TươngTưBạnCùngPhòng
♩♪♫♬Khống chế dục cực cường công (Thẩm Hoành Duệ), chủ động song tính dâm đãng thụ (Bùi Thanh).[* Có mấy LÔI lớn đó nha ⚡]…
♩♪♫♬Khống chế dục cực cường công (Thẩm Hoành Duệ), chủ động song tính dâm đãng thụ (Bùi Thanh).[* Có mấy LÔI lớn đó nha ⚡]…
"Mot chut dang yeu ve hai con nguoi dang yeu"Tình yêu là gì? Là ngại ngùng, là nhớ nhung, là những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc, hay đôi khi là sự ghen tuông, giận hờn? Nhưng với một cô gái đã trải qua quá nhiều tổn thương thì liệu tình yêu có còn là thứ hoàn hảo như người đời vẫn thường mơ mộng không? Sự hèn nhát và nỗi sợ đang bao trọn lấy tình yêu ấy, nó dần trở thành một cảm giác lặng lẽ chỉ muốn lùi về sau để được âm thầm giữ mãi người mình yêu trong tầm mắt. Thứ tình yêu mà hạnh phúc thì ít đau lòng lại không đếm xuể, thứ tình yêu mà bên trong nó những lời nói dối vụn về còn nhiều hơn lời yêu thương, thứ tình yêu mà ngay cả bắt đầu còn không có thì làm sao mơ mộng đến kết cục?Cùng nhau yêu thương Cún và Trang thật nhiều nhé!…
" Kẻ đến trước không phải lúc nào cũng thắng, kẻ đến sau không phải lúc nào cũng thua " Start : 12/1/2022 End : 25/2/2022Trạng thái : Hoàn*Lưu ý : Truyện viết hồi nghỉ dịch của phanh...…
CHUYỂN VER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢTên truyện: Tù thêTác giả: Mộc Hề NươngThể loại: Cổ đại, Giang hồ, Ngọt ngào, Công sủng thụ, Cường thủ hào đoạt, Sinh tử văn, HETình trạng bản raw: HoànTình trạng edit: HoànEditor: Lạc Vũ NguyệtBeta: BoTư Không gia vì tranh đoạt quyền thừa kế nên mọi người lục đục, tính kế lẫn nhau. Tư Không Trường Phong vì tranh quyền thất bại nên bị ám toán rơi xuống vực sâu. Mười năm mất tích,hắn lại đột hiên xuất hiện, được mọi người đưa về nhà. Cứ tưởng mười năm qua không có tài phú của Tư Không gia, hắn ắt là sống rất cơ khổ, chật vật, nhưng ngờ đâu hoàn toàn ngược lại. Hắn rõ ràng là sống sung sướng quá nên bản tính nuông chiều sinh kiêu hiện rõ rệt, thái độ cực kì thiếu đánh, làm ai cũng tức hộc máu.Đại khái truyện kể về 1 tiểu thụ dã tâm bừng bừng, không may bị đánh rơi xuống vực, tình cờ được cao nhân xa lạ sống dưới vực để ý, trực tiếp đem hắn đi động phòng, sau đó sủng hắn tới trời khiến hắn ngoài việc làm "tiểu kiều thê" của y ra thì không làm được gì khác, rồi lại sau đó "tiểu kiều thê" ngơ ngác leo lên được khỏi vực, te te chạy một mạch về nhà xưa khiến cao nhân nổi cơn thịnh nộ, gấp gấp truy đuổi.…
*Disclaimer: mọi thứ chỉ là sự hoang tưởng của tác giả, không liên quan tới đời thật. Xin đừng bế đi đâu ngoài đây nha 🫶*…
Một ngày nọ, cơn gió thu đi ngang qua con phố nhỏ bình yên, nghe được tiếng bàn tán của mấy cô thiếu nữ vừa sang xuân.-Nghe nói tiệm hoa mùa hạ cuối phố có năm cha con đẹp trai lúm.-Bên tiệm trà thanh xuân kế bên cũng có ba anh trai đẹp hong kém bên kia đâu nha.-Tiệm áo mùa đông đối diện cũng toàn trai đẹp mà tiếc là mấy ảnh yêu nhau mất tiêu.Gió thu khóc thầm "Tại sao không có ai đặt tên cho mùa thu vậy, huhu"…
Ý tưởng từ Nhà sản xuất thử thách viết lách #CNN493 "7 days writing challenge: Vở kịch tiêu biểu trong thế gian"Fic này mình sẽ viết dưới dạng những lá thư được gửi từ hai người. Có khi người viết sẽ là Trang, có khi lại là Ngọc. Thời gian gửi của từng lá thư là khác nhau. Qua những lá thư đó, mình sẽ cố gắng cho độc giả hiểu về bối cảnh cũng như tình trạng mối quan hệ của hai nhân vật. Như đã nói, đây chỉ là thư thôi. Thế nên những gì xảy ra giữa hai nhân vật, các tình yêu có thể tự vẽ.…
_ Lần trước vụt mất em lần này sẽ không đâu!_ Em có thể quyết định tất cả nhưng trên giường là tụi chị quyết định._ Họ không thương em hãy về đây tụi chị vẫn thương em._ Chị không dám nói chữ yêu nhưng chị dám nói chữ thương vì chữ thương nặng lắm em à! Chị thương em.…
Tác giả: Mộng Dữ Chu ĐồngGiới thiệu: Trải qua bao năm làm việc cật lực cho tư bản, làm một xã súc (*) chính hiệu, Thuỳ Trang cuối cùng cũng từ giã nếp sinh hoạt đó vào năm 29 tuổi, cô rời bỏ thành phố, trở về quê nhà, mở một cửa tiệm tạp hóa.xả xúc (*): làm việc như trâu như bò,không ý kiến ý còSau đó, cô còn để ý tới người tài xế thanh tú thường giao hàng cho mình.Nữ tài xế tên là Diệp Anh, nàng sống ở tầng trên cửa hàng tạp hóa. Nàng trẻ tuổi, dáng người rất đẹp, người thì ưa nhìn nhưng lúc nào cũng mặt lạnh, phong cách cũng ngầu lòi, và luôn chỉ trả lời một hai tiếng. Khi Thuỳ Trang đến gần một chút, nàng sẽ lùi lại nửa bước, dường như không thể chịu được mùi nước hoa và chiếc áo hai dây trên người cô.Chậc. Thuỳ Trang chống cằm bất mãn nghĩ, sợ tôi đến vậy sao?Không ngờ rằng một giây sau, Diệp Anh dỡ hàng xong vào nhà uống nước, nhìn thấy Thuỳ Trang ăn mặc mát mẻ, mặt lập tức đỏ đến mang tai. Nàng quay lưng lại và đứng đó, thậm chí không dám nhìn lại.Sau đó, xe của Diệp Anh vẫn dừng trước cửa hàng tạp hóa, cả đêm không rời.…
Muốn cắn chết mấy thằng AD, thằng nào gánh được mình thì tha =))))…
fanfic Xem xong phim Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ xong quá ấm ức cho nàng Giáo Chủ có 1 cái kết không trọn vẹn. Ảo Ảnh mạo muội viết thêm 1 chút tâm tình của nàng cùng mối tinh chưa kết.…
Trong đây cs cả thuyền ma , ai k thik thì lượn Tất cả chỉ là POV Tất cả chỉ là POV Tất cả chỉ là POV❗Điều qtrong nhắc lại 3 lầnLƯU Ý : ÁI PHƯƠNG ALL TOPVUI LÒNG CHƠI TRONG ĐÂY , KHÔNG ĐEM RA NGOÀI VỚI BẤT KÌ HÌNH THỨC NÀO ❗…
Một cái xóm trọ có mấy hộ gia đình thôi mà ồn ơi là ồn!!…
Gái một con trông mòn con mắt.Một người mẹ đơn thân với sức hút mãnh liệt có thể ôm trọn cả bầu trời màu hồng trong vòng tay...…
Từ chương 51-56Mất chương 52-53Gửi @loiphong2612…
Em yêu anh, nhưng em đã già rồi.(我爱你 可我已老去)Tác giả: Hồng Thế Vô Vũ (红世无雨)Chuyển ngữ: Fear (với sự giúp đỡ của QT, GG translate)Thể loại: đam mỹ, đô thị tình duyên, OE.Văn án:Tôi đã từng yêu anh thế nào, bây giờ vẫn yêu anh như vậy. Tôi và anh quen biết nhau 30 năm, yêu nhau 27 năm, thời gian cũng không làm cho tình yêu chúng tôi giảm bớt phần nào.Tôi của 27 năm sau và tôi của 27 năm trước cũng vẫn yêu anh, chỉ là, tôi của 27 năm sau đã không còn dũng khí của tôi 27 năm trước. Cuộc sống và thời gian đã nghiền nát tất cả.Khi đó tôi có thể vì anh mà cắt đứt quan hệ với gia đình, bỏ học phát tờ rơi nuôi sống bản thân, lạnh nhạt đối mặt với dư luận xã hội thờ ơ không ai quản.Nhưng tôi vẫn còn một người chị lạnh lùng châm biếm mình, vừa sắp mất việc, lại còn bị viêm khớp và đau bao tử mỗi ngày một nặng.Em yêu anh, nhưng em đã già rồi...https://dongphongpha.wordpress.com/2013/03/21/em-yeu-anh-nhung-em-da-gia-roi-van-an-ml/#Truyện này rất hay, không đọc đặc biệt uổng…
"Em và chị quen nhau khi chị sáng tác nhạc phim của em rồi dần dần 2 người nảy sinh tình cảm , nhưng rồi một ngày gia đình chị bắt chị sang Pháp học và tạm chia tay em còn nói nếu như em đợi được và không thay lòng khi chị về thì sẽ không ngăn cấm 2 người"Trước ngày chị đi chị ôm em khóc rất nhìu và kể cho e nghe thấy em không nói gì chị nhẹ hỏi - Em đợi chị được không ? Đợi chị về sau đó chúng ta sẽ mãi bên nhauEm nhìn chị mỉm cười đáp- Bao lâu em cũng đợi , nhớ khi rảnh phải liên lạc cho em đừng sợ phiền em…