Tình Cảm
Oanh là cô gái được nói đến trong câu truyện này. Cô là một cô gái trầm lặng không thích nói chuyện nhưng là một người phụ nữ tài giỏi mọi người đều phải khâm phục.…
Gửi đến em, người con gái mà tôi thầm thương... -----Chigiri Hyoma x Reader…
Tôi chỉ xả cho đỡ nặng máy…
Tác giả : Chíp Chíp Tác phẩm : Yêu em bằng cả trái timHoàn cảnh sáng tác : 2018-2020…
Đào Tâm Như và Nguyễn Minh Khôi vô tình gặp nhau trong 1 lần đi thi Học Sinh Giỏi và chạm mắt nhau ngay từ lần đầu tiên,nhưng cuối cùng 2 người lại lỡ để mất nhau trong suốt 2 năm cấp 2 còn lại,liệu kết thúc 2 người có về bên nhau và "chạm mắt" nhau để cùng nhau sống hết quãng đường còn lại 0 thì còn phải phụ thuộc vào tác giả hôm đó vui hay buồn nhé!!…
" Tại sao fan lại gọi An là nội tâm của tao?"" Tại vì nó thay mày biểu đạt cảm xúc đấy con ạ"…
"Cô ấy rất quan trọng đối với anh.Vậy còn em thì sao?Em mới là người yêu của anh mà, tại sao anh lại đối xử với em như vậy chứ? Em đã làm gì sai để phải chịu thiệt thòi như vậy chứ?Đối với anh em chỉ là đồ chơi để anh chơi đùa thôi sao hả?"…
Oneshot trên trời dưới biểnCharxocMaybe ooc…
Hạ Băng một cô gái với vẻ ngoài ma mị, một vẻ đẹp khó ai có thể cưỡng nổi, là mĩ nữ của mĩ nữ, nhưng cô lại che giấu cái vẻ đẹp ấy dưới bộ dạng xấu xí quê mùa bởi vì cô tin có một thứ tình yêu không thông qua vẻ bề ngoài ấy.…
Vì đây là lần đầu tiên mình viết nên nếu có trùng ý tưởng với bạn nào thi hãy nt cho mình để giải quyết ạ…
Ba năm trước, Dư An - ảnh đế nổi danh - lặng lẽ rời khỏi giới giải trí, cũng đồng thời rời khỏi người đàn ông từng yêu cậu đến điên cuồng: Lục Duật Thành.Ba năm sau, cậu trở lại. Lạnh lùng, cứng rắn, như chưa từng yêu ai. Nhưng không ngờ, người kia lại đứng trước mặt, từng chữ đều lạnh nhưng ánh mắt thì cháy bỏng như năm xưa:"Tôi sẽ không để em rời đi lần nữa"Một lần nữa, hai người va chạm.Một lần nữa, ghen tuông - dục vọng - và quá khứ đan xen.Và lần này...Tổng tài họ Lục không chỉ muốn có thân thể, mà muốn trái tim - và cả cuộc đời của Dư An.…
Từ nhỏ, Mai và Nam đã luôn bên nhau. Cậu bạn nghịch ngợm chuyên đi trêu chọc, còn cô bạn hiền lành thì lúc nào cũng chịu đựng. Người ngoài nhìn vào, ai cũng nói:"Hai đứa này, chắc chắn sau này sẽ thành một cặp!" Nhưng chỉ có Nam là chưa bao giờ nhận ra...Hoặc có lẽ cậu đã nhận ra từ rất lâu, nhưng không dám thừa nhận.Cho đến một đêm mưa lớn... Khi Mai bất chấp tất cả để chạy đến bên cậu, ướt sũng dưới trời mưa. Đó là khoảnh khắc Nam biết chắc một điều:"Mình thích cô ấy rồi."…
Bách hợp Mong cậu không kì thị độ tuổi và giới tínhDựa trên câu chuyện có thật của tôi…
Thể loại : txvt, HE, sủng, 1x1, lãng tử quay đầuUyên là học sinh chuyển trường mới đến, cô là một cô gái xinh đẹp có chấp niệm to lớn với chuyện ngôn tình.Khánh là hot boy nổi tiếng của trường trung học phổ thông số một thành phố A, nổi tiếng khó gần, là đại ca ngầm nhưng học rất giỏi, tật xấu nào cũng từng làm quaUyên vừa gặp đã yêu Khánh, quyết định mặt dày theo đuổi cậu. Khánh lần đầu gặp đã có ấn tượng với Uyên. Cả hai đều có vết thương tình cảm về gia đình, gặp nhau và chữa lành cho nhau.…
Đừng để những câu nói kia làm tổn thương... Cân nhắc khi đọc…
Phải làm sao khi bạn chuyển thành một trong dàn làm nền hùng hậu của cặp nam chính nữ chính ?Khi mà khuôn mặt của bạn trong câu truyện còn không được vẽ ?!! Gần hơn chục chương mà chỉ mặc mỗi bộ đồ học sinh ? Và điều khổ tâm hơn là dù bạn có hẳn cái tên nhưng chỉ được tác giả gọi là A hoặc B :)))) __________________________oOo___________________________Tên truyện : Hệ Thống Nhân Vật Phụ (Cameo)Thể loại : Chuyển Sinh, Nhân Vật Phụ, Truyện Ngắn Số chương : 10Tác Giả : peebcr _________________________xXXx___________________________ Luư ý : Đây không phải câu chuyện về số phận của các nhân vật nam phụ, nữ phụ (chính) mà là đây là câu chuyện vực lên của dàn nhân vật phụ của phụ :)))…
tôi bắt đầu chớm nở thứ tình cảm này với cậu ấy từ năm 17, tưởng chừng chúng khi không đc đáp lại , thì sẽ theo thời gian mà dần được đưa vào quên lãng, thế nhưng, cứ từng năm, từng năm trôi qua, thứ tình cảm ấy vẫn ở đó, vẫn cứ lớn dần,chờ một ngày cậu quay lại, nhìn về phía nó,dù chỉ một ít thôi…