Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, hài hước, 1×1Nhân vật chính: Hứa Tư Hàn × Dương Hạo Hiên‐-------------"Mẹ kiếp, thằng nào đạp ông mày hả?""Tôi xin lỗi" Thanh niên đó không mặn không nhạt vứt lại đúng ba từ xong quay mặt bỏ đi."Đứng lại, đạp lên người tôi đâu phải cứ xin lỗi là xong chuyện"."Vậy cậu muốn sao?"--‐------------Dương Hạo Hiên liếc nhìn bụi hoa gần đó, nhếch mép cười: "Dạ, hình như em mới thấy có bạn trốn ở bụi hoa đằng kia".Lão Trương bước tới vạch đám hoa ra, trán ông hiện ba vạch đen: "Lại là ba đứa này". Ông nhức đầu nói: "Bộ ngày nào không gặp thầy các em ăn không ngon ngủ không yên hả?"Ba cậu thanh niên đứng lên xếp thành hàng ngang, ba cặp mắt hình viên đạn bắn về tên đầu xỏ gần đó.Dương Hạo Hiên tỏ vẻ không có gì, nhún vai bỏ đi.----------------Đây là tình huống mở đầu cho cặp đôi oan gia của chúng ta, hãy đọc truyện để biết liệu giữa họ còn tình huống trái ngang gì nữa không nha.…
Văn án:Ahn Jin-hee: Êêê~ Ý là mọi người ai cũng thấy hết đúng hong?Kim Soo-young: Ý em là cái đoạn sếp ẵm Hee Joo-ssi lên, xoay vòng vòng rồi cười khúc khích á hả? Cóoo, đương nhiên là ai cũng thấy rùi~Lee Tae-young: Mọi người ai cũng xịt keo cứng ngắt, ngừng la hét với vỗ tay luôn =))) Hề quãi đạnKang Young-woo: Thì vũ đó nó lạ thiệt mà...Tóm tắt: Nhóm trò chuyện riêng của nhân viên văn phòng tổng thống trở nên sôi động hơn sau khi Hong Hee Joo gia nhập văn phòng tổng thống.Link ENG: https://archiveofourown.org/works/62471437Số chương: 1 (Nhưng tui sẽ tách vì dài)Chú ý: Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem ra ngoài. Để ủng hộ tác giả, hãy ấn vào link Eng phía trên. Để đọc mượt với giống tin nhắn group hơn, có thể mình sẽ thay đổi câu chữ (nhưng không thay đổi về mặt ngữ nghĩa).…
Có H/haiten vì ko có tui chịuu khum nổi (`・ω・') |theo truyện gốc? |Văn hơi ngu thông cảm Có yếu tố allreo đọc thì đọc ko đọc thì luớt dùm cắm nói lời khó nghe…
Manjiro của tương lai hơn mười năm sau là một con người khác lạ.Không quen thuộc với thứ gì và cũng chẳng giống như Mikey mà họ từng biết.Người trước mặt Takemichi là một Mikey hắc ám tuyệt vọng.Đôi mắt màu đen không điểm sáng thiếu ngủ, mái tóc trắng bạc cả ra. Thẫn thờ thiếu sức sống.Mikey đã chẳng còn gì bên cạnh nữa rồi. Bởi chính cậu đã chia tay với mọi người trong Touman, cũng có thể đã giết từng người một ở đó, có thể đã từng bắn chết một người ở từng viễn cảnh tương lai.Không, tất cả đã thay đổi rồi. Mọi thứ đều tốt đẹp nhưng Mikey rơi vào vực thẳm.❝Có lẽ mọi người sẽ tốt khi không ở bên cạnh tao, bản năng hắc ám kia❞Nhưng trong phút chốc ở tòa nhà bỏ hoang, cậu đã bật khóc khi Takemichi cầm tay cố níu kéo cậu đang sắp rơi xuống.Lần đầu tiên, cậu muốn sống đến thế. Takemichi là một bông hoa hướng dương, một mặt trời và là một cơn mưa xoa dịu và thay đổi tất cả.Vậy mà cho dù Mikey có cố như thế nào, cậu ta vẫn luôn cứu cậu.❝Thôi được rồi mà, mày không cần phải cố gắng đến thế nữa đâu❞ Mikey buông tay ra, rơi xuống dưới, như một thiên thần bị đày dọa xuống nhân gian.Takemichi hóa ra cho dù có thể thay đổi mọi thứ trong quá khứ thì cũng không thể cứu được Mikey.Cậu giờ đây cảm thấy mọi thứ thật nhẹ nhàng và yên bình biết bao.Từ khóa tìm kiếm: Mikey (Sano Manjiro) | Liên kết khác: Bất lương chúng, gia giáo chúng | Tổng thể: Không rõ cp.…
Lizozyme: 1 trong 3 thành phần của nước bọt, chuyên dùng để "sát khuẩn" miệng những đứa thích khẩu nghiệp như kon Gương mất dạy này :)(This is "Nhận Ship Dao Phay Xuyên Lục Địa" #2)…
Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…
Nơi đây chỉ có nhưng cp mà tui shipKaiser x NessSae x ShidouReo x NagiChigiri x KunigamiEgo x NoaKarasu x Otoya x YukimiyaKurona x KiyoraHiori x NanaseIsagi x Bachira (có thể là Rin:v)Aiku x Sendou______________Ness có thể sẽ được ship với một bé occ của tui:>…
Từ nhỏ đến lớn, Tuấn Chung Quốc mượn uy thế của mẹ Kim Tại Hưởng để bắt nạt, ngược đãi cô. Lần nào cũng bị Chung Quốc bắt nạt, cô không thể chịu được cảnh này bèn vùng lên chống trả.nhưng vô ích.Cho nên, hằng năm vào ngày sinh nhật, Kim Tại Hưởng ước rằng"Chỉ cần có thể bắt nạt Tuấn Chung Quốc, tôi chấp nhận phải trả giá"Điểu ước được thực hiện khi cô vừa tròn hai mươi tuổi, cô đã có thể bắt nạt Tuấn Chung Quốc nhưng cái giá của cô phải trả chính là lấy thân báo đáp.Cô u oán nói với Chung Quốc "Đời này tôi không muốn cậu làm chồng của tôi, tôi muốn cậu làm anh rể của tôi để tôi trả mối hận cậu bắt nạt tôi bé đến giờ"Chung Quốc chỉ cười vui nói rằng "Yên tâm, tôi sẽ để cho cậu bắt nạt chỉ cần cậu đồng ý làm vợ của tôi"Cô ngơ ngác nhìn anh rồi âm thầm than vãn, biết vậy trước đây cô chẳng thèm ước như thế có phải bây giờ không lãnh chịu hậu quả hay không? Hối hận thì cũng muộn, cô đành lòng chịu thiệt thòi "bắt nạt" Chung Quốc để rửa mối hận thời thanh mai trúc mã Từ khi biết Tuấn Chung Quốc, không ngờ, khi lớn lên, Chung Quốc có rất nhiều bí mật đã dấu Tiểu Hưởng.Cô lúng túng không biết làm sao thì Chung Quốc bảo rằng"Yên tâm, chỉ cần cậu lấy tôi, cậu vẫn có quyền bắt nạt tôi, dù sao trên đời này không còn ai để câu bắt nạt đâu?"Cô nào có bắt nạt được cậu mà toàn bị cậu bắt nạt, tự dưng biến thành con ngốc để cậu xoay vòng.Cô tức giận hét lên" Chung Quốc chết tiệt! Tóm lại là ai bắt nạt ai, hả? Cậu lừa tôi"…
Mặt đường có mầu sẫm khó định hướng xe chạy về ban đêm Cường độ giảm khi nhiệt độ caoCường độ giảm khi bị nước tác dụng lâu dàiHệ số bám giữa bánh xe và mặt đường giảm khi mặt đường bị ẩm ướtMặt đường bị "hoá già" dưới tác dụng của thời gian, tải trọng và các yếu tố khí hậu Yêu cầu thi công thi công chuyên dụng, công tác tư vấn giám sát tương đối phức tạpBê tông xmMặt đường BTXM là loại mặt đường cứng…
Nhiều năm gặp lại. Tên nhóc từng "cưới" tôi, lùn hơn tôi, luôn gặp tôi trong giấc mơ. Bây giờ?1m86Đẹp trai - đúng gu"Thiếu gia" đời thựcCòn là chuyên Toán !??????Tôi phải làm sao đây !?…
tất cả chúng mày đều bị điên hết rồi"cái khóa 11a3 có được bình thường không vậy?""nghe nói nó lại bị bốc lên cfs kìa""đi trễ thì chớ lại còn gặp bà giáo vụ"--------------textfic lowcaseý tưởng thì không có mà lên fic thì rất nhiều…
Cô năm nay mới 18 tuổi, đang học tại một trường đào tạo cho người thừa kế của tương lai. Cô xinh đẹp, đáng yêu, tốt bụng, học giỏi, là hoa khôi của trường. Cô là nhị tiểu thư danh giá của gia tộc họ Đỗ đã thất lạc từ nhỏ và được ba mẹ tìm thấy khi 14 tuổi, tuy vậy, vẫn chưa một ai biết rằng ba mẹ cô đã tìm thấy cô. Cô có nhược điểm duy nhất đó là... mê trai, cô thích những chàng trai Hàn Quốc như EXO, BTS,... và cô hâm mộ cả anh - tổng giám đốc tài năng của tập đoàn Diamond.Anh hơn cô 8 tuổi, học vô cùng giỏi, kinh doanh giỏi mà cũng vô cùng đẹp trai. Anh được rất nhiều cô gái hâm mộ và cô là 1 trong số đó. Anh bá đạo, anh thích chọc tức cô, anh thích làm cô tức giận vì khi đó trông cô vô cùng đáng yêu.Hai người gặp nhau trong ngày đầu nhập học của cô, nhưng sau lần gặp gỡ đó, hai người đã trở thành cặp đôi "oan gia"...----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Đây là truyện tự tay mình viết, cũng là truyện đầu tay của mình, mong các bạn sẽ thích và đóng góp ý kiến giúp mình!…
Bạn từ thuở nhỏ thường mang nghĩa "anh em kết nghĩa" "tình bạn keo sơn" không hơn không kém. Tôi cũng có một thanh mai từ nhỏ, cũng cãi lộn trêu chọc nhau miết... nhưng mà không biết bắt nguồn từ cái gì mà một cảm xúc đặc biệt kèm theo khiến tôi không tức giận được, ngược lại tim còn đập thình thịch vì cậu ta nữa chớ! Dần dần tôi dường như nhận ra cậu bạn thanh mai này thích tôi!??? ( tin được không? ) chợt quay qua nhìn thấy ánh mắt chíu sáng của cô bạn thân đang thích thú đẩy thuyền cho tôi. Ơi à... liệu thuyền sẽ cập bến trong khi thanh niên này suốt ngày kiếm chuyện với tôi? Đã vậy còn được khuyến mãi cho kẻ hai mặt ve vãn Tuấn Hào nữa!Ưaa... năm tháng cấp 3 của người ta bình yên lắm, còn của tôi thì lạ lắm. Đột nhiên một ngày đẹp trời xuất hiện một người bạn họ Kim và cậu ấy tỏ ra rất thân thiết với tôi nhưng mà tôi đâu nhớ cậu ta là ai? Còn nữa, biểu hiện của Tuấn Hào luôn kỳ lạ mỗi lần hai người họ chạm mặt.Ánh mắt hai ông thần này lúc nào cũng xẹt sấm sét... ư à... đừng đặt tôi ở giữa màVà sau đó là bí ẩn về trí nhớ của tôi... Nó mập mờ y như mặt trời toả sáng và ánh trăng huyền ảo đêm tối...…
"Aisss trả bút cho tôi, cái cậu kia" "Không đấy, lại đây lấy đi nhóc lùn" Tôi vuốt ve áo sơ mi đã thấm mực năm tháng nô đùa cùng cậu bạn cùng lớp năm nào. Những ký ức hỗn độn ùa về khiến tôi không khỏi nhếch miệng cười, xem đến chán tôi chuẩn bị gấp áo bỏ vào thùng giấy, bất giác để ý hàng cúc áo thẳng tắp đã mất đi một cúc. Tôi nghĩ mãi vẫn không nhớ cúc áo biến mất như thế nào?Bỗng có tiếng la thất thanh từ căn phòng khác vang tới làm tôi đứt phăng đi dòng suy nghĩ"Satang!!! Cà vạt của anh em cất chỗ nào vậy" "Satang à anh không tìm thấy cà vạt" "Satanggg"Tôi hét đáp lại: "Em tới ngay đây"Tôi chầm chậm cất kỹ chiếc áo sơ mi rồi xoay người chầm chậm đi tới phòng thay đồ, đi nhanh tới mở chiếc tủ to lớn trước mắt. Tôi lục lọi khắp nơi cũng tìm thấy chiếc cà vạt anh cần, nhưng thứ tôi chú ý hơn nữa là, chiếc hộp đỏ nhung ở góc khuất. Tôi thầm nghĩ chắc là anh bí mật bất ngờ cho tôi đây. Tôi tò mò muốn mở ra xem, đánh mắt kiểm tra xung quanh thấy không có ai tôi từ từ cầm lấy chiếc hộp mở ra.Đây là...Đây là...Tôi bất ngờ vì trong đó là chiếc nhẫn kim cương sáng chói Qua vài giây bất ngờ, tôi lại thấy nắp hộp trên còn có một chiếc cúc áo được đính ở đó, tui nheo mắt nhìn chiếc cúc áo này sao quen mắt thế kia------------% Update: đang cập nhật (tốc độ rùa bò của editor lười nhất hành tinh sao hoả)% Cốt truyện: đang cập nhật100% Ý tưởng do editor sáng tác…
Lưu ý: Truyện chưa chắc đã đúng nguyên tác, có vài nv sẽ bị occTruyện chỉ được đăng tại wattpad nếu có nơi khác chỉ là "đồ giả"!Đọc truyện vui vẻ không hợp thì có thể thoát ra không cần ở lại.…