Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Khi bạn có quá nhiều hus và hầu hết ít ai viết về mấy ảnh :'0- Thì đành phải tự lực cánh sinh hoiiii :3- Fic này lập ra để chủ tus sìn hus, nhưng nếu có bias bạn trong này thì ngại gì mà không lao vào đây?- Đây là nồi lẩu thập cẩm, và nơi này là nơi tớ sìn nhân vật mình yêu thích, nên tớ KHÔNG NHẬN VIẾT NHÂN VẬT THEO YÊU CẦU!!!, và không cố định nhân vật nào cả.*Lưu ý - Không nhận Request- Không nhận viết theo yêu cầu- Không viết H- Đóng góp nhẹ nhàng, tớ từ chối nhận sự thô lỗ…
Tựa như tiêu đề, nơi đây chỉ có "em" và "anh".Nơi bình yên chỉ có hai ta, dành riêng cho hai ta.Một tác phẩm dành cho ngày mưa rào, dành cho ngày nắng chói, dành cho ngày mỏi mệt và dành cho ta sự chữa lành.…
jungkook cứ nghĩ là anh jimin của mình đáng yêu lắm cho đến khi em biết đến một account trên sns.....còn jimin thì thấy jungkook dù thế nào cũng đáng yêu nhất quả đất luôn!…
- ta sẽ chết vì em.- thưa, ngài biết đã có bao người nói như thế vào ngày hôm qua không?/ta vật lộn trong ái tình,như những con thiêu thân lao mình vào trong biển lửa.multi-chapter (c) kubo taito.…
Levi Ackerman x OC x Hange Zoë|Đồng nhân Attack on Titan / 進撃の巨人/Shingeki no Kyojin|𝑽𝒂̆𝒏 𝒂́𝒏Lê thân thể toàn những vết thương, toàn thân tôi đau nhức, chân tôi hình như đã gãy sau cú nhảy xuống từ trên cao. Tôi bò trên vũng máu nóng, cố gắng phát ra những âm thanh yếu ớt."Cứu...tôi..."Tiếng ngựa dồn dập từ xa vọng lại kèm những tiếng uỳnh uỳnh, mặt đất rung chuyển. Hình như nó lại đến rồi. Mắt tôi nhắm nghiền "Không được... Còn chưa gặp được anh ấy... Mình không thể chết..."Cơn đau xé toạc cơ thể tôi làm tôi không có cả động lực để sợ hãi.Tôi bị nhấc bổng lên bởi 1 bàn tay khổng lồ. Sức mạnh khủng khiếp làm tôi thấy như từng khớp xương của mình sắp bị nghiền nát thành từng mảnh. Xong rồi ! Phen này tôi sẽ đi chầu diêm vương trước khi gặp được người tôi yêu nhất mất "Binh trưởng... Cứu em..." Con titan trước mặt tôi trông có vẻ vô tri, nó đang nhìn tôi, ngoác miệng ra cười, hàm răng của nó to đến nỗi 1 chiếc răng cửa đã to gần bằng cả cái mặt tôi rồi. Tôi nhắm nghiền mắt, chờ đợi cái chết. Biết ngay mà, xuyên đến ngoài tường thành thì chỉ có đường chết. Tạm biệt Levi, có lẽ em không đợi được nữa rồi .Nhưng tôi cứ đợi mãi, cái chết không tới. Hay là tôi đã chết? Tôi cũng không biết. Tôi hé mắt "Đây là thiên đường ư?" tôi thầm nghĩMột bóng dáng nhỏ bé thân thuộc đập vào mắt tôi, tôi không thể nhìn rõ, tôi thấy mình nhẹ bẫng và rơi xuống từ bàn tay của TitanBên tai tôi chỉ có tiếng gió thổi vù vù Ai đó khẽ lay vào người tôi"Này! Còn sống không thế?"…
nếu cô đơn thì về nhà với em đi vào một ngày đẹp trời, y/n cuối cùng thoát khỏi nơi ẩm thấp quái quỷ đó nhưng thay vì để bản thân được yên thì em quyết định rước thêm cho bản thân vài cục nợ và một trái banh màu cam warning: ooc, không theo cốt truyện…
Cuộc đời tôi đã đủ khốn nạn lắm rồi. Một đứa con nhỏ, một công việc quần quật, và một danh sách dài những thằng đàn ông vô dụng từng bước qua đời tôi.Tưởng đâu chỉ cần sống lầm lũi như một con chó chăm con, nuôi thân, chờ đến khi con lớn thì kiếm cái xó nào đó mà dưỡng già.Nhưng không.Vì sao?Vì một ngày đẹp trời, tôi vớ phải một thằng nhóc Nhật Bản, não to IQ 200, nhưng EQ thì đéo biết để đâu."Chị có muốn thử nghiệm phương pháp tái cấu trúc gia đình không?""Tái cấu trúc cái lông. Tránh xa bà ra, nhóc.""Chị nghĩ sao về một người cha dượng có kiến thức khoa học vượt trội? Tôi có thể dạy con chị làm thuốc nổ từ nước rửa bát.""Biến ngay, thằng dẩm!"Nhưng vấn đề là, nó không biến.Một khi một thằng cuồng khoa học đã ra quyết định nghiên cứu cái gì, thì nó bám còn chặt hơn keo con chó.Từ đây chúng ta có biểu thức: Bà mẹ một con + Một thằng nhóc thiên tài = Định mệnh éo le của cuộc đời tôi.…
"Ta không thích giết người. Nhưng đôi khi, cái chết là ngôn ngữ duy nhất để một linh hồn biết lắng nghe."Không ai nhớ rõ cô ta xuất hiện ở Port Mafia từ khi nào. Chỉ biết rằng, trong những cuộc họp đẫm máu dưới ánh đèn vàng úa, luôn có một chiếc ô trắng dựng sau lưng Mori Ogai - lặng lẽ, trang nhã, nhưng lạnh hơn cả khẩu súng đã lên nòng.Người ta nói về cô như một huyền thoại không tên. Một quản lý hậu trường từng vạch ra đường đi nước bước cho cả Port Mafia, một kẻ không cầm súng, không ra lệnh, cũng chưa từng xuất hiện trên chiến trường. Thế mà... mọi xác chết đều rơi đúng vị trí cô muốn. Không ai thấy cô ra tay. Nhưng ai cũng biết: nếu cô đã mỉm cười, sẽ có kẻ khóc.…
dịch trộm đấy, đừng méc pls..đây chỉ là truyện tôi dịch lại .lâu lâu mới có cặp mới, sorry..người dịch:Maylimonchỉ có trên wattpad nhátên cũ:Chainsawmanxreader[dịch]…