![[ IMAGINE BY SÓC ]](https://truyen247.pro/images/imagine-by-soc-165429193.webp)
[ IMAGINE BY SÓC ]
Đây sẽ là những mẫu truyện oneshort dành cho những bạn nào thích đọc truyện ngắn nha ! Trong đây sẽ bao gồm HE ( Happy Ending : Kết thúc vui ) và SE ( Sad Ending : kết thúc buồn ) hi vọng mọi người sẽ ủng hộ " đứa con đầu lòng " của Sóc 💜…

Năm Tháng Đó Tôi Và Anh
"Thanh xuân của tôi đẹp nhất là khi có anh" tôi rất thích câu nói đó. Kể về 1 cặp đôi thanh mã trúc mã đã có hiệp định kết hôn với nhau từ khi còn chưa ra đời do 2 ông bố sắp đặt. Và trong quảng thời gian lớn lên đã có biết bao nhiêu sự cố, liệu họ có đến được với nhau ? Hãy cùng xem nhé.…

Một tay che trời
Con người trải qua bao thăng trầm tuổi trẻ mới trưởng thành đượcCó nhưng một khi đã mất là không lấy lại đượcQuyền lực, tiền tài, danh vọngTình yêu, tuổi trẻ, hạnh phúcRốt cuột cái nào đáng giá hơn…
![[ATVNCG/MinhDuy] Tri kỷ và Định mệnh](https://truyen247.pro/images/atvncg-minhduy-tri-ky-va-dinh-menh-376092557.webp)
[ATVNCG/MinhDuy] Tri kỷ và Định mệnh
Định nghĩa của mối quan hệ giữa Thiên Minh và Thanh Duy? Hai từ thôi: Tri kỷ và Định mệnh.…

Cô bé Tarako:3
Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…

(Jaemin) Tạm chia tay cỡ (vài) chục năm nhé?
Một chiều mùa hạ tháng tám, năm 2045, trong lúc dọn dẹp phòng ngủ, con gái đưa cho tôi một bức thư cũ đã ngả màu vàng nhạt của thời gian.Con bé hỏi tôi: Mẹ, người trong bức thư này là ai? Tôi đưa tay đón lấy, tựa như thể nâng niu cả thanh xuân tươi trẻ của mình. Người đó là ai nhỉ? Phải rồi, đó là người tôi đã từng yêu. Tình yêu của chúng tôi nhen nhóm giữa tiết mù sương của nước Anh, nồng nhiệt tựa như nắng hè nước Ý, nhẹ nhàng tựa cánh hoa anh đào ở Seoul và rồi kết thúc dưới mùa thu Hà Nội.Người ấy từng là tất cả của tôi - Na Jaemin.…