Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
3P- Cưỡng bứcCốt truyện hoàn toàn hư cấu, dòng thời gian khác với thực tế.Vui lòng thoát ra kịp thời nếu bạn cảm thấy không thoải mái.Chovy = Jung JihoonPeyz = Kim SuhwanPeanut = Han WanghoDoran = Choi HyunjoonDelight = Yoo Hwanjoong…
câu chuyện bú đá do tác giả bịa ra. bị ngu ngốc í :)))vài mẩu ngẫu hứng (hứng lên thì khùng điên) của tui dành cho nhà cún khỉ. có thể sẽ có cameo 1 vài nhà khác.…
người ta hay bảo đi đêm có ngày gặp ma nhưng chúng tôi không tin.tất cả đều dựa trên trí tưởng tượng, không đưa nó ra khỏi watt khi chưa có sự cho phép…
Truyện đam mỹ viết về fanfic và chỉ được đăng tại Wattpad https://www.wattpad.com/Tên: ConCaiNit666Truyện đa phần là trên 18+ Tôi mong các bạn chưa đủ tuổi né truyện mình ra , nếu có đọc trúng thì thoát ra nhé .…
VER ✅Tác giả: Vĩnh Ninh GiaThể loại: Đam mỹ, trọng sinh, công sủng thụ, siêu sủng văn, H+Văn án:Sống trên đời 35 năm, tận cho đến lúc chết, Thế Anh, anh mới chân chính hiểu thấu lòng người.Chết đi, mới chân chính nhận ra sự hiện diện của em, muốn bên em, muốn yêu em, muốn che chở em.Đáng tiếc, đã quá muộn!......"Thế Anh.. Thế Anh.. em vẫn không thể từ bỏ anh""Thế Anh, anh biết không, chỉ cần là anh, thì dù bất cứ đâu, bất cứ điều gì, em đều nguyện ý tin tưởng, dâng hết trái tim, thể xác, không hối tiếc.""Thanh Bảo... không cần vội, anh đi tìm em.""Thanh Bảo... em đừng khóc, đừng sợ, anh ở đây.".................Nhân vật: Bùi Thế Anh - Trần Thiện Thanh Bảo…
người đã chết, có thật sự là đã chết?tác giả: aerfaludedịch: bẻonhân vật: zofgk & gen23main pairing: on2eus & guriabản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không re-up ở nơi khác…
Tác Giả gốc : Sơn Nguyệt Từ HoanEditor : MèoThể loại : Đam Mỹ, Ngọt, Ngược, Hiện ĐạiCp : Bùi Thế Anh x Trần Thiện Thanh BảoTừ lúc nhìn thấy Thế Anh, Thanh Bảo luôn trong trạng thái đứng ngồi không yên, cậu để Thế Anh vào phòng, ngồi trên chiếc ghế sô pha rộng rãi dành cho một người, nhưng từ đầu đến cuối cậu vẫn không ngồi xuống bên cạnh hắn. Cậu không hỏi hắn tại sao lại đến tìm cậu, cũng không hỏi vì sao hắn lại tìm được cậu, chỉ đứng một chỗ, nhẹ giọng hỏi hắn có muốn uống nước không. Giống như bị thứ gì đó mắc ở cuống họng, Thế Anh im lặng hồi lâu mới lắc đầu đáp: "Không cần." Thoạt nhìn có chút ủy khuất.Không khí trong phòng phút chốc trở nên trầm lặng. Cậu nhìn Alpha đối diện mình đứng lên, dùng bàn tay ấm áp của hắn kéo cậu lại gần, dùng lực rất nhẹ nhưng cũng không hề cưỡng ép, kéo cậu về phía nhà bếp. Thanh Bảo ngơ ngẩn nhìn, thời gian dường như ngưng đọng, cậu không biết đã trôi qua bao lâu, một phút hay năm phút, cũng có thể dài hơn hoặc ngắn hơn. Cậu chỉ biết, khi tiếng nước ngừng chảy, giọng Thế Anh vang lên từ trên đỉnh đầu: "Sao em lại bất cẩn thế, còn đau không?"Ôn như như một giấc mơ vậy.…
Cậu mặc một chiếc sơ mi mỏng manh, lang thang trên đường phố. Bây giờ đã là 12 giờ đêm, nhiệt độ càng ngày càng giảm một cách nhanh chóng, có lẽ là đã dưới 10 độ. Thân nhiệt cậu như đóng băng, run rẩy mò mẫm từng bước dưới lớp tuyết dày đặc. Nước mắt không ngừng chảy xuống từ khuôn mặt xinh đẹp đã tái nhợt, sắc da còn xanh xao rất nhiều. Thân người gầy guộc đầy vết bầm tím, có vết còn rớm máu.Cậu tuyệt vọng đổ gục xuống gốc cây cổ thụ, hai đầu gối quỳ hẳn xuống nền tuyết. Cậu không còn gì nữa rồi, cậu mất hết rồi... Hay đúng hơn, có lẽ cậu chưa từng có bất kì thứ gì... Pey, con trai của một gia đình nghèo khó. Sáu tháng trước, mẹ cậu mất vì ung thư phổi. Bố cậu vì quá đau buồn mà lâm vào tình trạng nát rượu. Từ đó đến nay, Pey phải bỏ học, ra ngoài làm thêm để kiếm tiền nuôi bản thân và trả tiền rượu cao ngất ngưởng của bố mình.…