chim nhại không vỗ cánh *| jackrene
khi chim nhại không vỗ cánh cất tiếng hót hân hoan, đó là lúc ta xa nhau.*tên fic là do boz nghĩ ra, cảm ơn em nhiều lắm <3[vietnam!au]…
khi chim nhại không vỗ cánh cất tiếng hót hân hoan, đó là lúc ta xa nhau.*tên fic là do boz nghĩ ra, cảm ơn em nhiều lắm <3[vietnam!au]…
"Thế giới trên trang giấy, còn vận mệnh không đi theo lẽ thường."Dẫu kết cục có thế nào đi nữa, vĩnh viễn cũng chẳng thể quay trở về.... ______________________________Warning: Truyện nhàm chán và có chứa yếu tố spoil, cân nhắc trước khi đọc.…
Nàng là một người bất lão,cơ thể dừng phát triển ở tuổi 17 tuy hiện đã 23. Trở thành trò cười của giới thượng lưu vì cơ thể chưa trưởng thành, cô gái cô đơn trong căn nhà của bản thân. Tuy nhiên may thay cô có một tài năng ma thuật hiếm có nên đã được triệu tập đến hiệp hội ma thuật, thời gian dần qua cô đã coi nơi này là nhà mình. Nhưng một sự việc xảy ra vào năm cô 25 tuổi, toàn bộ ma pháp sư biến mất và cô cũng không ngoại lệ...…
Truyện ngắn tổng hợp về cuộc sống thường nhật của các "hoàng tử" nhà chúng ta~ ❤(Các bạn có thể đóng góp ý tưởng, mình có thể xem xét và vẽ thêm)..........#uta_no_prince_sama #utapri #ittoki_otoya #ichinose_tokiya #jinguji_ren #hijirikawa_masato #shinomiya_natsuki #kurusu_syo #aijima_cecil #camus #kamyu #kotobuki_reiji #mikaze_ai #kurosaki_ranmaru #nanami_haruka #shining_saotome #hyuga_ryuya #tsukimiya_ringo #all_character #doujinshi #comic…
Về sau, sẽ có ngày trái tim em không chỉ chứa mỗi anh. Em sẽ bộn bề lo toan cuộc sống, lấy một tấm chồng, chăm sóc những đứa con, sẽ chẳng còn ngày ngày nhớ đến anh nữa. Rồi một ngày, khi con em mở một cuốn album đã ngả màu, nó hỏi em: "đây là ai vậy mẹ?" em tin chắc rằng em sẽ bật khóc ngon lành mà đáp lại: "đây là cả thanh xuân của mẹ!"…
❛kiếp này bùi châu hiền ta không thể ở bên cạnh chàng đến đầu bạc răng long. chỉ mong chàng một đời bình an, có duyên ắt gặp lại. luân hồi chuyển kiếp, ta vẫn sẽ đợi chàng, cũng như chàng vẫn sẽ yêu ta.❜bìa xinh by gấu <3…
Lee Jihoon sống trên tầng cao nhất của tòa nhà. Nơi có căn phòng thân yêu của anh và duy nhất một phòng còn lại vẫn để trống. Nó yên tĩnh đến sợ......nhưng anh thích.. Nhưng rồi sự yên tĩnh ấy của anh lại mất khi có một cậu trai từ đâu chuyển đến. Author: Kẹo070120Cp: Jihoon x Soonyoung ☆Không chuyển ver khi chưa có sự cho phép :>…
Quào, cái fic đóng bụi quá và đã tới lúc lôi nó ra nựng các kiểu òi :vvv Ừ, tui quá đáng quá! Nội dung là về một cái trường học cấp ba và các nhân vật...trong đó có những người không giống con người...Trong cái hộp sọ của tớ có não nhưng không có chất xám :v nên thông cảm cho văn phong của tớ nhé! Nhé?Nhân vật không thuộc về tôi, phần nhiều là những ca sĩ ảo của Nhật Bản mà tôi yêu thích.…
mortal instruments!au.bản năng sinh tồn là thứ đáng sợ nhất.© to cassandra clare.…
năm 17 tuổi, choi seungcheol sống với bản thân mình một cách miễn cưỡng, cố gắng đón lấy tình yêu thương trong một môi trường không mấy ai chào đón cậu.năm 17 tuổi, yoon jeonghan vẫn là yoon jeonghan............thể loại: romance, học đường, slice of life, angst, thực và ảo lẫn lộn…
Chuyện về mấy đứa nhỏ tui ship thành từng cặp :3, tui còn viết dở lắm :"<, ai ko thích có thể đi ra chỗ khác chơi nha :").(Story about cps of Houseki no Kuni :3, i'm not good at writting story :"<, who don't like can go out and don't read :">)…
Hãy để cho trí tưởng tượng bay cao và xa hơn nữa. ?…
Học sinh Na X Học sinh chuyển trường Tuấn cùng đội MơĐộ dài: oneshot chia nhỏ 3 chap.Thể loại: Thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng thanh thủy.Nguồn: https://.lofter.com/Tác giả: ITlsYoUXếp chữ: ALPHA.Fic edit đã có sự đồng ý của tác giả.Bản edit không đảm bảo đúng 100%…
"Cuộc đời không đẩy ai vào đường cùng chỉ là con người tự đẩy nhau vào ngõ cụt ."…
Chỉ là thấy có ý tưởng. Muốn trở về tuổi thơ.Lần đầu viết fic như thế này nên có lỗi gì mong các hạ bối bỏ qua và nhẹ nhàng khuyên bảo.Mốc thời gian không rõ ràng.Nhân vật không thuộc về tiểu sinh. Mọi tình huống đều là trong suy nghĩ của tiểu sinh mà có ra.Nếu có trùng lặp với bất cứ vị nào, mong thữlôi cho tiểu sinh và nhẹ nhàng bàn về vấn đề ấy, tiểu sinh sẽ cân nhắc và chỉnh sửa rõ ràng.…
Giới thiệu:Một người đàn ông tài giỏi, vừa có học thức sâu rộng, lại vừa có tiền, đặc biệt nhan sắc thuộc hàng tuyệt sắc nam nhân. Có lẽ người đàn ông như thế chỉ xuất hiện trong giấc mơ của thiếu nữ. Nhưng mà ai biết được điều đó lại trở thành hiện thực khi Cô gặp Anh. Mà người đó lại là Giáo Sư...kiêm luôn...Ông Xã của cô...Đôi lời của au:Chỉ có thể là Sủng :))…
Một ngày nọ, chàng trai nhận được một vé mời tới Dị Giới. Đón đọc để biết thêm!!!…
Nếu như các học sinh và cả giáo viên ở Home School đều đươc dùng điện thoại thì sẽ sao nhỉ?Cùng mở groupchat rồi thêm anh em chí cốt vào nào!"Anh em bốn bể là nhà.Dẫu không cùng mẹ vẫn là anh em""Hay ra dẻ quá à" "Mắc cỡ quá 2 ơi" "Bố khép đí.t lạy mày"…
Chỉ đơn giản là những mẩu truyện ngắn mình nghĩ vẩn vơ cho otp,văn vở rất kém,mong mọi người thông cảm.Thực tế là lưu idea ở đây,khi nào biết vẽ thì vẽ lại thành truyện.Những phần chuyện có thể có hoặc không liên quan đến cốt truyện gốc,phần truyện này có thể không liên quan đến phần khác(trừ khi tên chương giống nhau và thêm phần đằng sau)…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…