Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Jeffrey Woods hay Jeff the Killer. Hắn dường như đã chán ngán cuộc sống trong căn nhà chung Slenderman nên hắn đã bỏ đi. Hắn tô đỏ từng bước chân, gieo rắc nỗi sợ cho cái xã hội bề nổi của nhân loại. Và hắn dừng bước tại nơi bình yên nhất thế giới, thành phố nhỏ chỉ cách xã hội vài km. Ở đó có Dolly the Dollmaker, người thợ làm búp bê.…
I.Tôi không thích Vy Anh. Vì chúng tôi cùng tên mà quá trái ngược nhau nên người ta hay so sánh. Và mỗi lần so sánh thì tôi chỉ như hòn đá, đặt cạnh chỉ để tôn lên vẻ đẹp của Vy Anh - viên ngọc."Ừ, Vy Anh xinh vậy, ai mà không mê?""Thuỳ Anh biết rượu và nước không?" - Peppa cười, làn gió nhẹ nhàng lăn qua mái tóc đen, vạt áo và cả trong đôi mắt của hắn.Tôi không nói gì, lắc đầu."Rượu có thể không uống, hoặc lâu lâu uống một lần. Nhưng nước thì mỗi ngày đều cần, rất nhiều."À, hiểu rồi, ý hắn tôi là nước lọc, nhạt nhẽo vô cùng.II.Suy cho cùng, bông hoa đẹp mấy cũng lụi tàn, không ai yêu mãi được một người đến cả đời. Hoặc có lẽ, tình yêu của tôi dành cho Hoàng Đình Tùng chưa đủ lớn để vượt qua tình yêu bản thân. Tôi yêu hắn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm mình tổn thương thêm một lần nữa."Chúng ta không thể quay lại à?" - Lần đầu tiên tôi thấy hắn trong bộ dạng của kẻ say xỉn, đau lòng đến vậy sao..."Ngay từ đầu đã chẳng có gì, sao có thể quay lại?"Tôi im lặng, quay người rời đi. Có lẽ đã đến lúc phải cắt đứt mớ hỗn độn này rồi. Thể loại: Teenfic, học đường…
Tôi khẽ chớp mắt, trái tim cũng theo đó rung lên từng hồi. Huy Anh chợt tiến lại gần tôi, mang theo mùi hương gì đó chẳng thể diễn tả bằng lời.Có lẽ do hương men nồng say của rượu, hoặc cũng có thể do sâu thẳm trong cõi lòng đơn độc đã bị đánh thức bởi thứ tình cảm khó nói, Huy Anh bỗng nhiên gục xuống hõm vai tôi. Nó chẳng chê hõm vai ấy gầy gò, hay xấu xí mà chỉ nhẹ nhàng ôm lấy người tôi. Chất giọng trầm khàn của kẻ trước mặt cứ như gió xuân thổi nhẹ bên tai, nó nỉ non bên vành tai đỏ ửng của tôi:- Trịnh Hữu Huy Anh suy em đến thế đấy!Lại thế nữa rồi, tôi cố gắng trấn tĩnh đầu óc mình: yêu ai cũng được, ngoại trừ Trịnh Hữu Huy Anh.Des bìa: Nguyen Anh Đá Chanh Tuyết nằm trong chuỗi truyện "Em và Bảo Lộc".Lưu ý: Truyện còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Rất mong nhận được góp ý từ độc giả để tác giả có thể cải thiện và rút kinh nghiệm cho những tác phẩm sau. Xin chân thành cảm ơn ạ.--------------------------------------------------"Đá Chanh Tuyết" nằm trong chuỗi truyện học đường "Em và Bảo Lộc".…
Trích:"Trông Quỳnh quen lắm, giống ai ấy nhỉ? " Anh Minh cong môi cười, mắt chăm chú nhìn tôi."Chắc cậu nhầm tớ với ai rồi, tớ có giống ai đâu?""Sao nhầm được, giống người yêu tương lai của tớ ý."Rắc.Cây bút bi trên tay Hoàng gãy đôi làm hai.Sắc mặt lạnh tanh của Hoàng nhăn nhúm lại, miệng phàn nàn."Mua phải bút hàng dởm rồi."Truyện được viết bắt đầu ngày 18/8/2023.Ngày kết thúc: ?Truyện được viết ở ngôi thứ nhất, dưới góc nhìn của nữ chính. Trong truyện sẽ có vài chương viết dưới góc nhìn của nam chính.Edit bìa: Nguyễn Tâm…
"Mình từng nói mà, có lẽ trong tương lai chúng ta sẽ gặp lại nhau, khi mà cả hai tụi mình đủ lớn để sống cuộc đời của chính mình."Lương Nguyễn Ngọc Khánh Hạ mà tôi bị bỏ bùa được 1 năm 2 tháng 5 ngày và một vài tiếng đồng hồ lại xuất hiện trước mặt tôi, che khuất ánh nắng mặt trời oi ả của ngày hạ. Vào một ngày mùa hạ hiếm khi, chúng tôi lại tìm thấy nhau.…
Tôi buông bàn tay em."Hạnh phúc" Đó là từ cuối cùng tôi có thể nói với em.Xin lỗi em, tôi còn yêu em nhiều lắm.**********Tác giả: @badgurl_roseNguyên tác: Jensoo ver.Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/181306172-chaelice-em-l%C3%A0-%C4%91i%E1%BB%81u-duy-nh%E1%BA%A5t-t%C3%B4i-c%C3%B2n-nh%E1%BB%9BĐã xin phép.…
Tác giả: 明明Thể loại: đam mỹ, H, đoản, oneshot, hiện đại, niên hạ, dục vọng độc chiếm biến thái công x xxx thụ.Tình trạng: hoànFinished: 16.07.2019"Tôi là đồ tồi! Tôi xứng đáng bị như vậy!""Không không, anh không phải, là em trót mê đắm anh..."Ai tồi, còn chưa biết được...…
Trái tim hẫng một nhịp, nếu may mắn tôi có thể được ngắm nhìn nụ cười này của em cả đời."Chi Anh cười lần nữa đi."Em cười rất đẹp nên dù có chuyện gì xảy ra hãy vẫn giữ nụ cười này trên môi nhé. Nụ cười của cô nhóc thời thanh xuân đã hoàn toàn làm anh đổ gục._Khương Chi Anh - Hoàng Vũ Anh Minh_⚠️ NO REUPK đưa truyện ra khỏi WattpadK đạo nhái hay chuyển ver.Cre ảnh: Pin…
Sau tai nạn xe cộ, Phương Hoài xuyên đến một quyển tiểu thuyết tu chân mình từng xem qua, vì giữ được mạng nhỏ của chính mình cùng người nhà, cũng tránh cho tương lai vai chính tâm lý âm u hủy diệt thế giới, hắn quyết định dùng hòa ái cảm hóa vai chính, làm y biến thành một hảo thanh niên lương thiện chính trực-- lại không có nghĩ đến, vai chính cư nhiên là trọng sinh!Xuyên thư thụ gặp phải trọng sinh báo thù công, không chút cảm kích mà bị hận, đánh bậy đánh bạ mà bị ái thượng, đến cuối cùng trở thành đối phương duy nhất ký thác, cả đời dây dưa không rõ. . .Sư huynh đệ niên hạ play(? )Đại khái chính là hy vọng tu tiên giới hoà bình, dùng tình (thân) thương (thể) cảm hóa (thơ ấu thực bi thảm cho nên luôn muốn hủy diệt thế giới) Ma tôn công.Edit: BadguyEdit vì muốn đọc, nếu nhà dịch bảo gỡ mình sẽ gỡ.…
[Trích]"Nếu không thích tao, sao cứ gieo vào lòng những điều khiến tao ngộ nhận? Còn nếu thích tao, sao không một lần nói rõ để cả hai có thể cho nhau một cơ hội?"Sáng tác : 1/2/2024Số chương: Chưa xác định Thể loại : Ngôn tình học đường, thích thầmNền tảng đăng tải: Wattpad, mangatoon…
-Làn gió lướt qua, lay động mái tóc bống bềnh của Ngọc Anh, chợt nhịp tim của Đăng hẫng đi một nhịp. Ngọc Anh nghiêng đầu cười khẽ, đôi mắt nâu hạt dẻ nhưng lại trong veo đến lạ kết hợp với ngũ quan hoàn hảo và đôi môi anh đào làm người ta phải liên tưởng đến chú thiên nga trắng thuần khiết mà nhẹ nhàng. Ngọc Anh nhìn sâu vào mắt Nhật Đăng như thấy cả biển tình. Ánh nhìn trong trẻo, tình bể bình của cô đã thành công làm tai nó đỏ lên và hơn cả là trái tim chàng trai tuổi nổi loạn đang đập liên hồi. Chà giờ thì nó hiểu sao mình lại thích cái con hâm giở này rồi. Nó phải tự thừa nhận rắng chính đôi mắt hạnh ấy với nụ cười tỏa nắng của Ngọc Anh đã làm Đăng say nhỏ mất rồi. Nguyễn Hoàng Nhật Đăng tựa như hồ nước lúc thì gợn từng đợt sóng vừa mạnh mẽ vừa nhẹ nhàng vỗ về bờ hồ, lúc thì yên ắng dưới nắng vàng làm rung rinh mọi cô nàng. Còn Vũ Trúc Ngọc Anh lại chính là thiên nga trắng bơi giữa mặt hồ, khuấy động mặt hồ tĩnh lặng nơi tim Đăng, làm cậu không tài nào đoán được suy nghĩ của cô. Có lẽ do chính bánh răng vận mệnh bắt đầu chạy, từng phút từng giây sợi chỉ đỏ rút ngắn để kéo hai người lại gần với nhau hơn. Những ngại ngùng, lo sợ tuổi mới lớn, hai người quyết định giấu gọn đi những tâm tư của mình bằng vỏ bọc hoàn hảo là "bạn thân".…