Ảnh đẹp
Một số ảnh đẹp cho các bạn viết truyện…
Một số ảnh đẹp cho các bạn viết truyện…
Truyện học đường,tuổi Teen…
Bạn nghĩ gì về họ? họ nghĩ gì về bạn?link để tại bio và cuộc hội thoại.…
"Ngày nảy ngày nay, một tên cáo nọ rất thích gọi món Cacao đá xay. Hắn thích tới nỗi nhất định phải mang tất cả loại Cacao về làm của riêng"Tất cả nhân vật, địa điểm trong truyện đều là hư cấu.…
Phạm Lê Thành Nam là một thủ khoa đầu vào năm 2020, là một người con người cháu ngoan ngoãn khiến mọi người không hết lời khen ngợi, là một người con trai hoàn hảo nhưng rất ít nói.NHƯNG NHƯNG NHƯNG! Anh thật ra không ngoan như những người lớn thấy, anh là một tay chơi khét tiếng.Và bây giờ đây, anh đang dụi đầu vào cổ tôi sụt sịt như một em bé bị bỏ rơi."Anh...xin lỗi... mà." giọng anh đứt quãng mà xin lỗi tôi.…
Chà chà ! Lâu rồi nhà ta không có viết truyện mà lại còn đang trong thời gian động game :3 Mọi người ủng hộ nhà ta nhá ! Êu thương !! :3…
"Lúc ấy,tớ chỉ muốn thời gian ngừng lại,Nguyễn Đăng Khoa sao ông có thể dễ thương như vậy,"Cậu đọc một cách lưu loát,rõ từng câu từng chữ."Mày viết đây hả?"Cậu hỏi "Không,không có viết đâu,t-""Rõ ràng đây là chữ của mày,sao cứ phải chối?"Cái con người này!Đúng là chẳng giữ mặt mũi cho mình mà!!!"Nguyệt Ánh,mày đừng có gọi tôi như vậy nữa"Lúc nghe xong câu ấy,tim cô như chệch nhịp."Có ai đi nói bạn trai mình là dễ thương đâu!?""Hửm?!"Hương bạc hà chợt thoáng qua chóp mũi,thì ra cậu từ nãy đến giờ mặt nặng mày nhẹ với cô là vì hai chữ này sao?Thật là dễ thuơ-Ah không là chín chắn trưởng thành mới đúng"Không phải vậy,với Nguyệt Ánh tao ấy Nguyễn Đăng Khoa là ngầu nhất trên đời,hơn cả mấy anh bên Hàn luôn!""Thật không.".Không thích kẹo ngọt lại muốn cô phải dung chiêu này."Nguyễn Đăng Khoa anh không tin em à???"Có chút ấm ức rồi đó,hmm.Nghe cô đổi cách xưng hô,khoé môi Đăng Khoa có chút cong lên,liền thích ứng ngay(khoái rồi chứ gì??)Cậu thấy vậy,liền nắm chặt lấy tay cô ôm từ phía sau,thì thầm"Anh tin em""Vâng,anh tin tôi quá?!"><"Ơ, anh yêu em mà,con chó của anh"có chút giật mình vì môi của anh ta chạm tới cổ cô ấy rồi."Thằng... điên này!"…
Đầu tháng bảy, khi tiết trời se lạnh của Đà Lạt giao thoa với sự oi ả nhẹ nhàng của mùa hạ như một lời nhắc nhở phũ phàng về quyết định chẳng giống ai của tôi. Tôi - một đứa con gái hướng nội đến mức ngại ngùng cả việc gọi món ở quán ăn, một học sinh "thường thường bậc trung" từ một ngôi trường ngoại ô hẻo lánh, lại tự ý đăng ký vào lớp học thêm Sinh học nổi tiếng là nơi quy tụ toàn bộ "tinh hoa" của các trường chuyên trong thành phố. Sinh học ư? Đến khái niệm cơ bản nhất tôi còn mơ hồ, chứ đừng nói đến những kiến thức cao siêu mà các bạn học sinh chuyên đang ngày đêm đèn sách.Tôi tự hỏi, điều gì đã thôi thúc tôi vượt qua sự nhút nhát cố hữu, phá vỡ cái vỏ bọc an toàn bao năm để dấn thân vào một môi trường hoàn toàn xa lạ, nơi tôi chắc chắn sẽ lạc lõng và bị lu mờ? Có lẽ, đó là một chút bồng bột của tuổi trẻ, một chút khao khát được thử thách bản thân, hoặc đơn giản chỉ là một phút "nổi loạn" bất chợt. Dù lý do là gì, tôi biết mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi những mối quan hệ sẽ dần được mở rộng, và có thể, chỉ có thể thôi, trái tim tôi cũng sẽ lần đầu tiên biết rung động vì một người. Một người mà ngay cả chính tôi cũng không thể lý giải nổi, tại sao sự thổn thức ấy lại kéo dài đến thế.…
Câu chuyện kể về những năm tháng thanh xuân đáng quý của các cô cậu học sinh cấp 3 mới lớn.Những thứ cảm xúc ngây thơ,hồn nhiên của tuổi học trò chỉ xuất hiện duy nhất một lần trong đời người sẽ được kể dưới góc nhìn của cô bạn nhí nhảnh,đáng yêu mang tên Hoàng Lê Ngọc Trang.--------------Vì đây là chuyện đầu tay tớ viết nên có những chỗ tớ bị nhầm từ "tớ" sang "tôi" mong các cậu thông cảm,khi phát hiện ra tớ cũng sẽ sửa lại nhanh nhất có thể ạ ,nếu có những sai sót khác mong mng góp ý nhẹ nhàng với tớ,tớ sẽ sớm sửa lại.Chúc các cậu có những giây phút đọc truyện vui vẻ:3…
Lớp trưởng khó tính và Badboy ngả ngớn, tưởng không hợp mà hợp không tưởng!!…
Thể loại: Học đường, hiện đại, SE.Trích đoạn:"Tao là Nhật Minh, mày là Minh Nguyệt, theo công thức cộng vecto thì chẳng phải là sẽ thành Nhật Nguyệt à? Mặt trăng và mặt trời, lãng mạn mà, đúng không?""Mày học ở đâu đấy?""Tao học ở đâu được? Tao nói sự thật, công thức toán học đã được công nhận. Bởi vì tao với mày vốn thuộc về nhau.""Thuộc cái đầu mày, mặt trăng với mặt trời mà thuộc về nhau à?"Nó xị mặt không nói.Tôi thầm nghĩ, đã là mặt trăng và mặt trời, có thể đến với nhau hay sao? Bởi lúc mặt trăng biến mất cũng là lúc mặt trời xuất hiện.…
Giới thiệu nvNam chính : Trương Dạ Minh Cao :1m87cung : song ngư 6/3tính cách khó hiểu.Nữ chính : Tư Mộng Khiếtcao : 1m63cung : Ma Kết 28/12tính cách hòa đồng dễ mến. ND : Kể về chuyện tình cảm nơi học đường, nam chính và nữ chính có tính cách trái ngược nhau nhưng hai người lại trở thành bạn và dần dần có tình cảm với đối phương...*Lưu ý : chuyện có chút tình tiết không hợp lý, sẽ có chút xíu drama nhẹ nhàng thoi nha.…
Bạn mới chuyển tới rất đẹp trai, học cũng rất giỏi, chơi đàn cũng rất hay.Không sai khi nói đó là gu người yêu lí tưởng của Dương.Chỉ tiếc là...thằng Khôi đào hoa quá.. Trông như cái cờ đỏ di động.Thôi thì...yêu cờ đỏ là khổ đau. Mình làm huynh đệ là được rồi.______Khôi để ý Dương từ lúc đi tham quan trường. Vì thế mà chấp nhận học lại một lớp.Cứ tưởng sẽ có cơ hội. Ai ngờ Dương lại coi nó như huynh đệ mà chơi chung. Thích cô như vậy. Chỉ vì sợ mất tình bạn, lại không muốn Dương ghét mình. Khôi đành ngặm đắng nuốt cái tình cảm đó vào trong.______Con Duyên, con Linh, con Trâm, thằng Phước, thằng Phi, thằng Hoàng, vvvNguyên cái hội anh chị em bạn dì ai chẳng biết hai đứa nó thích nhau.Mà tụi nó sĩ như chó, chẳng đứa nào chịu mở lời trước là sao???Làm shipper như tụi nó cũng sốt ruột dùm.Được. Tụi mày không chủ động chứ gì??? OK! Để tụi này!Dù có chèo gãy cánh chèo tụi này cũng sẽ chèo bằng tay!!OTP tụi tao ship nhất định phải real!!…
Truyện lấy bối cảnh tại Bắc Ninh, địa điểm có thật nhưng nội dung là hoàn toàn tưởng tượng.Lần đầu mình viết truyện, có gì mong các bạn bỏ qua ạ!!hCảm ơn rất nhiều vì đã dành thời gian đọc truyện.Truyện bựa lắm nha ae, đôi khi còn không chú trọng vào tcam nanu9, tại mình muốn ghi lại những kỉ niệm của năm tháng c2 thui. Từ c2, các câu chuyện ngoài lề sẽ là những chuyện xảy ra thật trong lớp học của mình, còn mạch cảm xúc cảu nanu9 mình vẫn sẽ tiếp tục ạ.…
"Nắng chói chang đến đáng ghét. Nhưng đôi khi, nó cũng quá đỗi dịu dàng."______________Nước mắt cậu thấm đẫm vai áo tôi. Tôi túa mồ hôi trong sự lo lắng. Cậu gầy như que củi khô xác xơ, trông mỏng manh đến nỗi có thể bị vỡ vụn bất kì lúc nào.Giây phút này, tôi thầm mong cậu có thể nói ra hết nỗi lòng mình. Như có con kiến bò lồm cồm trong bụng, tôi thấy ngứa ngáy kinh khủng, vì mình chẳng làm được gì để giúp cậu ấy.Khánh Dương không nói gì, khung cảnh xung quanh bỗng im lìm đến kì lạ. Gió thổi bay lạo xạo, khẽ lay hàng cây xanh rì. Nắng dịu dàng vờn qua kẽ lá, đổ xuống sân trường một tông màu vàng óng. Còn lại mỗi âm thanh rộn ràng và náo nhiệt phía sân bóng xa xa.Khoảnh khắc ấy, tôi đã ước mình có thể ở bên cạnh cậu lâu hơn một chút.Trước khi bản thân không còn thấy nắng nhạt vương vãi khắp sân trường.Trước khi lồng ngực mình không còn thấy nôn nao lúc những ngày hè gió lộng đang chầm chậm ùa về.Trước khi hình bóng cậu nhoè dần trong mấy mảnh ký ức nhạt nhòa của tôi.Tác giả: Chuông Biếc*Một số địa điểm, sự kiện trong truyện không có ngoài đời thật.…
"Họa người qua nét bút Họa tranh từ những vết thương chữa lành..." #m.a.p…
Mới vô nghề, xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn :v…
Tôi chưa khi nào thấy mình yếu đuối vậy. Nhưng tôi không cho phép mình mềm lòng, gục ngã. Cậu ấy cho tôi mượn bờ vai để tựa, cậu ấy không nói gì mà chỉ biết nghe tôi nói. Cậu ấy im lặng để nghe tôi tâm sự, lặng thầm nhìn tôi khóc ...Cậu ấy không hoàn hảo nhưng với tôi, cậu là người tuyệt vời. Tôi chẳng khi nào nói thích cậu, tôi chẳng khi nào dám xen vào cuộc đời của cậu. Có lẽ làm bạn đã đủ lắm rồi.''Tớ không biết theo đuổi con gái. Tớ vô dụng lắm! Nhưng tớ có thể bảo vệ cậu.'' Việt Anh bối rối nói với đôi mắt ửng đỏRung động bắt nguồn từ con tim, con tim sẽ tuôn trào cảm xúc và những cảm xúc ấy được lý trí dẫn đường để có thể tìm thấy tình yêu.... Nhưng dường như bên cậu tôi không còn lý trí nữa. Tôi ngại ngùng, rồi lo sợ. Tôi còn sợ sẽ không có cậu lo lắng cho tôi nữa. Phải rồi. Đó giờ đã có ai tốt với tôi vậy đâu.''Cậu cứ yên tâm mà khóc! Người ta có thể lạnh nhạt với cậu, tớ thì không. Người ta có thể khiến cậu khóc, tớ sẽ sẵn sàng an ủi. Người ta bỏ rơi cậu, vẫn còn bờ vai tớ đây ...''Cre ảnh: Pinterest Tiktok: min_thueP/s: truyện lần đầu mình viết, chưa có kinh nghiệm và suy nghĩ còn non nớt. Nếu có thiếu sót mong mọi người góp í nhẹ nhàng và bỏ qua ạHoan hỉ hoan hỉ:vNgày đăng: 19/2/2024…
Diệp gối đầu nằm ngủ ngoan trong lòng cậu, hơi thở đều đều, không biết mơ thấy gì mà có vẻ vui lắm, thỉnh thoảng lại để lộ chiếc lúm đồng tiền ria mèo dưới mắt mỗi lần chép chép miệng cười. Ánh đèn đường vàng hiu hắt rọi vào càng làm không gian thêm phần mờ ảo, làm cậu cảm giác không thực.Cậu khẽ cúi người, nhìn nhỏ gần hơn một chút. Tay cậu bất giác vươn ra, chần chừ một thoáng rỗi khẽ chọc nhẹ vào chiếc má bánh bao của nhỏ. Một lần. Rồi lại thêm lần nữa... Chết rồi, chắc nghiện mất thôi, An thầm nghĩ. Cái má này, cái lúm đồng tiền, rồi cả nốt ruồi nhỏ nhỏ ở đầu mũi này nữa, chẳng hiểu sao lại khiến tin cậu đập nhanh đến thế.Chơt, nhỏ khẽ động đây, đôi mắt mơ màng mở ra, chớp nhẹ như cố xác định mọi thứ xung quanh. An vội rụt tay lại, cảm thấy cả người nóng bừng vì ngượng, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh."À... Cậu ngủ ngon không?" Cậu nhịn cười, giọng lạc đi.Nhỏ nhíu mắt nhìn cậu mới vội vàng ngồi bật dậy. Nhỏ len lén xoa nhẹ miệng và má mình, xác nhận không có thứ gì chảy từ miệng ra lúc ngủ mới yên tâm thở phào. "Cậu... cậu vừa chọc mặt tôi! Vì sao thế?"An lúc này vẫn nhìn ra bên ngoài cửa xe, một tay xoa xoa đùi để xuôi đi sự trống vắng vì ai đó vừa "đi mất", tay còn lại thì vẫn bụm miệng, che mặt, cố gằn giọng xuống."Coi như là cậu trả phí đi!"--- dolliade1 aka dollzaq 15.11.24…
Truyện theo motip thanh xuân học đường Việt Nam. Bối cảnh không có thật.Nguyễn Kiều Uyên là một người lạnh ở ngoài nhưng trong tâm đã chảy thành sông, là người siêng năng nhưng hay vụng về, đam mê cái đẹp. Đặc biệt đu nhiều thần tượng từ tiểu thuyết, truyện tranh, phim, game,... không thể thiếu Kiều Uyên.Hoàng Vũ Thiên Minh là một người ngoài lạnh trong cũng lạnh nốt, là người yêu động vât, thích hơn thua nhưng luôn muốn hơn hẳn, làm việc có logic tỉ mỉ. Thiên Minh thích chơi thể thao, game,... đặc biệt là học tập.P/s: Đây là bộ truyện đầu tay của mình, mình biết là còn nhiều thiếu sót nhưng mong các bạn hãy đọc và cảm. Đặc biệt là có sai sót chỗ nào hãy mạnh dạn thông báo để góp phần làm bộ truyện thêm chỉn chu và hoàn hảo ạ ❤️…