mười năm chết tâm | nda . ndln
"đến khi em chết, họ mới thương em."________edit & cover by jde…
"đến khi em chết, họ mới thương em."________edit & cover by jde…
Tôi: 19 tuổi, năm nhất, có đứa bạn thân ham vui, chưa có nụ hôn đầu, biết nấu ăn, không người yêu nhưng đã có người để thích.Vũ Minh Quân/ hoàng tử dỏm/ đồ chơi hàng Mã: 20 tuổi, năm hai, bạn gái nhiều hơn số tóc trên đầu, nhan sắc hạng A nhưng tâm hồn thì hạng bét, nhân cách giả tạo, hai mặt, đầu óc thô bỉ-kinh tởm. Vậy mà cả thế giới lại tôn sùng anh ta như thánh sống. Thật ra anh ta là thiên tài tình trường, còn tôi chỉ là một kẻ thất bại đáng thương hại. Bìa từ @ivy_stellar…
Chỉ là trí tưởng tượng…
Amelia là một đứa con gái hư hỏng.Eva là một đứa con gái ngoan ngoãn.Đó chỉ là mọi người nghĩ thế.Vậy, sự thật là gì?----------Cảnh báo : truyện có văng tục nhưng đã được che bớt.Sản phẩm hợp tác giữa @PhuongHoang806 và @KroslineDarle. Bìa truyện được làm bởi @_merveillexi.…
Cuộc sống của bạn ở Giáo Đoàn Đen có những gì nào?Ngày viết: 11.09.2022Ngày hoàn thành: ?…
Truyện Việt: Chanh NgọtThể loại: Xuyên khôngNếu một ngày bạn tỉnh dậy và phát hiện mình xuyên không vào chính cuốn tiểu thuyết ngôn tình sến súa mà mình từng viết năm mười tám tuổi, còn bị khứa hệ thống trời ơi đất hỡi nào đó ép nhập vai nữ chính nghèo khổ luôn bị bắt nạt, chỉ biết đợi nam chính đến bảo vệ thì bạn sẽ làm gì?Tôi không biết, vì tôi nhập vai nữ phụ mà, lại còn là nữ phụ ác độc chết thảm nữa...Ngày đăng: 27/7/2025…
Tôi viết những sự đổ vỡ, chia ly, mất mát và tang thương. Tôi không chắc tất cả những điều này sẽ làm tất cả các bạn rung cảm và choáng lên đau lòng, tôi không chắc. Tôi không viết những điều này vì tôi đau đớn, cũng không phải để các bạn đau đớn. Tôi viết để tôi nhớ rằng tôi đã từng đánh mất họ như thế, tôi sợ đánh mất họ như thế hay chỉ đơn giản tôi thực thể hóa một câu chuyện nhói buốt nào đó bất chợt lướt qua đầu tôi khi trái tim tôi bồi hồi yếu lòng. Tôi viết điều này để nhắc nhở tôi nhớ rằng khi chúng ta từng có nhau chúng ta đã hạnh phúc thế nào.…
Thanh Phong là lớp trưởng lớp 12A1, là hình mẫu lý tưởng mà người con gái nào cũng muốn có. Đẹp-giàu-giỏi-4 tế đủ cả, tính cực kỳ ngông, lì, ít nói, lạnh lùng, dứt khoát, nhìn đời bằng nửa con mắt, thích hơn thua. Dù nam dù nữ mà chỉ cần hơn cậu ta có 0.25 điểm thôi cũng đủ để bị Phong ghim,ít thì 2 tuần, nhiều thì tận 1 học kỳ.Cho đến khi, Ngọc Hạ từ trường Nội trú tỉnh chuyển đến lớp Phong, cậu ta đã khác hẳn.Từ việc không ghim Hạ khi cô hơn cậu tận 1.75 điểm tổng kết lớp 11.Vừa giận vừa ghen vừa "sĩ" khi thấy cô đi cùng người khác.Luôn ân cần quan tâm cô một cách chân thành.Chủ động nhờ cô kèm Văn với lý do môn Văn không bao giờ lên được 9 chấm chỉ để xin Facebook của Hạ. Cọc cằn với tất cả thế giới nhưng luôn dịu dàng ấm áp với một mình cô.Thế nhưng, Hạ không những không ngạc nhiên mà còn âm thầm tiếp nhận tình cảm ấy.Hoá ra, tất cả đã có một mối liên thông từ trước...…
cre :LaliceRosieFic cover chx có sự cho phép của tg = có thể bị xóa bất cứ lúc nào…
"Chẳng dễ gì gặp gỡ Sao lại nỡ buông lơi? Hẹn anh ngày hoa nở Nắm tay nhau một đời."Chuyện tình gà bông từ giảng đường đến lễ đường của Chíp và Cam.…
Thân là một Slytherin chân chính, Jessica Lodge hiển nhiên rất ghét Harry Potter. "Tụi bây nhìn cái mái tóc tổ quạ của nó kìa? Xấu như quỷ luôn. Sao hả Potter? Không có mẹ nên mày không thể học cách chải tóc đàng hoàng à?" Harry trừng mắt nhìn cô, rồi thở phì phò bỏ đi. "Ê nó đi chưa?" "Đi rồi, mày bớt gồng được rồi đó" "Đuma mày thấy nó nhìn tao chưa Pan? Quần đùi Merlin ơi, nó đẹp trai quá, thằng nhãi đó ăn cái khỉ gì mà đẹp quá trời quá đất, mỗi năm trôi qua là tao lại thấy nó đẹp lên một tầng" "Ê Jess" "Mày đừng có cằn nhằn tao nữa Draco, mày biết tao yêu thầm thằng Potter bao năm nay rồi mà" "Tao chỉ muốn nói với mày là thằng Potter nó quay lại rồi" "...Nếu giờ tao quay lại?" "Thì mày sẽ chạm mắt với nó. Cảnh báo nhé, mặt nó lúc ngượng ngùng đẹp trai lắm con ạ" Jessica đỏ ửng cả người, ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Pansy cười ngặt nghẽo, rồi nhìn Harry kiêu ngạo nói. "Thế Potter, mày lo mà soạn sính lễ cho tốt nhé, con gái nhà này cũng có nhiều mối lắm, không phải muốn rước đi là rước đâu"…
Hoàng Diệp Hạ Anh - một cái tên như được thêu từ gió xuân và mực tím, mang theo nét đẹp của cả một mùa thanh xuân lặng lẽ mà chói lọi.Vũ Trọng Nhật Hoàng - không phải là cơn gió thoảng qua sân trường, mà là ánh mặt trời chói chang khiến người ta vừa muốn tránh, vừa không thể rời mắt.Hai con người vốn dĩ không cùng một thế giới nhưng số phận lại hết lần này đến lần khác mang họ đến với nhau. __________________"Chào mọi người! Tôi là Vũ Trọng Nhật Hoàng, chữ Hoàng trong Hoàng Diệp Hạ Anh"~Nhật kí ghi dấu những năm tháng thanh xuân của chúng ta~…
có một học bá yêu thầm trùm trường…
Văn án bên trong…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Bìa minh hoạ: Gumi Books----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
Em trai bạn thân thì có gì mà vui chứ, Oanh nghĩ. Oanh đã phải nghĩ lại, Oanh thấy em trai bạn thân của mình khá là cuốn hút..."Chị thích em trai kém tuổi không?""Chị không thích lắm.""Thế thì em sẽ khiến chị thích, cụ thể là em."-----------------------Nhân vật chính: Lã Lê Kim Oanh vs Trần Vũ Khánh HưngReup: khôngẢnh bìa: Canva…
Đến đây với anh, ta cùng xây tổ ấm:>, không giới hạn số người tham gia đâu các babe.…
''Mày biết gì không? Tao là chân ái của mày đấy.'' Quốc Minh tựa mình vào cạnh bàn, một tay đỡ lấy má phải, nhìn tôi với ánh mắt say mê. Tôi tỏ vẻ ngơ ngác nhìn lại nó, mà thật ra là đang cố soi ra có điểm nào giả dối không. Chớp chớp mắt đúng 3 lần, tôi làm bộ bối rối hết sức:''Hả? Ừ, tớ cảm ơn Minh.'' Lần này nó không cười nữa, như đã biết thừa tôi sẽ phản ứng như vậy, nó ngồi sát lại gần, mơn trớn đôi má tôi: ''Ừ, ý tao là bạn đời.''…
"Bác sĩ ơi, tôi còn bao nhiêu thời gian nữa ?"________________________________________Gần đây, Thuận Vinh tình cờ phát hiện ra tờ giấy chứng tử của bạn cùng nhà trong một lần dọn đồ giúp anh. Nhưng mà Nguyên Vũ vẫn còn sống sờ sờ kia mà?Hơn nữa, gần đây cậu cũng mơ thấy một giấc mơ kì lạ, một giấc mơ chân thực tới từng hơi thở, từng nháy mắt. Giấc mơ ấy, có xuất hiện cả Nguyên Vũ...…
Xóm nhỏ ven sông, có con sáo từng hót líu lo trước hiên nhà cô Ba Minh Hằng, mỗi sáng lại gọi cô dậy bằng cái giọng ngây ngô. Cô thương nó lắm, nhưng rồi một ngày đẹp trời, nó vỗ cánh bay đi, chẳng để lại lời từ biệt.Người ta nói, sáo là loài chim trời, nhốt hoài cũng có ngày nó bay.Ở cái xứ này, ai cũng biết cô Ba Hằng là con gái nhà giàu, cha mẹ có vựa lúa lớn nhất vùng. Còn Quỳnh, con nhỏ không cha không mẹ, lớn lên nhờ cơm canh nhà ông bà Phương. Hằng thương Quỳnh như em gái, hay kéo nó về nhà, chia cho nó từ cái bánh đến tấm áo. Quỳnh mang ơn, mà cũng vì cái ơn đó, trong lòng nó đâm ra có chút không yên.Người ta nói, nợ tiền nợ bạc còn trả được, chớ nợ tình nợ nghĩa, trả sao cho xuể?: tất cả chỉ là trí tưởng tượng của au…