Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Tôi yêu em tôi cần em !!! Xin em đấy tha thứ cho tôi một lần này thôi." _Lục Hiểu Đình Lời tỏ tình muộn màng ấy liệu có thể níu giữ được cô ấy hay không . Thanh Kiều một du học sinh nước ngoài mới chuyển đến trường mới . Hầu hết các bạn trong lớp ai cũng tốt bụng và hoà đồng , hoặc ít ra cô nghĩ vậy . Thế nhưng luôn có một người luôn làm khó cho cô , cố chèn ép cô với cái danh lớp trưởng . Luôn làm cô rơi vào tình huống khó xử . Dù ghét cay ghét đắng nhưng cô làm được gì cơ chứ ? Người ta là tiểu thư nhà hào môn cơ mà , còn cô chỉ là một cô gái bình thường đến tầm thường . " Nếu muốn chết thì cứ việc ! " " Những người khác thì sao ????!" Rốt cuộc tại sao lại có sự phận biệt ấy" Ngu ngốc , đừng thấy tôi tốt với cô mà tưởng bở " .Đồ đáng ghét ấy sao cũng có lúc đáng yêu đến thế ? Tại sao lại gieo hy vọng rồi vùi dập nó chứ ? Rốt cuộc tại sao ?" Tôi không phải là món đồ để chị xoay vần !!!"_ Nguyễn Thanh Kiều…
Phút bù giờTình yêu và bóng đá. Nếu so sánh tình yêu như một trận bóngđá thì thực sự không có chút đúng đắn nào cả. Vì trong trận bóng đá khi kếtthúc biết đâu còn nhận được tỉ số hòa nhưng vốn trong tình yêu thì lại chẳngbao giờ như vậy. Nhưng có một thứ trong trận bóng đá lại làm tôi nghĩ về tìnhyêu - Phút bù giờ.Phút bù giờ mang lại cho người xem và cả cầu thủ một niềm hivọng làm thay đổi kết quả của trận đấu trong 90' đã trôi và nhiều lúc giờ phút nàylại mang một ý nghĩa vô cùng quan trọng mang lại chiến thắng và có khi là chiếnbại. Trong tình yêu đôi lúc 2 con người cũng cần dành cho nhau nhưng " phút bùgiờ" ấy để níu kéo, để nuối tiếc, để vun đắp, để trân trọng những gì họ dànhcho nhau để rồi tiếp lửa cho tình yêu đang nguội dần.Câu chuyện ngày hôm nay, tôi muốn gửi cho các bạn nói về 2con người đã đánh mất những "phút bù giờ" nên dành cho nhau để rồi tiếc nuối vìnhững suy nghĩ nhạt nhòa, để rồi đánh mất nhau.…
Truyện au viết hoàn toàn là vì tình yêu với couple JunSeob thần thánh, không tránh khỏi sai lầm, thiếu sót. Mong mọi người bỏ qua cho. Vẫn là vấn đề tình yêu muôn thưở, vẫn là sự hờn ghen, oán hận , thù ghét ... Nhưng vượt lên trên hết là tình yêu chân thành, sâu sắc của hai bạn trẻ. ------------... Hạnh phúc .. Có đôi khi thật gần mà cũng thật xaNếu em đã buông tayVì sao anh còn níu giữ.....Như vậy chỉ làm cho cả anh và emHai chúng ta đều đau khổ Em yêu anh Đó là điều không ai có thể phủ nhận Nhưng liệu có thể được sao?Tình yêu của em làm sao có thể được chấp nhậnKhoảng cách nào cho em và anh đây???-----------------------…
Tên truyện: Couple ngọt ngào (Sweet couple)Tác giả: Trường UýThể loại: Ngôn tình, hiện đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, thể thao điện tử (PUBG)Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (53 chương)Tình trạng biên tập: Đang tiến hànhBìa: Gác nhỏ của Dạ TướcLịch đăng: Không cóTruyện được edit khi chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup. Editor còn non tay nên không tránh khỏi sai sót, mong được mọi người góp ý để hoàn thiện hơn trong tương lai. Trong quá trình đọc truyện có bất cứ thắc mắc, góp ý gì xin hãy để lại bình luận, mình sẽ ghi nhận và cố gắng sửa đổi.Mình xin gửi lời cảm ơn đến Gác nhỏ của Dạ Tước đã tài trợ cho mình một chiếc bìa xinh xắn, đồng thời cũng cảm ơn Leosing đã đồng ý cho mình sử dụng bản convert trên Wikidich.Lời cuối cùng: Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Tình yêu vốn không trọn vẹn,nhưng không có nghĩa là không thể.Có thể được đong đầy bởi nước mắt và nỗi đau,nhưng dám yêu,dám giữ lấy,cướp lấy từ tay định mệnh...Cuối cùng con người ta vẫn tìm về trong hạnh phúcBản lĩnh,mạnh mẽ và kiên cường....tình yêu mới có thể níu giữ.Tương lai mù mịt không thể khỏa lấp hai trái tim thuộc về nhau,đập trong nhịp đập của nhau........…
Giữa biết bao con người liệu ta có gặp dk nhau? Gặp nhau rồi liệu có bên nhau dk k? Bên nhau rồi sẽ ra sao? Có hạnh phúc k? Con người đến dk với nhau cx bởi cải duyên phận còn bên nhau hay không là do bản thân chúng ta. Chỉ cần gió thì chuông sẽ kêu...Chỉ cần niềm tin hạnh phúc sẽ đong đầy........Hãy trân trọng những gì mik đang có bởi có thể 1 ngày nào đó mik sẽ mất đi. Không có hì có thể bên ta mãi mãi nếu ta không giữ gìn,nâng niu,trân trọng và bảo vệ chúngNgười làm bạn cườilà người yêu bạn.........nhưng.......người làm bạn khóc mới là người bạn yêuHãy theo dõi câu chuyện này bởi mik sẽ viết thật chân thật,gần gũi vs c/s. Các bạn cứ thoải mái cho lời bình để mik biết mà cố gắng nhé. Thanks very much…
Tác giả: Vũ VươngTình trạng: Đang tiến hành ~'^'~Nội dung: Sau khi vượt qua được bài kiểm tra trên mạng của một người bí ẩn tên là Vilder G.12 học sinh thiên tài với chỉ số IQ trên 160 đã được mời nhập học Học Viện Thiên Tài. Học viện nằm trên 1 ngọn đồi hoang. Ngôi trường rộng lớn và tiện nghi dành cho những những thế hệ trẻ tài năng nhưng lại vắng tanh. Sau khi tìm hiểu, cả 12 học sinh đã nhận ra ngôi trường này đã bị ngưng hoạt động. Chúng đã bị nhốt lại, ngôi trường đã bị cách ly với thế giới bên ngoài. Ngôi trường bị điều cai quản bởi con gấu nhồi bông Monokuma do kẻ bí ẩn Vilder G điều khiển. Cách duy nhất để thoát khỏi ngôi trường này là phải âm thầm giết tất cả những học sinh khác. Khi chỉ còn 1 hoặc 2 học sinh, cánh cổng ngôi trường sẽ tự động mở cửa, những người còn sống sót sẽ được giải thoát. Đây là tác phẩm đầu tay mình :)) Trong khi viết sẽ mắc phải nhiều lỗi :)) Mong mọi người thông cảm và ủng hộ mình :33…
Khi Nhum hỏi ước mơ của Cá Nhỏ là gì? Cá Nhỏ sẽ bắt đầu luyên thuyên về ước mơ của mình. Cá Nhỏ kể cho Nhum nghe những nơi mà mình muốn đến, những thứ mà mình muốn làm. Hôm nào cũng thế, hễ cứ nói về ước mơ là Cá Nhỏ lại luyên thuyên mãi thôi, lúc kể hai mắt cứ tròn xoe vì phấn khích. Cô Cá Nhỏ của Nhum muốn vươn ra biển lớn, Cá Nhỏ muốn khám phá đại dương ngoài kia. Có lẽ vùng biển nghèo này sẽ không thể giữ chân được Cá Nhỏ, nên Nhum muốn cùng Cá Nhỏ ra đại dương. Nhum đi không phải để xem thế giới ngoài kia như thế nào hay là có những gì, Nhum đi là để bảo vệ con Cá Nhỏ của mình, thứ mà Nhum đã luôn bảo vệ, nâng niu từ khi còn bé.Mọi người thường hỏi ước mơ của Nhum là gì? Những lúc ấy Nhum sẽ chỉ cười và không trả lời. Họ hỏi sai hết rồi, không phải "Ước mơ của Nhum là gì?" mà là "Ước mơ của Nhum có gì?".....Có Cá Nhỏ! Ước mơ của Nhum chỉ có Cá Nhỏ!…
Các vụ án giúp các bn tư duy và tập lm thám tử nhá!hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiihAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaddddddddddddddddddddddddddddddddfgthyjutj7ugbkinlolniu0iuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu Cố lên!Quên chưa nói!Mik cũng là fan của Conan đấy!…
Tuyển tập Angst. Có liên quan đến tâm lý và self-harm reader cân nhấc kĩ khi bạn muốn tâm trạng mình tồi tệY/n trong tất cả các phần truyện đều có vấn đề về tâm lý và self-harm ( tự làm hại bản thân ). Scaramouche/ Kunikuzuki/ Kabukimono cũng như Wanderer đều sẽ là người 'cứu rỗi' lấy bạn. Những mẫu truyện ngắn đôi khi xuất hiện để thoã mãn trí tưởng tượng của mình và nó chẳng tốt lành gì. Angst là cá chắc. Mình làm chủ yếu vừa đấm vừa xoa.ooc ráng chịu chứ mình làm với mục đích chữa lành hoặc sát chanh và muối vào thêm.[ gốc ngoài lề ]Truyện đa phần do mấy lấy cảm hứng thật và các kiểu đại loại cảm xúc mình đã trải qua cũng như nổi đau mình tự tạo cho cơ thể mình. Nên reader ở đây có thể yếu đuối nhưng mà được Scaramouche cưng chiều như vậy, nghĩ đến không thích sao😍?Mình sẽ xưng hô: cô, em, nàng. Vì mình thích phụ nữ và nâng niu, bởi vì một điều nữa là nó dễ thương 😭…
" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …
Tên gốc: Hoa Lửa - Impossible LoveThể loại: Hiện đại, HESố Chương: 5 phần (128 Chương)Múa Lửa: Cún's momProof-reader: PeaNguồn: Ruby and PeaMột tai nạn bất ngờ đã làm thay đổi hai con người. Lửa đốt rụi hoa, hoa dập tắt lửa.Số phận cô đột nhiên thay đổi, còn gã rơi vào vòng lao lý suốt mười năm ròng.Nhiều năm sau, Hình Tuế Kiến lại đi vào thế giới của cô một lần nữa."Kiều Duy Đóa, không phải em muốn tôi bồi thường cuộc đời này sao? Được, tôi sẽ nhận mọi trách nhiệm tới cùng!"Gã bắt đầu vô cớ trêu chọc hay đang bắt đầu một công cuộc trả thù? Cô cũng luôn ôm lòng thù hận...Được, vậy cứ tương kế tựu kế đi!Trong thế giới của tình yêu, cần phải có một bên cố chấp, một bên nhu thuận, mới có thể duy trì được trạng thái cân bằng. Nếu cả hai cùng mang tính cách kiêu ngạo, thì làm sao có thể yêu nhau?"Lục Tư Nguyên, vì sao anh không chìa tay nắm giữ em? Vì sao anh... vì sao anh không yêu em?"Không phải là không yêu mà là không thể. Tuy nhiên, tình yêu chân chính có thể theo một quy tắc nào ư? Rõ ràng anh là rể cây duy nhất trên miệng vực sâu có thể níu giữ lấy cô...Cuộc tình ngang trái như một ngọn lửa thiêu đốt tất cả chua cay của con người.Tên truyện được 'dựa' theo tên tiếng Anh Impossible Love, sến súa một chút nhưng khá hợp với nội dung truyện. (*_*)…
Tôi là cô gái bình thường, nhưng tuyệt đối không tầm thường. Ở xã hội này chuyện được hay mất đã quá đỗi quen thuộc, đến mức có mất đi cũng chả còn lo sợ nữa. Đây là câu chuyện của tôi; của anh; của tất cả những ai đã yêu, đang yêu và từng yêu. Tôi từng bất chấp, lao đao vì tình yêu. Tôi yêu nhiều nên đau thương cũng nhiều. Rồi có lẽ đến lúc nhận thức được cuộc sống của mình không cần đến tình yêu, tôi từ bỏ thứ tôi đã sống chết níu giữ. Thực ra tôi vẫn yêu, nhưng bản chất của nó thay đổi. Yêu không còn là một nhu cầu, nó đơn thuần là cảm xúc của một cô gái bất cần đời. Cô gái muốn giữ hay bỏ đều được, mọi quyết định nằm trong tay cô, không phải trong tay xã hội, tình yêu cũng chẳng điều khiển được cô. Bản thân chìm trong ma trận của tình yêu, ngoài mặt lại lạnh lùng vứt đi tình cảm của mình, có ai mà không từng yêu như vậy chứ?…
Công tâm cơ mưu mẹo, trăng hoa, về sau cún con ngoan ngoãn bám ngườiThụ bề ngoài đạo mạo thanh cao, khẩu xà tâm phậtMa giới và nhân giới tiếp giáp nhau, bị chia cắt bởi kết giới bao quanh, ma tộc sống nơi cằn cổi, chui rút trong hang động tối tăm, phần còn lại do con người quản lý. Nam Thanh và Huyền Hy tính khí đối lập trời sinh. Ngày đầu gặp mặt đã lao vào đánh nhau long trời lỡ đất. Nhưng lửa gần rơm lại khiến hắn dần phát hiện kẻ trong mắt hắn luôn là người tuỳ hứng, trăng hoa hoá ra cũng có mặt dịu dàng đến vậy, vòng tay ấm áp kia chỉ dành cho hắn, dáng vẻ nũng nịu tựa hồ có chút đáng yêu. Còn bàn tay...?!"Ngươi... vô liêm sỉ!!''Truyện chỉ là một ý tưởng ngắn về hai nhân vật phụ từ bộ truyện tôi từ viết cách đây 2 năm. Không thuộc đất nước, thời kì nào. Không theo hệ thống trình tự tu tiên, thăng cấp nào. Truyện có yếu tố 18+ cân nhắc trước khi xemVì đã bỏ viết tiểu thuyết rất lâu nên mạch truyện không ổn định, chỉ mang yếu tố giải trí…
Kavin từng nói rằng: "Mặc dù tớ rất rất thích người ấy nhưng tớ lại không muốn để cho người ấy biết được, bởi vì tớ hiểu rất rõ thứ không có được mới luôn là thứ tốt đẹp nhất."Tình cảm của cậu trong trẻo như mây trời, lại âm thầm lặng lẽ như tuyết rơi. Kavin mang trong lòng bí mật suốt mấy năm trời, không dám tin phép màu sẽ thực sự xuất hiện, chỉ có lời nói "Tớ thích cậu" vang vọng dưới màn mưa muốn gột rửa tất cả.Thyme từng nói rằng: " Người ta từng nói sau cơn mưa sẽ xuất hiện cầu vồng, nhưng chưa từng nói rằng nó sẽ tan biến trong chốc lát, tớ muốn nắm giữ sắc màu của cầu vồng, lại phát hiện cậu không còn ở đây."Tình yêu của anh có chút chậm chạp, nhưng nó rất kiên định. Thyme dùng hết ba năm để hiểu được tình yêu của Kavin, dù cho phép màu chỉ xuất hiện trong đồng thoại, anh vẫn muốn một lần đem tia nắng còn sót lại sau màn mưa níu giữ lời nói ấy.…
Thanh xuân như một cơn mưa rào đầu hạ, Mang phép lạ tưới mát tâm hồn taDù biết nó chỉ là thoáng qua,Nhưng lại có dư vị nhớ mãi.Dẫu cho cơ thể có lạnh giá,Nhưng vẫn tự nguyện đắm chìm.Thanh xuân như là một món quà mà tạo hóa đã mang tặng chúng ta. Nó quý giá và là thứ duy nhất trên cuộc đời này mà chúng ta luôn muốn níu giữ. Cuối cùng món quà nào qua thời gian đều cũng phải cũ đi và trở thành một điều kỉ niệm ghi nhớ mãi trong tim. Nhưng khi nhớ lại bạn sẽ có cảm giác gì ?Hạnh phúc, nhớ nhung hay nuối tiếcNếu như có thể quay về thời gian ấy tôi sẽ học tập chỉ để có thể vào trường đại học tốt.Nếu như có thể tôi muốn chụp nhiều bức ảnh với bạn bè.Nếu như có thể tôi muốn nói với cậu ấy rằng "tớ thích cậu".......................Bạn có nhiều cái 'nếu như' không? Phải chăng chúng ta đã nợ thanh xuân lời xin lỗi?Nếu lúc đó ta đủ trưởng thành thì lúc này chúng ta có còn nuối tiếc?…
Chuyển ver, bản gốc thuộc về page Tố Cẩm (tạm dịch)Tên truyện gốc : Bảo bối nhỏ của Lâu Kiêu (tạm dịch)Tìm thấy em sau 3 nămHọ đâu có xót xa em...đâu có thương emCứ ngỡ bông hoa xinh tươi chẳng cô đơn...với nắng yên vui hồn nhiên hơnĐừng kìm nén ấm ức trong mình em cứ khóc đi sẽ bớt đau lòng...hãy để tôi nâng niu trân trọnTất cả tên của nhân vật phản diện trong truyện đều là được đặc ngẫu nhiên, không có ý hạ bệ hay công kích ai cảĐọc nếu thấy không hợp gu hay cảm thấy cringe vui lòng click back, không đục thuyền, không nhắc các otp nào khác không liên quan tới các cp trong truyện Cp phụ : Rhycap ( nói không với CR ) lý do đơn giản là vì t vừa bế Hùng vừa bế Duy và t không tưởng tượng ra Duy nằm trên được :")))Thể loại : Mafia, HE, Chữa (rách thết thương đã) lành, Hệ liệt…
Trường THPT Mary, phòng giám thị, 9am: - Tôi hết chịu đựng nổi em rùi, lát nữa Thầy Hiệu trưởng xuống sẽ đưa giấy đuổi học em - Tùy thầy, ngoài trường này còn có cả khối trường tốt hơn, thầy đuổi thì con đi, pp các thầy. - Nó nói rùi bước ra cửa đóng cái " rầm" lên lớp. - Các bạn thân mến!! Mình sắp xa các bạn rùi huhuhu Các bạn ở lại khỏe mạnh nhé. Vĩnh biệt- Đi ra gần cửa bước thì quay lại- K phải. Tạm biệt chứ k vĩnh biệt huhu!!! - Nó giả vờ khóc rên chào tạm biệt mọi người. - Tiểu Tuệ, khoan đã- nhỏ Hân chạy ra níu nó lại - Bà bị đuổi học thiệt rùi sao??!! - Ukmmm, huhuhu - nó kéo dài rùi ôm nhỏ - Zậy để tụi tui mở tiệc chia tay bà ha, tui sẽ nhớ em iu của tui lắm hhhuhuhu - thế là hai đứa ôm nhau khóc, cả lớp cười khổ.Mấy đứa thíc chơi zới nó thì nghe tin buồn rười rượi. K đc nghe nó chọc cười mấy ông thầy bà cô trong lớp nữa... - Uk, zậy tối nay tui sẽ đãi tiệc Goodbye mấy bà mấy ông hen?! Lần cuối, huhuhuu, sẽ nhớ tụi bây, GB. Tối 8h Pizza Ann nhe, đứa nào k đi ta tới tận nhà xử đẹp, hhehe- vừa khóc xong lại cười (pó tay, haizz!!!!)…
thể loại: tiên hôn hậu ái, nữ playgirl, nam đào hoa. hài có sủng có ngược có, oan giatình trạng: đang cập nhậtsố chương:review:*Có người nói: trong hôn nhân, phải thật thận trọng. Kết hôn vì tiền, vì ơn, vì mục đính cá nhân, từ không yêu mà có cảm giác đôi khi còn hạnh phúc hơn yêu nhau cuồng nhiệt rồi bị hôn nhân trói buộc mà không còn như trước. Chu Tường Vi trước giờ không tin vào tình yêu, cũng không tin vào hạnh phúc của hai trái tim vàng. Tình cảm có thể không có, nhưng không thể không có tiền. Chu Tường Vi khôn ngoan như thế, đến với Tiêu Thành cũng khôn ngoan như thế. Tiêu Thành dành trọn 25 năm lêu lổng, cũng chỉ vì 1 phút lầm lỡ liền bị hôn nhân trói buộc. Cuộc đời này, Tiêu Thành không yêu ai, cũng không có nghĩa sẽ không yêu ai, nhưng dù là ai cũng không thể là Chu Tường Vi. "Ngày hôm ấy, không thấy cô ấy trở lại, tôi đã biết giữa chúng tôi chút ràng buộc cuối cùng đã đứt. Cuộc giao dịch nào rồi cũng có ngày kết thúc, cô ấy ra đi, cũng là đã đến thời điểm. Tôi đã hứa với tôi, với cô ấy sẽ không bao giờ níu kéo, nhưng đến cùng vẫn rũ bỏ tự trọng đi tìm cô ấy. Cuộc đời này, tôi chỉ cần Chu Tường Vi."…